古诗词

湘潭舟中

尚镕

淡月漾江面,犹如吊屈子。dàn yuè yàng jiāng miàn,yóu rú diào qū zi。
湘水真无情,不救骚人死。xiāng shuǐ zhēn wú qíng,bù jiù sāo rén sǐ。
善招虽有玉,魂魄岂能起。shàn zhāo suī yǒu yù,hún pò qǐ néng qǐ。
此中浪如山,险与洞庭比。cǐ zhōng làng rú shān,xiǎn yǔ dòng tíng bǐ。
湘灵爱词客,漂泊多到此。xiāng líng ài cí kè,piāo pō duō dào cǐ。
吞不惧蛟龙,香乃薰兰芷。tūn bù jù jiāo lóng,xiāng nǎi xūn lán zhǐ。
试听子规叫,幽恨孰能已。shì tīng zi guī jiào,yōu hèn shú néng yǐ。

尚镕

清江西南昌人,字乔客。诸生。工诗文,精史学,尝著《三国志辨微》,抑刘知几、苏洵而扬陈寿。遍游湖湘、吴越、岭南,后客河南,历主三山、聚星、崇实书院。卒年五十余。有《史记辨正》、《持雅堂诗文集》。 尚镕的作品>>

猜您喜欢

游如松庵

尚镕

此地有清气,随云来竹房。cǐ dì yǒu qīng qì,suí yún lái zhú fáng。
间阶落山翠,破壁透江光。jiān jiē luò shān cuì,pò bì tòu jiāng guāng。
僧雅逢迎拙,林深鸟雀狂。sēng yǎ féng yíng zhuō,lín shēn niǎo què kuáng。
自然尘不染,何必礼空王。zì rán chén bù rǎn,hé bì lǐ kōng wáng。

寄怀龚懒余秀才

尚镕

罡风不到罗浮巅,古梅雨洗增芳妍。gāng fēng bù dào luó fú diān,gǔ méi yǔ xǐ zēng fāng yán。
身骑五羊弄明月,羡君曾作飞空仙。shēn qí wǔ yáng nòng míng yuè,xiàn jūn céng zuò fēi kōng xiān。
君怀丹砂归探玄,我载清酒浮江船。jūn huái dān shā guī tàn xuán,wǒ zài qīng jiǔ fú jiāng chuán。
客路相思不相见,梦魂时绕南云边。kè lù xiāng sī bù xiāng jiàn,mèng hún shí rào nán yún biān。
我游天平山,上穿一线天。wǒ yóu tiān píng shān,shàng chuān yī xiàn tiān。
天风吹壑泻松影,枕石仰酌飞来泉。tiān fēng chuī hè xiè sōng yǐng,zhěn shí yǎng zhuó fēi lái quán。
恨不同踏吴山烟。hèn bù tóng tà wú shān yān。
去岁游金焦,俯窥万古蛟龙渊。qù suì yóu jīn jiāo,fǔ kuī wàn gǔ jiāo lóng yuān。
鲸波不动海山紫,餐霞欲拍洪崖肩。jīng bō bù dòng hǎi shān zǐ,cān xiá yù pāi hóng yá jiān。
恨君不到京江前,携手顺流东下寻成连。hèn jūn bù dào jīng jiāng qián,xié shǒu shùn liú dōng xià xún chéng lián。
相如倦游返,重结诗酒缘。xiāng rú juàn yóu fǎn,zhòng jié shī jiǔ yuán。
君虽戒痛饮,文笔犹如椽。jūn suī jiè tòng yǐn,wén bǐ yóu rú chuán。
赏奇使我春风颠,与君同抱济物性无端。shǎng qí shǐ wǒ chūn fēng diān,yǔ jūn tóng bào jì wù xìng wú duān。
堕劫五百年,君寻赤松未能遇,我注青史知谁传。duò jié wǔ bǎi nián,jūn xún chì sōng wèi néng yù,wǒ zhù qīng shǐ zhī shuí chuán。
各有严慈缺甘旨,那堪山水穷幽偏。gè yǒu yán cí quē gān zhǐ,nà kān shān shuǐ qióng yōu piān。
黄鹤高楼空际悬,吐纳江汉澄秋鲜。huáng hè gāo lóu kōng jì xuán,tǔ nà jiāng hàn chéng qiū xiān。
倚楼君既空吹月中笛,又向信州何处眠。yǐ lóu jūn jì kōng chuī yuè zhōng dí,yòu xiàng xìn zhōu hé chù mián。
泥污久已甘蠖屈,枳栖岂必忧鸾鞭。ní wū jiǔ yǐ gān huò qū,zhǐ qī qǐ bì yōu luán biān。
君看牛蹄涔,安能生鲔鳣。jūn kàn niú tí cén,ān néng shēng wěi zhān。
不如渐山顶,饮渌神自全。bù rú jiàn shān dǐng,yǐn lù shén zì quán。
问云归去来,闭门共读《逍遥篇》。wèn yún guī qù lái,bì mén gòng dú xiāo yáo piān。

湘潭舟中

尚镕

湘水斗风起,竞趋青草湖。xiāng shuǐ dòu fēng qǐ,jìng qū qīng cǎo hú。
扬帆转逆流,衡面看模糊。yáng fān zhuǎn nì liú,héng miàn kàn mó hú。
众山忽相傍,簇簇如画图。zhòng shān hū xiāng bàng,cù cù rú huà tú。
藤老树蟠龙,岩空泉吐珠。téng lǎo shù pán lóng,yán kōng quán tǔ zhū。
锁江铁门固,刺天石笋粗。suǒ jiāng tiě mén gù,cì tiān shí sǔn cū。
好鸟若招人,隔坞争相呼。hǎo niǎo ruò zhāo rén,gé wù zhēng xiāng hū。
迩来正平子,耻逐屠与沽。ěr lái zhèng píng zi,chǐ zhú tú yǔ gū。
当寻工部踪,入山古为徒。dāng xún gōng bù zōng,rù shān gǔ wèi tú。

湘潭舟中

尚镕

湘烟不附云,淡荡自高妙。xiāng yān bù fù yún,dàn dàng zì gāo miào。
微风卷之去,一抹贴斜照。wēi fēng juǎn zhī qù,yī mǒ tiē xié zhào。
湘中佳景多,神貌此难肖。xiāng zhōng jiā jǐng duō,shén mào cǐ nán xiào。
静逼气如醉,远浮色似笑。jìng bī qì rú zuì,yuǎn fú sè shì xiào。
补竹生奇光,凝瑟成别调。bǔ zhú shēng qí guāng,níng sè chéng bié diào。
唐人过湘水,多取作诗料。táng rén guò xiāng shuǐ,duō qǔ zuò shī liào。
升庵集成裘,读之曾远眺。shēng ān jí chéng qiú,dú zhī céng yuǎn tiào。
貂句苦难续,且效张生钓。diāo jù kǔ nán xù,qiě xiào zhāng shēng diào。
一声烟更深,何处老猿啸。yī shēng yān gèng shēn,hé chù lǎo yuán xiào。

普贤寺铁象

尚镕

南唐刺史边菩萨,象教西来意能达。nán táng cì shǐ biān pú sà,xiàng jiào xī lái yì néng dá。
铸成铁象乘普贤,兵火城中镇争夺。zhù chéng tiě xiàng chéng pǔ xián,bīng huǒ chéng zhōng zhèn zhēng duó。
普贤偶现人天身,铁象何须廿万斤。pǔ xián ǒu xiàn rén tiān shēn,tiě xiàng hé xū niàn wàn jīn。
四蹄踞地厚地裂,下有鳌戴愁掀翻。sì tí jù dì hòu dì liè,xià yǒu áo dài chóu xiān fān。
香象人夸渡河美,欲行不行色欢喜。xiāng xiàng rén kuā dù hé měi,yù xíng bù xíng sè huān xǐ。
神完应可却熊罴,力抟宁愁遇狮子。shén wán yīng kě què xióng pí,lì tuán níng chóu yù shī zi。
当年精铁生深山,岂知铸象灵化顽。dāng nián jīng tiě shēng shēn shān,qǐ zhī zhù xiàng líng huà wán。
消受香烟已千载,胡不驱去排仙班。xiāo shòu xiāng yān yǐ qiān zài,hú bù qū qù pái xiān bān。
频年劫火烧萧寺,身不能焚齿逾利。pín nián jié huǒ shāo xiāo sì,shēn bù néng fén chǐ yú lì。
游魂偶洗象牙潭,魑魅无声老蛟避。yóu hún ǒu xǐ xiàng yá tán,chī mèi wú shēng lǎo jiāo bì。

过楞伽峡

尚镕

楞伽峡口山嵌空,斧凿痕留神鬼工。léng gā xiá kǒu shān qiàn kōng,fǔ záo hén liú shén guǐ gōng。
又如赤壁经猛火,天荒地老湟江中。yòu rú chì bì jīng měng huǒ,tiān huāng dì lǎo huáng jiāng zhōng。
山形万变相对出,荆关欲画难为功。shān xíng wàn biàn xiāng duì chū,jīng guān yù huà nán wèi gōng。
横看侧看各有熊,山灵面目真无穷。héng kàn cè kàn gè yǒu xióng,shān líng miàn mù zhēn wú qióng。
两道飞泉落天半,谷吞岩吐鸣雷风。liǎng dào fēi quán luò tiān bàn,gǔ tūn yán tǔ míng léi fēng。
珠帘高挂不可卷,随风散作烟蒙蒙。zhū lián gāo guà bù kě juǎn,suí fēng sàn zuò yān méng méng。
下有滩声竞相应,浪花飞雪寒咣融。xià yǒu tān shēng jìng xiāng yīng,làng huā fēi xuě hán guāng róng。
磐石遏水水逾驶,篙眼万窍穿玲珑。pán shí è shuǐ shuǐ yú shǐ,gāo yǎn wàn qiào chuān líng lóng。
或云仙人抱云卧,遗迹未许春渐鸿。huò yún xiān rén bào yún wò,yí jì wèi xǔ chūn jiàn hóng。
或云贞女取螺化,万古不受尘埃蒙。huò yún zhēn nǚ qǔ luó huà,wàn gǔ bù shòu chén āi méng。
石不能言任题品,弹压百怪无词雄。shí bù néng yán rèn tí pǐn,dàn yā bǎi guài wú cí xióng。
岭南洵有奇绝处,但恨径险舟难通。lǐng nán xún yǒu qí jué chù,dàn hèn jìng xiǎn zhōu nán tōng。
峡名楞伽义何取,江赋叶记皆梦梦。xiá míng léng gā yì hé qǔ,jiāng fù yè jì jiē mèng mèng。
我来峡中偶击汰,鱼龙逃避玻璃宫。wǒ lái xiá zhōng ǒu jī tài,yú lóng táo bì bō lí gōng。