古诗词

生查子·闺怨

王贞仪

宵来风雨多,应妒花娇姹。xiāo lái fēng yǔ duō,yīng dù huā jiāo chà。
秾艳一时空,忍煞芳华谢。nóng yàn yī shí kōng,rěn shā fāng huá xiè。
无语倚阑干,闷对花枝下。wú yǔ yǐ lán gàn,mèn duì huā zhī xià。
红泪落双眸,簌簌如花洒。hóng lèi luò shuāng móu,sù sù rú huā sǎ。

王贞仪

清江苏上元人,原籍安徽天长,字德卿。诸生詹枚妻。十一岁随父赴吉林,奔祖父丧,居吉五年,读书习骑射。旋回江南,随家转徙京师、陕西、湖北、广东。通天文、算学、医学,工诗文、绘画。曾痛斥风水迷信之说。对岁差原理有清晰了解,并能驳正前人著作中的错误。有《德风亭集》、《星象图释》、《筹算易知》、《重订策算證伪》、《西洋筹算增删》、《沉疴呓语》等。 王贞仪的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙·梅魂。次吴小莲女士韵

王贞仪

庾岭烟迷夜寂寥。yǔ lǐng yān mí yè jì liáo。
罗浮月冷路迢遥。luó fú yuè lěng lù tiáo yáo。
可堪空色不相遭。kě kān kōng sè bù xiāng zāo。
风笛吹残浑欲断,霜笳听罢惯能销。fēng dí chuī cán hún yù duàn,shuāng jiā tīng bà guàn néng xiāo。
依依脉脉迥难招。yī yī mài mài jiǒng nán zhāo。

风流子·春草。次陈姊宛玉韵

王贞仪

日色暖平津,乡梦杳、寻屐忒愁人。rì sè nuǎn píng jīn,xiāng mèng yǎo xún jī tè chóu rén。
想金勒騧嘶,夕阳烟淡,玉楼人望,广陌痕新。xiǎng jīn lēi guā sī,xī yáng yān dàn,yù lóu rén wàng,guǎng mò hén xīn。
碧影萋萋三春暮,南浦犹伤神。bì yǐng qī qī sān chūn mù,nán pǔ yóu shāng shén。
蜀魄叫残,楚魂招罢,瘦馀中妇,眉黛空颦。shǔ pò jiào cán,chǔ hún zhāo bà,shòu yú zhōng fù,méi dài kōng pín。
凄凉青冢上,香环埋、艳骨偏自成茵。qī liáng qīng zhǒng shàng,xiāng huán mái yàn gǔ piān zì chéng yīn。
更有长门,参差辇路徒亲。gèng yǒu zhǎng mén,cān chà niǎn lù tú qīn。
却几多萦得,新愁旧怨,天涯故国,泣雨迷尘。què jǐ duō yíng dé,xīn chóu jiù yuàn,tiān yá gù guó,qì yǔ mí chén。
肠断芳晨,绣帏日掩青春。cháng duàn fāng chén,xiù wéi rì yǎn qīng chūn。

减字木兰花·感作

王贞仪

构思下笔。gòu sī xià bǐ。
汉魏齐梁求并立。hàn wèi qí liáng qiú bìng lì。
底事心忙。dǐ shì xīn máng。
才学韩苏又柳王。cái xué hán sū yòu liǔ wáng。
拘牵潦草,面目何曾收拾好。jū qiān lǎo cǎo,miàn mù hé céng shōu shí hǎo。
纵效西颦。zòng xiào xī pín。
没奈生成嫫母形。méi nài shēng chéng mó mǔ xíng。

踏莎行·松花江望雨

王贞仪

黑水惊流,黄云隐雾。hēi shuǐ jīng liú,huáng yún yǐn wù。
晓峰新翠薶千树。xiǎo fēng xīn cuì mái qiān shù。
片帆刚渡半烟江,不知何处吹来雨。piàn fān gāng dù bàn yān jiāng,bù zhī hé chù chuī lái yǔ。
喷雪涛飞,搏沙风驻。pēn xuě tāo fēi,bó shā fēng zhù。
翻盆挂瀑横空布。fān pén guà pù héng kōng bù。
风波如此掉回船,星红一线雷车舞。fēng bō rú cǐ diào huí chuán,xīng hóng yī xiàn léi chē wǔ。

诉衷情·秋望

王贞仪

偶然乘兴一登楼。ǒu rán chéng xīng yī dēng lóu。
江色俯晴流。jiāng sè fǔ qíng liú。
试看千山枫老,无奈又残秋。shì kàn qiān shān fēng lǎo,wú nài yòu cán qiū。
云影碧,晚峰浮。yún yǐng bì,wǎn fēng fú。
雁声悠。yàn shēng yōu。
栏杆倚遍,地上天边,何处消愁。lán gān yǐ biàn,dì shàng tiān biān,hé chù xiāo chóu。

踏莎行·题梅花水仙芝草合景小幅

王贞仪

庾岭春迟,洛川波迥。yǔ lǐng chūn chí,luò chuān bō jiǒng。
一般幽思谁能领。yī bān yōu sī shuí néng lǐng。
个侬同住水云乡,黄裳绛服欣联影。gè nóng tóng zhù shuǐ yún xiāng,huáng shang jiàng fú xīn lián yǐng。
世外芳姿,寰中仙品。shì wài fāng zī,huán zhōng xiān pǐn。
灵根堪结芝林隐。líng gēn kān jié zhī lín yǐn。
好将三秀拟三香,襟期冰雪偏宜冷。hǎo jiāng sān xiù nǐ sān xiāng,jīn qī bīng xuě piān yí lěng。

登焦山

王贞仪

峰势长江矗,涛飞天外声。fēng shì zhǎng jiāng chù,tāo fēi tiān wài shēng。
潜虬能护法,徵士独留名。qián qiú néng hù fǎ,zhēng shì dú liú míng。
塔宇金山寺,人家铁瓮城。tǎ yǔ jīn shān sì,rén jiā tiě wèng chéng。
凭高一耸目,东望海云平。píng gāo yī sǒng mù,dōng wàng hǎi yún píng。

下邳夜泊

王贞仪

黄石城头雨未干,晚风吹送角声寒。huáng shí chéng tóu yǔ wèi gàn,wǎn fēng chuī sòng jiǎo shēng hán。
扁舟莫道小如叶,载得春愁分外宽。biǎn zhōu mò dào xiǎo rú yè,zài dé chūn chóu fēn wài kuān。

题素心兰画幅

王贞仪

谢庭幽种托根殊,似此孤标绝世无。xiè tíng yōu zhǒng tuō gēn shū,shì cǐ gū biāo jué shì wú。
素质宜陈青玉案,东风初启碧纱幮。sù zhì yí chén qīng yù àn,dōng fēng chū qǐ bì shā chú。
萧骚帝子三闾赋,零落王孙九畹图。xiāo sāo dì zi sān lǘ fù,líng luò wáng sūn jiǔ wǎn tú。
一自江皋遗佩后,年年烟雨怨啼鸪。yī zì jiāng gāo yí pèi hòu,nián nián yān yǔ yuàn tí gū。
看花作画亦精神,传得双钩楚泽春。kàn huā zuò huà yì jīng shén,chuán dé shuāng gōu chǔ zé chūn。
燕尾鱼魫差后乘,光风霁月认前身。yàn wěi yú shěn chà hòu chéng,guāng fēng jì yuè rèn qián shēn。
交从至淡方称契,品到无瑕始见真。jiāo cóng zhì dàn fāng chēng qì,pǐn dào wú xiá shǐ jiàn zhēn。
裁我瑶笺惭报语,不教青眼误埃尘。cái wǒ yáo jiān cán bào yǔ,bù jiào qīng yǎn wù āi chén。
2412