古诗词

重阳前三日作

路德

秋深寒浅未闻霜,篱菊无花野菊黄。qiū shēn hán qiǎn wèi wén shuāng,lí jú wú huā yě jú huáng。
对酒便须拌一醉,登高何必待重阳。duì jiǔ biàn xū bàn yī zuì,dēng gāo hé bì dài zhòng yáng。
新来僮仆呼先到,久别宾朋姓亦忘。xīn lái tóng pū hū xiān dào,jiǔ bié bīn péng xìng yì wàng。
诗境自知多坦率,题糕安敢笑刘郎。shī jìng zì zhī duō tǎn lǜ,tí gāo ān gǎn xiào liú láng。

路德

清陕西盩厔人,字闰生。嘉庆十四年进士。官至户部主事,考补军机章京。以目疾请假归里。其学自反身心,讲求实用。曾主关中宏道等书院,所选时艺,一时风行。有《柽华馆诗文集》等。 路德的作品>>

猜您喜欢

石河早发

路德

胶胶喔喔荒鸡鸣,古壁尘昏悬短檠。jiāo jiāo ō ō huāng jī míng,gǔ bì chén hūn xuán duǎn qíng。
旅客未醒蝴蝶梦,山村乱打虾蟆更。lǚ kè wèi xǐng hú dié mèng,shān cūn luàn dǎ xiā má gèng。
树头残月堕无影,衣上晓霜飞有声。shù tóu cán yuè duò wú yǐng,yī shàng xiǎo shuāng fēi yǒu shēng。
薄酒三杯醉不得,令人苦忆河阳城。báo jiǔ sān bēi zuì bù dé,lìng rén kǔ yì hé yáng chéng。

陕郊

路德

遍地峰峦郁不平,出关形势莽峥嵘。biàn dì fēng luán yù bù píng,chū guān xíng shì mǎng zhēng róng。
一条黄水尘沙色,万树白杨风雨声。yī tiáo huáng shuǐ chén shā sè,wàn shù bái yáng fēng yǔ shēng。
野店荒寒无客憩,山田荦确有人耕。yě diàn huāng hán wú kè qì,shān tián luò què yǒu rén gēng。
犊车满载斜阳过,铁铸双轮分外明。dú chē mǎn zài xié yáng guò,tiě zhù shuāng lún fēn wài míng。

咸阳原上作

路德

西风猎猎战蒿莱,毕郢原荒木叶摧。xī fēng liè liè zhàn hāo lái,bì yǐng yuán huāng mù yè cuī。
旷野无边单骑走,长空忽暝乱鸦来。kuàng yě wú biān dān qí zǒu,zhǎng kōng hū míng luàn yā lái。
碧云迢递人千里,青史功名土一抔。bì yún tiáo dì rén qiān lǐ,qīng shǐ gōng míng tǔ yī póu。
漫把文章夸不朽,百家书已变秦灰。màn bǎ wén zhāng kuā bù xiǔ,bǎi jiā shū yǐ biàn qín huī。

读罢

路德

绿藓岩扉白昼扃,略餐芝术便延龄。lǜ xiǎn yán fēi bái zhòu jiōng,lüè cān zhī shù biàn yán líng。
仙丹止合神仙用,传到人间便不灵。xiān dān zhǐ hé shén xiān yòng,chuán dào rén jiān biàn bù líng。

赵州

路德

买丝争绣佳公子,颇调平原能好士。mǎi sī zhēng xiù jiā gōng zi,pǒ diào píng yuán néng hǎo shì。
楼头一笑红颜摧,食客纷纷来复来。lóu tóu yī xiào hóng yán cuī,shí kè fēn fēn lái fù lái。
我言此事非人情,如何浪得怜才名。wǒ yán cǐ shì fēi rén qíng,rú hé làng dé lián cái míng。
恶客一言九鼎重,美人一死鸿毛轻。è kè yī yán jiǔ dǐng zhòng,měi rén yī sǐ hóng máo qīng。
君不见乐羊啜子甘如饴,功成反使文侯疑。jūn bù jiàn lè yáng chuài zi gān rú yí,gōng chéng fǎn shǐ wén hóu yí。
又不见吴起杀妻为求将,母死不奔心早丧。yòu bù jiàn wú qǐ shā qī wèi qiú jiāng,mǔ sǐ bù bēn xīn zǎo sàng。
公子天下寡恩人,可知好士情非真。gōng zi tiān xià guǎ ēn rén,kě zhī hǎo shì qíng fēi zhēn。
贤者闻风定高蹈,公等碌碌安足论。xián zhě wén fēng dìng gāo dǎo,gōng děng lù lù ān zú lùn。
吁嗟乎!躄者足,笑者头,千秋恨事良悠悠。xū jiē hū!bì zhě zú,xiào zhě tóu,qiān qiū hèn shì liáng yōu yōu。
我今独酌中山酒,不愿将杯滴赵州。wǒ jīn dú zhuó zhōng shān jiǔ,bù yuàn jiāng bēi dī zhào zhōu。

张忠烈公砚为曹莪屺少府作

路德

泾渭东流似奔马,客到秦中访秦瓦。jīng wèi dōng liú shì bēn mǎ,kè dào qín zhōng fǎng qín wǎ。
张公破砚出市中,经年未售识者寡。zhāng gōng pò yàn chū shì zhōng,jīng nián wèi shòu shí zhě guǎ。
曹君一生耕砚田,得如拱璧珍拳拳。cáo jūn yī shēng gēng yàn tián,dé rú gǒng bì zhēn quán quán。
道此本是故乡物,二十四字苍水镌。dào cǐ běn shì gù xiāng wù,èr shí sì zì cāng shuǐ juān。
楚人得弓意殊快,无心相遇真天缘。chǔ rén dé gōng yì shū kuài,wú xīn xiāng yù zhēn tiān yuán。
昔年义旗竖海上,军败烹龙志犹壮。xī nián yì qí shù hǎi shàng,jūn bài pēng lóng zhì yóu zhuàng。
鲁王已死唐王孱,坐使孤臣气雕丧。lǔ wáng yǐ sǐ táng wáng càn,zuò shǐ gū chén qì diāo sàng。
遁迹自拟蠖身藏,乘势还思螳臂抗。dùn jì zì nǐ huò shēn cáng,chéng shì hái sī táng bì kàng。
白猿无声健儿入,枷锁香风吹习习。bái yuán wú shēng jiàn ér rù,jiā suǒ xiāng fēng chuī xí xí。
何人伏锧尚从容,笑看钱塘好山色。hé rén fú zhì shàng cóng róng,xiào kàn qián táng hǎo shān sè。
钱塘江上一抔土,右邻忠肃左忠武。qián táng jiāng shàng yī póu tǔ,yòu lín zhōng sù zuǒ zhōng wǔ。
椒浆恨未酹忠魂,手泽今朝快一抚。jiāo jiāng hèn wèi lèi zhōng hún,shǒu zé jīn cháo kuài yī fǔ。
国破安用身独完,此砚与人同胆肝。guó pò ān yòng shēn dú wán,cǐ yàn yǔ rén tóng dǎn gān。
赵璧拌教碎秦柱,玉带讵肯随黄冠。zhào bì bàn jiào suì qín zhù,yù dài jù kěn suí huáng guān。
沧桑变换二百载,到今墨绣犹斑斓。cāng sāng biàn huàn èr bǎi zài,dào jīn mò xiù yóu bān lán。
君不见虞山甘作长乐老,贰臣传里名难剜。jūn bù jiàn yú shān gān zuò zhǎng lè lǎo,èr chén chuán lǐ míng nán wān。
梅村祭酒号诗史,惜哉所欠惟一死。méi cūn jì jiǔ hào shī shǐ,xī zāi suǒ qiàn wéi yī sǐ。
张公大义心炳然,玉碎终知胜瓦全。zhāng gōng dà yì xīn bǐng rán,yù suì zhōng zhī shèng wǎ quán。
此砚他年返枌社,士林佳话争流传。cǐ yàn tā nián fǎn fén shè,shì lín jiā huà zhēng liú chuán。
双松别墅好风日,仙尉开轩布吟席。shuāng sōng bié shù hǎo fēng rì,xiān wèi kāi xuān bù yín xí。
锦轴新装松雪书,牙签更检《子山集》。jǐn zhóu xīn zhuāng sōng xuě shū,yá qiān gèng jiǎn zi shān jí。
会须移向别床摊,莫近张公一片石。huì xū yí xiàng bié chuáng tān,mò jìn zhāng gōng yī piàn shí。

饮王小楼伴耕楼

路德

观稼最宜楼,御雨莫如瓦。guān jià zuì yí lóu,yù yǔ mò rú wǎ。
小楼岂区区,时有清风洒。xiǎo lóu qǐ qū qū,shí yǒu qīng fēng sǎ。
花木纷四围,肯舍场师槚。huā mù fēn sì wéi,kěn shě chǎng shī jiǎ。
耕读课儿孙,即此是弓冶。gēng dú kè ér sūn,jí cǐ shì gōng yě。
冬曝南荣前,暑卧北窗下。dōng pù nán róng qián,shǔ wò běi chuāng xià。
高朋时往还,唱和殊不寡。gāo péng shí wǎng hái,chàng hé shū bù guǎ。
我生今倦游,乘兴亦聊且。wǒ shēng jīn juàn yóu,chéng xīng yì liáo qiě。
久悟虫能虫,今知马非马。jiǔ wù chóng néng chóng,jīn zhī mǎ fēi mǎ。
感君移酒肴,论诗进三雅。gǎn jūn yí jiǔ yáo,lùn shī jìn sān yǎ。
后会当有缘,付诸造物者。hòu huì dāng yǒu yuán,fù zhū zào wù zhě。

题郭藕舲唐人善业泥拓本

路德

何人佞佛镂佛像,坐令尺土开精蓝。hé rén nìng fú lòu fú xiàng,zuò lìng chǐ tǔ kāi jīng lán。
面列三行字十二,楷法颇似师河南。miàn liè sān xíng zì shí èr,kǎi fǎ pǒ shì shī hé nán。
吾乡珍宝富山薮。wú xiāng zhēn bǎo fù shān sǒu。
周秦旧物靡不有。zhōu qín jiù wù mí bù yǒu。
吉金乐石难具详,毡包驼载东南走。jí jīn lè shí nán jù xiáng,zhān bāo tuó zài dōng nán zǒu。
弇山尚书遍搜索,竟有遗珠沈未取。yǎn shān shàng shū biàn sōu suǒ,jìng yǒu yí zhū shěn wèi qǔ。
后来游者拾得之,一朝又入郭熙手。hòu lái yóu zhě shí dé zhī,yī cháo yòu rù guō xī shǒu。
嵯峨雨过秋色佳,拓本示我双眸揩。cuó é yǔ guò qiū sè jiā,tuò běn shì wǒ shuāng móu kāi。
三十六相但仿佛,净土几岁遭沈埋。sān shí liù xiāng dàn fǎng fú,jìng tǔ jǐ suì zāo shěn mái。
吴画杨塑不可见,对此聊可开幽怀。wú huà yáng sù bù kě jiàn,duì cǐ liáo kě kāi yōu huái。
昌黎辟佛谏迎骨,订交方外忘形骸。chāng lí pì fú jiàn yíng gǔ,dìng jiāo fāng wài wàng xíng hái。
文人好古足清玩,岂学苏晋甘辰斋。wén rén hǎo gǔ zú qīng wán,qǐ xué sū jìn gān chén zhāi。
惜哉挫角字缺一,鍊石不用劳神娲。xī zāi cuò jiǎo zì quē yī,liàn shí bù yòng láo shén wā。
大唐二字恰连缀,断甓凑泊同诗牌。dà táng èr zì qià lián zhuì,duàn pì còu pō tóng shī pái。
玉卮无当世犹訾,得鼎折足占者止。yù zhī wú dāng shì yóu zī,dé dǐng zhé zú zhàn zhě zhǐ。
人间缺陷长苦多,巧合安能尽如此。rén jiān quē xiàn zhǎng kǔ duō,qiǎo hé ān néng jǐn rú cǐ。
披册忽然忆畴曩,慈恩塔下寻幽往。pī cè hū rán yì chóu nǎng,cí ēn tǎ xià xún yōu wǎng。
秦人熟视竟空还,吴客今来惬新赏。qín rén shú shì jìng kōng hái,wú kè jīn lái qiè xīn shǎng。
人失人得无町畦,员穹方舆大且广。rén shī rén dé wú tīng qí,yuán qióng fāng yú dà qiě guǎng。
太仓粳稻来吴阊,京师十载沾芳香。tài cāng jīng dào lái wú chāng,jīng shī shí zài zhān fāng xiāng。
罗纨绮绣更精绝,西人之子纷盈箱。luó wán qǐ xiù gèng jīng jué,xī rén zhī zi fēn yíng xiāng。
百货杂锸不迁地,先圣何苦为车航。bǎi huò zá chā bù qiān dì,xiān shèng hé kǔ wèi chē háng。
老夫才尽句难警,歌诗不类惭东阳。lǎo fū cái jǐn jù nán jǐng,gē shī bù lèi cán dōng yáng。
案头笑指旧笔墨,二物亦是南人将。àn tóu xiào zhǐ jiù bǐ mò,èr wù yì shì nán rén jiāng。