古诗词

恭和御制悯忠诗三十韵

金朝觐

东岳降生发其祥,李公卓荦殊寻常。dōng yuè jiàng shēng fā qí xiáng,lǐ gōng zhuó luò shū xún cháng。
读万卷书不爱死,英风侠气偕灵长。dú wàn juǎn shū bù ài sǐ,yīng fēng xiá qì xié líng zhǎng。
公之少年有大志,斗鸡走狗斥荒唐。gōng zhī shǎo nián yǒu dà zhì,dòu jī zǒu gǒu chì huāng táng。
疾恶如仇去如疾,市井无赖呼为狂。jí è rú chóu qù rú jí,shì jǐng wú lài hū wèi kuáng。
嘉庆戊辰成进士,曲江春宴颇轩昂。jiā qìng wù chén chéng jìn shì,qū jiāng chūn yàn pǒ xuān áng。
帝曰昌才非百里,汝其试之往江乡。dì yuē chāng cái fēi bǎi lǐ,rǔ qí shì zhī wǎng jiāng xiāng。
是年秋涨溢淮泗,鱼鳖斯民走且僵。shì nián qiū zhǎng yì huái sì,yú biē sī mín zǒu qiě jiāng。
诏开内帑赐银币,侵渔牟利相颉颃。zhào kāi nèi tǎng cì yín bì,qīn yú móu lì xiāng jié háng。
独公力持矫其弊,元凶稔恶王山阳。dú gōng lì chí jiǎo qí bì,yuán xiōng rěn è wáng shān yáng。
杀民更杀慈父母,下同厮仆祸心藏。shā mín gèng shā cí fù mǔ,xià tóng sī pū huò xīn cáng。
岂有酖人羊叔子,叵耐跋扈皆豺狼。qǐ yǒu zhèn rén yáng shū zi,pǒ nài bá hù jiē chái láng。
可怜杯酒须臾命,金石毒发摧心肠。kě lián bēi jiǔ xū yú mìng,jīn shí dú fā cuī xīn cháng。
北望宸极魂飞去,月明颜色绕屋梁。běi wàng chén jí hún fēi qù,yuè míng yán sè rào wū liáng。
敝袍丹血鬼神护,家人梦寐咸悽怆。bì páo dān xuè guǐ shén hù,jiā rén mèng mèi xián qī chuàng。
叔父爱侄如爱子,抱衣吞泣心慞惶。shū fù ài zhí rú ài zi,bào yī tūn qì xīn zhāng huáng。
酷暑千里汗相属,披发投地呼天阊。kù shǔ qiān lǐ hàn xiāng shǔ,pī fā tóu dì hū tiān chāng。
斯须九重达聪听,赫然震怒天威扬。sī xū jiǔ zhòng dá cōng tīng,hè rán zhèn nù tiān wēi yáng。
白日雷霆惊霹雳,跃跃三尺寒锋铓。bái rì léi tíng jīng pī lì,yuè yuè sān chǐ hán fēng máng。
法司传敕急星火,蠢彼群丑失路伥。fǎ sī chuán chì jí xīng huǒ,chǔn bǐ qún chǒu shī lù chāng。
楚囚终日相对泣,引颈待罪轵道旁。chǔ qiú zhōng rì xiāng duì qì,yǐn jǐng dài zuì zhǐ dào páng。
剖视心肝血漉漉,腥秽馀沥倾壶觞。pōu shì xīn gān xuè lù lù,xīng huì yú lì qīng hú shāng。
阴风飒飒来格享,松涛怒卷声洋洋。yīn fēng sà sà lái gé xiǎng,sōng tāo nù juǎn shēng yáng yáng。
沈埋冤岳清如洗,昭然依被日月光。shěn mái yuān yuè qīng rú xǐ,zhāo rán yī bèi rì yuè guāng。
国家论功重死事,丰碑屹立锡天章。guó jiā lùn gōng zhòng sǐ shì,fēng bēi yì lì xī tiān zhāng。
郡君食俸二千石,心如冰玉操如霜。jùn jūn shí fèng èr qiān shí,xīn rú bīng yù cāo rú shuāng。
乃嘱守令为立后,千秋俎豆承馨香。nǎi zhǔ shǒu lìng wèi lì hòu,qiān qiū zǔ dòu chéng xīn xiāng。
吁嗟乎书生无气人所鄙,每为斯人意差强。xū jiē hū shū shēng wú qì rén suǒ bǐ,měi wèi sī rén yì chà qiáng。
人生百年忽已矣,谁复言之慨且慷。rén shēng bǎi nián hū yǐ yǐ,shuí fù yán zhī kǎi qiě kāng。
猜您喜欢

有感

金朝觐

自笑雕虫误半生,虚名何益竟何成。zì xiào diāo chóng wù bàn shēng,xū míng hé yì jìng hé chéng。
韶年碌碌空回首,后事茫茫少定衡。sháo nián lù lù kōng huí shǒu,hòu shì máng máng shǎo dìng héng。
命本难知姑进取,人能悔过是聪明。mìng běn nán zhī gū jìn qǔ,rén néng huǐ guò shì cōng míng。
迩因悟得南华意,纯以天机自在行。ěr yīn wù dé nán huá yì,chún yǐ tiān jī zì zài xíng。

送伊莘起主事任满赴都一首

金朝觐

三辅分猷马首东,京华回望五云中。sān fǔ fēn yóu mǎ shǒu dōng,jīng huá huí wàng wǔ yún zhōng。
黍苗润借随车雨,钱谷清馀两袖风。shǔ miáo rùn jiè suí chē yǔ,qián gǔ qīng yú liǎng xiù fēng。
愧我疏慵闻诲少,知君廉静与人忠。kuì wǒ shū yōng wén huì shǎo,zhī jūn lián jìng yǔ rén zhōng。
何缘芳草思归早,依旧春光迥不同。hé yuán fāng cǎo sī guī zǎo,yī jiù chūn guāng jiǒng bù tóng。

梅澥所赠柳春日复萌书此寄怀

金朝觐

垂丝袅袅拂风轻,犹忆殷勤唱渭城。chuí sī niǎo niǎo fú fēng qīng,yóu yì yīn qín chàng wèi chéng。
当户可容栖小隐,眠春无计遣流莺。dāng hù kě róng qī xiǎo yǐn,mián chūn wú jì qiǎn liú yīng。
黄金有色初分种,青眼看人感旧盟。huáng jīn yǒu sè chū fēn zhǒng,qīng yǎn kàn rén gǎn jiù méng。
树尚如斯何况我,三年拱把讵无情。shù shàng rú sī hé kuàng wǒ,sān nián gǒng bǎ jù wú qíng。

和答同年何愚溪都中见怀元韵二首

金朝觐

长安西望暮天高,暂憩闲身跋涉劳。zhǎng ān xī wàng mù tiān gāo,zàn qì xián shēn bá shè láo。
此日怀君临素简,当时怜我赠缔袍。cǐ rì huái jūn lín sù jiǎn,dāng shí lián wǒ zèng dì páo。
五年延阁迟鸿羽,十载恩荣毓凤毛。wǔ nián yán gé chí hóng yǔ,shí zài ēn róng yù fèng máo。
谁识山窗风雨夜,几回惊起听松涛。shuí shí shān chuāng fēng yǔ yè,jǐ huí jīng qǐ tīng sōng tāo。

和答同年何愚溪都中见怀元韵二首

金朝觐

几番夏暑与冬寒,笔墨分明一晤难。jǐ fān xià shǔ yǔ dōng hán,bǐ mò fēn míng yī wù nán。
五月莺花边地景,九秋风雨海门观。wǔ yuè yīng huā biān dì jǐng,jiǔ qiū fēng yǔ hǎi mén guān。
省中兰蕙新沾露,柳外溪桥共倚栏。shěng zhōng lán huì xīn zhān lù,liǔ wài xī qiáo gòng yǐ lán。
春满上林万年树,何时分借一枝安。chūn mǎn shàng lín wàn nián shù,hé shí fēn jiè yī zhī ān。

塞上吟二首

金朝觐

九龙山控小淩川,朔气凝寒欲暮天。jiǔ lóng shān kòng xiǎo líng chuān,shuò qì níng hán yù mù tiān。
设险重关勤远戍,戒严三卫想当年。shè xiǎn zhòng guān qín yuǎn shù,jiè yán sān wèi xiǎng dāng nián。
华风渐被通蕃汉,文教流传孰后先。huá fēng jiàn bèi tōng fān hàn,wén jiào liú chuán shú hòu xiān。
总为太平安土乐,人家多半是屯田。zǒng wèi tài píng ān tǔ lè,rén jiā duō bàn shì tún tián。

塞上吟二首

金朝觐

我今来此又隆冬,极目斜阳簇乱峰。wǒ jīn lái cǐ yòu lóng dōng,jí mù xié yáng cù luàn fēng。
松岭设关分界限,淩川入塞识朝宗。sōng lǐng shè guān fēn jiè xiàn,líng chuān rù sāi shí cháo zōng。
边防将吏兼司税,土著兵民久务农。biān fáng jiāng lì jiān sī shuì,tǔ zhù bīng mín jiǔ wù nóng。
一带疏林成列处,当年细柳想军容。yī dài shū lín chéng liè chù,dāng nián xì liǔ xiǎng jūn róng。

吴越王铁弩射潮

金朝觐

三千弓弩越人弯,竟使蛟龙退舍还。sān qiān gōng nǔ yuè rén wān,jìng shǐ jiāo lóng tuì shě hái。
聊藉威灵降水国,犹看潮势荡湖山。liáo jí wēi líng jiàng shuǐ guó,yóu kàn cháo shì dàng hú shān。
石桥渡海能鞭血,铜柱封疆可限蛮。shí qiáo dù hǎi néng biān xuè,tóng zhù fēng jiāng kě xiàn mán。
当日既知安境界,何缘此后复为患。dāng rì jì zhī ān jìng jiè,hé yuán cǐ hòu fù wèi huàn。

岘山碑

金朝觐

当年缓带复轻裘,太傅登临乐此邱。dāng nián huǎn dài fù qīng qiú,tài fù dēng lín lè cǐ qiū。
敌国推心驱二竖,名山勒字独千秋。dí guó tuī xīn qū èr shù,míng shān lēi zì dú qiān qiū。
石头旋凯谁遗策,武库谈兵尚禀谋。shí tóu xuán kǎi shuí yí cè,wǔ kù tán bīng shàng bǐng móu。
我为古人时堕泪,兰亭何必擅风流。wǒ wèi gǔ rén shí duò lèi,lán tíng hé bì shàn fēng liú。

阅江楼

金朝觐

高楼控引大江流,狮子山头迹尚留。gāo lóu kòng yǐn dà jiāng liú,shī zi shān tóu jì shàng liú。
天意自分南北堑,偏安时作帝王州。tiān yì zì fēn nán běi qiàn,piān ān shí zuò dì wáng zhōu。
朱栏凭尽三吴盛,碧水飘来六代愁。zhū lán píng jǐn sān wú shèng,bì shuǐ piāo lái liù dài chóu。
岂为埋金无王气,何缘诚意不如娄。qǐ wèi mái jīn wú wáng qì,hé yuán chéng yì bù rú lóu。

咏雪

金朝觐

分明飞絮小阳春,又似天花落世尘。fēn míng fēi xù xiǎo yáng chūn,yòu shì tiān huā luò shì chén。
来岁祈年应贵玉,深宵望气已成银。lái suì qí nián yīng guì yù,shēn xiāo wàng qì yǐ chéng yín。
粉妆无处不称艳,白屋谁家可送贫。fěn zhuāng wú chù bù chēng yàn,bái wū shuí jiā kě sòng pín。
亦有严寒全未觉,浅斟低唱属何人。yì yǒu yán hán quán wèi jué,qiǎn zhēn dī chàng shǔ hé rén。

和镇国公宗室晋戬斋姜女祠诗一首

金朝觐

洪涛万顷隔燕齐,尚见神山旧女祠。hóng tāo wàn qǐng gé yàn qí,shàng jiàn shén shān jiù nǚ cí。
青冢与谁分怨恨,普陀何地不慈悲。qīng zhǒng yǔ shuí fēn yuàn hèn,pǔ tuó hé dì bù cí bēi。
至尊临幸犹凭吊,千载传闻每异辞。zhì zūn lín xìng yóu píng diào,qiān zài chuán wén měi yì cí。
应是望夫身化石,莫将环佩感来迟。yīng shì wàng fū shēn huà shí,mò jiāng huán pèi gǎn lái chí。

和沉香馀原韵

金朝觐

春风杨柳满章台,定识君诗见别裁。chūn fēng yáng liǔ mǎn zhāng tái,dìng shí jūn shī jiàn bié cái。
芳草有情偏有恨,野鸥无事亦无猜。fāng cǎo yǒu qíng piān yǒu hèn,yě ōu wú shì yì wú cāi。
谁怜伏骥堪长策,难薄雕虫是小才。shuí lián fú jì kān zhǎng cè,nán báo diāo chóng shì xiǎo cái。
记否当年来月下,秋阶联句共徘徊。jì fǒu dāng nián lái yuè xià,qiū jiē lián jù gòng pái huái。

都中怀梅澥一首

金朝觐

少年荣宦老康宁,也是人间福寿星。shǎo nián róng huàn lǎo kāng níng,yě shì rén jiān fú shòu xīng。
俗事何妨作消遣,伤心多半费调停。sú shì hé fáng zuò xiāo qiǎn,shāng xīn duō bàn fèi diào tíng。
长安西望人偏远,春色东来草又青。zhǎng ān xī wàng rén piān yuǎn,chūn sè dōng lái cǎo yòu qīng。
欲把怀思相慰藉,恐劳情绪不堪听。yù bǎ huái sī xiāng wèi jí,kǒng láo qíng xù bù kān tīng。

闻立亭言梅澥寄书问都中诸友音耗感而赋此

金朝觐

京邸驰书问友朋,老人离索想难胜。jīng dǐ chí shū wèn yǒu péng,lǎo rén lí suǒ xiǎng nán shèng。
德星称瑞宁常聚,尺蠖求伸竟后兴。dé xīng chēng ruì níng cháng jù,chǐ huò qiú shēn jìng hòu xīng。
新雨挑灯虚五夜,故山回首隔千层。xīn yǔ tiāo dēng xū wǔ yè,gù shān huí shǒu gé qiān céng。
遥遥幸有知音在,尚拟携琴受广陵。yáo yáo xìng yǒu zhī yīn zài,shàng nǐ xié qín shòu guǎng líng。