古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
客中寄本山诸友
清
:
了禅
上方借得一枝栖,云自相依鹤自随。
shàng fāng jiè dé yī zhī qī,yún zì xiāng yī hè zì suí。
见月未忘禅在指,谈经想像佛低眉。
jiàn yuè wèi wàng chán zài zhǐ,tán jīng xiǎng xiàng fú dī méi。
骚坛白雪容赓和,故国黄花怨别离。
sāo tán bái xuě róng gēng hé,gù guó huáng huā yuàn bié lí。
参透乾坤同一粟,蒲团独坐夜深时。
cān tòu qián kūn tóng yī sù,pú tuán dú zuò yè shēn shí。
AI赏析
了禅
了禅,字月辉,盱眙人,本姓雷。主定慧寺。有《留声阁诗钞》。
了禅的作品>>
猜您喜欢
赠九华山几谷上人
清
:
了禅
上人高卧处,不与众山齐。
shàng rén gāo wò chù,bù yǔ zhòng shān qí。
庭树啼归鸟,岩花献野麛。
tíng shù tí guī niǎo,yán huā xiàn yě mí。
泉从檐际落,月到榻前低。
quán cóng yán jì luò,yuè dào tà qián dī。
妙悟禅那意,青云自有梯。
miào wù chán nà yì,qīng yún zì yǒu tī。
AI赏析
再寄九华山几谷上人
清
:
了禅
九子山头月,双峰顶上云。
jiǔ zi shān tóu yuè,shuāng fēng dǐng shàng yún。
清芬同一派,孤静两无分。
qīng fēn tóng yī pài,gū jìng liǎng wú fēn。
画笔超流俗,诗才迥不群。
huà bǐ chāo liú sú,shī cái jiǒng bù qún。
我来应下拜,古佛最能文。
wǒ lái yīng xià bài,gǔ fú zuì néng wén。
AI赏析
感成
清
:
了禅
本是无心客,缘何百感生。
běn shì wú xīn kè,yuán hé bǎi gǎn shēng。
不空人我见,难断俗凡情。
bù kōng rén wǒ jiàn,nán duàn sú fán qíng。
旧雨愁中散,新诗梦里成。
jiù yǔ chóu zhōng sàn,xīn shī mèng lǐ chéng。
莫言书懒寄,十月未休兵。
mò yán shū lǎn jì,shí yuè wèi xiū bīng。
AI赏析
感成
清
:
了禅
未识乱离苦,先惊魂梦安。
wèi shí luàn lí kǔ,xiān jīng hún mèng ān。
亲知存海内,孤立在江干。
qīn zhī cún hǎi nèi,gū lì zài jiāng gàn。
恋敢轻三宿,斋难饱一餐。
liàn gǎn qīng sān sù,zhāi nán bǎo yī cān。
饥寒余领惯,蒿目泪空弹。
jī hán yú lǐng guàn,hāo mù lèi kōng dàn。
AI赏析
感成
清
:
了禅
似我抽身早,还遭寇盗侵。
shì wǒ chōu shēn zǎo,hái zāo kòu dào qīn。
度人无妙术,济世负初心。
dù rén wú miào shù,jì shì fù chū xīn。
恨心横江锁,惭无布地金。
hèn xīn héng jiāng suǒ,cán wú bù dì jīn。
应须修净土,结社继东林。
yīng xū xiū jìng tǔ,jié shè jì dōng lín。
AI赏析
小云山房与祇庵长老夜话
清
:
了禅
金镫一盏傍维摩,此夕欢迎老丈过。
jīn dèng yī zhǎn bàng wéi mó,cǐ xī huān yíng lǎo zhàng guò。
初地烟霞知己少,五更风雨落花多。
chū dì yān xiá zhī jǐ shǎo,wǔ gèng fēng yǔ luò huā duō。
江山如画诗难续,医药逢缘病可瘥。
jiāng shān rú huà shī nán xù,yī yào féng yuán bìng kě chài。
我是黄梅门下客,敢将衣钵问如何。
wǒ shì huáng méi mén xià kè,gǎn jiāng yī bō wèn rú hé。
AI赏析