古诗词

渡河

袁保恒

去入征西幕,中流击楫歌。qù rù zhēng xī mù,zhōng liú jī jí gē。
未闻秦乱定,渐觉楚人多。wèi wén qín luàn dìng,jiàn jué chǔ rén duō。
旧价连城重,新硎宝剑磨。jiù jià lián chéng zhòng,xīn xíng bǎo jiàn mó。
开诚慕诸葛,刮目竟如何。kāi chéng mù zhū gé,guā mù jìng rú hé。

袁保恒

清河南项城人,字小午。袁甲三子。道光三十年进士。授编修。先后从父及李鸿章镇压捻军。又从左宗棠赴陕,督西征粮饷。官至刑部左侍郎。卒谥文诚。 袁保恒的作品>>

猜您喜欢

感怀再叠董研樵观察集杜祠韵

袁保恒

官拙长羁旅,愁多转信天。guān zhuō zhǎng jī lǚ,chóu duō zhuǎn xìn tiān。
救时无上策,当路易为贤。jiù shí wú shàng cè,dāng lù yì wèi xián。
未靖三边寇,仍输九府泉。wèi jìng sān biān kòu,réng shū jiǔ fǔ quán。
长吟惟抱膝,如镜对秦川。zhǎng yín wéi bào xī,rú jìng duì qín chuān。

登六盘山绝顶

袁保恒

万叠屏风带夕曛,孤峰突兀气氤氲。wàn dié píng fēng dài xī xūn,gū fēng tū wù qì yīn yūn。
神仙有道无人问,泾渭殊源自此分。shén xiān yǒu dào wú rén wèn,jīng wèi shū yuán zì cǐ fēn。
洞鹤舞残千岁雪,山花开绚半天云。dòng hè wǔ cán qiān suì xuě,shān huā kāi xuàn bàn tiān yún。
自惭使节频来往,宵旰何曾慰帝宸。zì cán shǐ jié pín lái wǎng,xiāo gàn hé céng wèi dì chén。

山行

袁保恒

我非巢许流,到此涤凡想。wǒ fēi cháo xǔ liú,dào cǐ dí fán xiǎng。
青山无古今,白云自来往。qīng shān wú gǔ jīn,bái yún zì lái wǎng。

过韩侯岭题壁

袁保恒

高帝眼中只两雄,淮阴国士与重瞳。gāo dì yǎn zhōng zhǐ liǎng xióng,huái yīn guó shì yǔ zhòng tóng。
项王已死将军在,能否无嫌到考终。xiàng wáng yǐ sǐ jiāng jūn zài,néng fǒu wú xián dào kǎo zhōng。

骊山温泉

袁保恒

荒椽短瓦日黄昏,遗恨犹归望帝魂。huāng chuán duǎn wǎ rì huáng hūn,yí hèn yóu guī wàng dì hún。
不管马嵬寒彻骨,华清池水至今温。bù guǎn mǎ wéi hán chè gǔ,huá qīng chí shuǐ zhì jīn wēn。

自东郊移牡丹于厅事感赋

袁保恒

回首霓裳咏大罗,春光无那醉颜酡。huí shǒu ní shang yǒng dà luó,chūn guāng wú nà zuì yán tuó。
剧怜仙骨飘零甚,移向金闺珍重多。jù lián xiān gǔ piāo líng shén,yí xiàng jīn guī zhēn zhòng duō。

观弈自嘲

袁保恒

未肯空从壁上观,不辞心力为君弹。wèi kěn kōng cóng bì shàng guān,bù cí xīn lì wèi jūn dàn。
那知更被胸中恼,从此输赢袖手看。nà zhī gèng bèi xiōng zhōng nǎo,cóng cǐ shū yíng xiù shǒu kàn。