古诗词

恭和御制悯忠诗三十韵

金朝觐

东岳降生发其祥,李公卓荦殊寻常。dōng yuè jiàng shēng fā qí xiáng,lǐ gōng zhuó luò shū xún cháng。
读万卷书不爱死,英风侠气偕灵长。dú wàn juǎn shū bù ài sǐ,yīng fēng xiá qì xié líng zhǎng。
公之少年有大志,斗鸡走狗斥荒唐。gōng zhī shǎo nián yǒu dà zhì,dòu jī zǒu gǒu chì huāng táng。
疾恶如仇去如疾,市井无赖呼为狂。jí è rú chóu qù rú jí,shì jǐng wú lài hū wèi kuáng。
嘉庆戊辰成进士,曲江春宴颇轩昂。jiā qìng wù chén chéng jìn shì,qū jiāng chūn yàn pǒ xuān áng。
帝曰昌才非百里,汝其试之往江乡。dì yuē chāng cái fēi bǎi lǐ,rǔ qí shì zhī wǎng jiāng xiāng。
是年秋涨溢淮泗,鱼鳖斯民走且僵。shì nián qiū zhǎng yì huái sì,yú biē sī mín zǒu qiě jiāng。
诏开内帑赐银币,侵渔牟利相颉颃。zhào kāi nèi tǎng cì yín bì,qīn yú móu lì xiāng jié háng。
独公力持矫其弊,元凶稔恶王山阳。dú gōng lì chí jiǎo qí bì,yuán xiōng rěn è wáng shān yáng。
杀民更杀慈父母,下同厮仆祸心藏。shā mín gèng shā cí fù mǔ,xià tóng sī pū huò xīn cáng。
岂有酖人羊叔子,叵耐跋扈皆豺狼。qǐ yǒu zhèn rén yáng shū zi,pǒ nài bá hù jiē chái láng。
可怜杯酒须臾命,金石毒发摧心肠。kě lián bēi jiǔ xū yú mìng,jīn shí dú fā cuī xīn cháng。
北望宸极魂飞去,月明颜色绕屋梁。běi wàng chén jí hún fēi qù,yuè míng yán sè rào wū liáng。
敝袍丹血鬼神护,家人梦寐咸悽怆。bì páo dān xuè guǐ shén hù,jiā rén mèng mèi xián qī chuàng。
叔父爱侄如爱子,抱衣吞泣心慞惶。shū fù ài zhí rú ài zi,bào yī tūn qì xīn zhāng huáng。
酷暑千里汗相属,披发投地呼天阊。kù shǔ qiān lǐ hàn xiāng shǔ,pī fā tóu dì hū tiān chāng。
斯须九重达聪听,赫然震怒天威扬。sī xū jiǔ zhòng dá cōng tīng,hè rán zhèn nù tiān wēi yáng。
白日雷霆惊霹雳,跃跃三尺寒锋铓。bái rì léi tíng jīng pī lì,yuè yuè sān chǐ hán fēng máng。
法司传敕急星火,蠢彼群丑失路伥。fǎ sī chuán chì jí xīng huǒ,chǔn bǐ qún chǒu shī lù chāng。
楚囚终日相对泣,引颈待罪轵道旁。chǔ qiú zhōng rì xiāng duì qì,yǐn jǐng dài zuì zhǐ dào páng。
剖视心肝血漉漉,腥秽馀沥倾壶觞。pōu shì xīn gān xuè lù lù,xīng huì yú lì qīng hú shāng。
阴风飒飒来格享,松涛怒卷声洋洋。yīn fēng sà sà lái gé xiǎng,sōng tāo nù juǎn shēng yáng yáng。
沈埋冤岳清如洗,昭然依被日月光。shěn mái yuān yuè qīng rú xǐ,zhāo rán yī bèi rì yuè guāng。
国家论功重死事,丰碑屹立锡天章。guó jiā lùn gōng zhòng sǐ shì,fēng bēi yì lì xī tiān zhāng。
郡君食俸二千石,心如冰玉操如霜。jùn jūn shí fèng èr qiān shí,xīn rú bīng yù cāo rú shuāng。
乃嘱守令为立后,千秋俎豆承馨香。nǎi zhǔ shǒu lìng wèi lì hòu,qiān qiū zǔ dòu chéng xīn xiāng。
吁嗟乎书生无气人所鄙,每为斯人意差强。xū jiē hū shū shēng wú qì rén suǒ bǐ,měi wèi sī rén yì chà qiáng。
人生百年忽已矣,谁复言之慨且慷。rén shēng bǎi nián hū yǐ yǐ,shuí fù yán zhī kǎi qiě kāng。
猜您喜欢

和难妇诗即依元韵

金朝觐

卢家少妇近如何,只恐无愁愁复磨。lú jiā shǎo fù jìn rú hé,zhǐ kǒng wú chóu chóu fù mó。
羽檄传来丹凤阙,烽烟直上白云窝。yǔ xí chuán lái dān fèng quē,fēng yān zhí shàng bái yún wō。
露行春陌惊魂渺,草没荒城战骨多。lù xíng chūn mò jīng hún miǎo,cǎo méi huāng chéng zhàn gǔ duō。
安得木兰同夥伴,偕归一拭泪痕沱。ān dé mù lán tóng huǒ bàn,xié guī yī shì lèi hén tuó。

冬夜怀梅澥一首

金朝觐

思情款款复绵绵,又向西风写寸笺。sī qíng kuǎn kuǎn fù mián mián,yòu xiàng xī fēng xiě cùn jiān。
此际此情深夜月,为寒为暖小阳天。cǐ jì cǐ qíng shēn yè yuè,wèi hán wèi nuǎn xiǎo yáng tiān。
都无可忆从前事,尽有相逢未了缘。dōu wú kě yì cóng qián shì,jǐn yǒu xiāng féng wèi le yuán。
知感生平能有几,于今不见已三年。zhī gǎn shēng píng néng yǒu jǐ,yú jīn bù jiàn yǐ sān nián。

题老子传经图一首

金朝觐

君历周朝定几秋,生来白发已盈头。jūn lì zhōu cháo dìng jǐ qiū,shēng lái bái fā yǐ yíng tóu。
五千道德丹经秘,百二函关紫气留。wǔ qiān dào dé dān jīng mì,bǎi èr hán guān zǐ qì liú。
也共尼山同载笔,今番海屋又添筹。yě gòng ní shān tóng zài bǐ,jīn fān hǎi wū yòu tiān chóu。
青牛花外归何处,昨见天河饮上流。qīng niú huā wài guī hé chù,zuó jiàn tiān hé yǐn shàng liú。

乙亥九月九日纪事诗四首

金朝觐

回首流光十五年,千金一刻总徒然。huí shǒu liú guāng shí wǔ nián,qiān jīn yī kè zǒng tú rán。
当时无故谁知乐,弥月多菑更可怜。dāng shí wú gù shuí zhī lè,mí yuè duō zāi gèng kě lián。
今日乍醒前日梦,他生难必此生缘。jīn rì zhà xǐng qián rì mèng,tā shēng nán bì cǐ shēng yuán。
啿嗟不幸遭阳九,惊雁离群叫暮天。dàn jiē bù xìng zāo yáng jiǔ,jīng yàn lí qún jiào mù tiān。

乙亥九月九日纪事诗四首

金朝觐

荆树西风力不支,那堪弱弟此长辞。jīng shù xī fēng lì bù zhī,nà kān ruò dì cǐ zhǎng cí。
怜兄念切将身代,思母情深数发悲。lián xiōng niàn qiè jiāng shēn dài,sī mǔ qíng shēn shù fā bēi。
零落衣裳成往迹,抛残笔墨付伊谁。líng luò yī shang chéng wǎng jì,pāo cán bǐ mò fù yī shuí。
伤心问字殷勤日,忽忽生平有几时。shāng xīn wèn zì yīn qín rì,hū hū shēng píng yǒu jǐ shí。

乙亥九月九日纪事诗四首

金朝觐

秋风落叶感星霜,辜负韶光春梦长。qiū fēng luò yè gǎn xīng shuāng,gū fù sháo guāng chūn mèng zhǎng。
砚北随兄供笔墨,厨东呼嫂问羹汤。yàn běi suí xiōng gōng bǐ mò,chú dōng hū sǎo wèn gēng tāng。
劫当桓景都归命,礼据檀弓可勿殇。jié dāng huán jǐng dōu guī mìng,lǐ jù tán gōng kě wù shāng。
他日登高临眺处,天涯布奠一倾觞。tā rì dēng gāo lín tiào chù,tiān yá bù diàn yī qīng shāng。

乙亥九月九日纪事诗四首

金朝觐

花萼惊风尽此番,已看秋色老椿萱。huā è jīng fēng jǐn cǐ fān,yǐ kàn qiū sè lǎo chūn xuān。
空将无死嗟予季,多为尊师谓我昆。kōng jiāng wú sǐ jiē yǔ jì,duō wèi zūn shī wèi wǒ kūn。
长逝魂兮安所适,生来命也复何言。zhǎng shì hún xī ān suǒ shì,shēng lái mìng yě fù hé yán。
从前书画擎双管,化作虬松拱墓门。cóng qián shū huà qíng shuāng guǎn,huà zuò qiú sōng gǒng mù mén。

感遇

金朝觐

清福神仙望已休,家山郁郁此勾留。qīng fú shén xiān wàng yǐ xiū,jiā shān yù yù cǐ gōu liú。
文章岂为求知已,兄弟无缘共宦游。wén zhāng qǐ wèi qiú zhī yǐ,xiōng dì wú yuán gòng huàn yóu。
往日名途堪屈指,中年人事费持筹。wǎng rì míng tú kān qū zhǐ,zhōng nián rén shì fèi chí chóu。
不愁静里难消遣,每遇寻春到陌头。bù chóu jìng lǐ nán xiāo qiǎn,měi yù xún chūn dào mò tóu。

游普陀山寺一首

金朝觐

普陀山外湿云流,马上经行取径幽。pǔ tuó shān wài shī yún liú,mǎ shàng jīng xíng qǔ jìng yōu。
梵宇飞空攒宝树,灵湫不泄守潜虬。fàn yǔ fēi kōng zǎn bǎo shù,líng jiǎo bù xiè shǒu qián qiú。
度生谁出三千界,回首重来廿四秋。dù shēng shuí chū sān qiān jiè,huí shǒu zhòng lái niàn sì qiū。
半日偷闲聊共适,老僧酬应未曾休。bàn rì tōu xián liáo gòng shì,lǎo sēng chóu yīng wèi céng xiū。

何云从萧殿臣二戚谊招饮一首

金朝觐

难得嘉名似太真,风流不减洛川神。nán dé jiā míng shì tài zhēn,fēng liú bù jiǎn luò chuān shén。
红妆引烛三更艳,白雪飞声四座春。hóng zhuāng yǐn zhú sān gèng yàn,bái xuě fēi shēng sì zuò chūn。
薄命未知团扇恨,芳年正值破瓜辰。báo mìng wèi zhī tuán shàn hèn,fāng nián zhèng zhí pò guā chén。
因他面傅何郎粉,又恐萧郎是路人。yīn tā miàn fù hé láng fěn,yòu kǒng xiāo láng shì lù rén。

落花二首

金朝觐

尽教清昼自舒长,争奈春光费较量。jǐn jiào qīng zhòu zì shū zhǎng,zhēng nài chūn guāng fèi jiào liàng。
暖日迟迟多已去,东风故故亦堪伤。nuǎn rì chí chí duō yǐ qù,dōng fēng gù gù yì kān shāng。
小桥柳絮全铺径,别院桐阴半拂墙。xiǎo qiáo liǔ xù quán pù jìng,bié yuàn tóng yīn bàn fú qiáng。
况是夜来风雨过,何堪扫地尽文章。kuàng shì yè lái fēng yǔ guò,hé kān sǎo dì jǐn wén zhāng。

落花二首

金朝觐

蓬蓬生计满天涯,觉得春深是落花。péng péng shēng jì mǎn tiān yá,jué dé chūn shēn shì luò huā。
香色渐于浓处减,光阴不觉去时奢。xiāng sè jiàn yú nóng chù jiǎn,guāng yīn bù jué qù shí shē。
何堪倦蝶醒残梦,尽有闲蜂上旧衙。hé kān juàn dié xǐng cán mèng,jǐn yǒu xián fēng shàng jiù yá。
生灭自来还造化,休将情妒怨封家。shēng miè zì lái hái zào huà,xiū jiāng qíng dù yuàn fēng jiā。

依梅澥先生题扇元韵奉和

金朝觐

每愧庸庸被奖旌,相逢心许若平生。měi kuì yōng yōng bèi jiǎng jīng,xiāng féng xīn xǔ ruò píng shēng。
风吹野草鸣宾鹿,春满乔林度小莺。fēng chuī yě cǎo míng bīn lù,chūn mǎn qiáo lín dù xiǎo yīng。
讲艺自能消客气,忘形更复重交情。jiǎng yì zì néng xiāo kè qì,wàng xíng gèng fù zhòng jiāo qíng。
骊歌写作绳头字,犹幸年来老眼明。lí gē xiě zuò shéng tóu zì,yóu xìng nián lái lǎo yǎn míng。

怀梅澥二首

金朝觐

往事依依幻亦真,分明笺字墨华新。wǎng shì yī yī huàn yì zhēn,fēn míng jiān zì mò huá xīn。
离筵曾照西楼月,别赋空怀南浦春。lí yán céng zhào xī lóu yuè,bié fù kōng huái nán pǔ chūn。
万卷难谙天下事,百年老去眼中人。wàn juǎn nán ān tiān xià shì,bǎi nián lǎo qù yǎn zhōng rén。
辞君再晤知何日,沧海浮萍寄此身。cí jūn zài wù zhī hé rì,cāng hǎi fú píng jì cǐ shēn。

怀梅澥二首

金朝觐

柳丝鞭影度春城,又听西风落叶声。liǔ sī biān yǐng dù chūn chéng,yòu tīng xī fēng luò yè shēng。
老鹤栖阴传远韵,绿云萦榻发幽情。lǎo hè qī yīn chuán yuǎn yùn,lǜ yún yíng tà fā yōu qíng。
想因知已劳相思,也恐耽吟碍养生。xiǎng yīn zhī yǐ láo xiāng sī,yě kǒng dān yín ài yǎng shēng。
何似含饴弄孙乐,馀年赢得一身轻。hé shì hán yí nòng sūn lè,yú nián yíng dé yī shēn qīng。