古诗词

浣溪沙·梅魂。次吴小莲女士韵

王贞仪

庾岭烟迷夜寂寥。yǔ lǐng yān mí yè jì liáo。
罗浮月冷路迢遥。luó fú yuè lěng lù tiáo yáo。
可堪空色不相遭。kě kān kōng sè bù xiāng zāo。
风笛吹残浑欲断,霜笳听罢惯能销。fēng dí chuī cán hún yù duàn,shuāng jiā tīng bà guàn néng xiāo。
依依脉脉迥难招。yī yī mài mài jiǒng nán zhāo。

王贞仪

清江苏上元人,原籍安徽天长,字德卿。诸生詹枚妻。十一岁随父赴吉林,奔祖父丧,居吉五年,读书习骑射。旋回江南,随家转徙京师、陕西、湖北、广东。通天文、算学、医学,工诗文、绘画。曾痛斥风水迷信之说。对岁差原理有清晰了解,并能驳正前人著作中的错误。有《德风亭集》、《星象图释》、《筹算易知》、《重订策算證伪》、《西洋筹算增删》、《沉疴呓语》等。 王贞仪的作品>>

猜您喜欢

生查子·闺怨

王贞仪

宵来风雨多,应妒花娇姹。xiāo lái fēng yǔ duō,yīng dù huā jiāo chà。
秾艳一时空,忍煞芳华谢。nóng yàn yī shí kōng,rěn shā fāng huá xiè。
无语倚阑干,闷对花枝下。wú yǔ yǐ lán gàn,mèn duì huā zhī xià。
红泪落双眸,簌簌如花洒。hóng lèi luò shuāng móu,sù sù rú huā sǎ。

如梦令·渔景

王贞仪

月下一溪烟淡。yuè xià yī xī yān dàn。
溪里渔叉夜响。xī lǐ yú chā yè xiǎng。
知有小渔舟,叉得寒鱼初返。zhī yǒu xiǎo yú zhōu,chā dé hán yú chū fǎn。
同伴。tóng bàn。
同伴。tóng bàn。
掉向白萍花港。diào xiàng bái píng huā gǎng。

忆秦娥·春暮,钱塘舟中作

王贞仪

春雨歇。chūn yǔ xiē。
杨花两岸飞晴雪。yáng huā liǎng àn fēi qíng xuě。
飞晴雪。fēi qíng xuě。
江途渺渺,扬舲三浙。jiāng tú miǎo miǎo,yáng líng sān zhè。
潮来胥口声悲咽。cháo lái xū kǒu shēng bēi yàn。
烟波一棹真浮叶。yān bō yī zhào zhēn fú yè。
真浮叶。zhēn fú yè。
蓬窗闲坐,书翻越绝。péng chuāng xián zuò,shū fān yuè jué。

长相思·偶作

王贞仪

雁南归。yàn nán guī。
客难归。kè nán guī。
一纸家书寄每迟。yī zhǐ jiā shū jì měi chí。
愁心没尽期。chóu xīn méi jǐn qī。
晓风嘶。xiǎo fēng sī。
晓星稀。xiǎo xīng xī。
梦到家园觉后疑。mèng dào jiā yuán jué hòu yí。
邻鸡喔喔啼。lín jī ō ō tí。

菩萨蛮·病起

王贞仪

日长深院垂帘幕。rì zhǎng shēn yuàn chuí lián mù。
夕阳芳草愁心搁。xī yáng fāng cǎo chóu xīn gē。
才换夹衣裳。cái huàn jiā yī shang。
轻红杏子衫。qīng hóng xìng zi shān。
匆匆春去候。cōng cōng chūn qù hòu。
人病偏消瘦。rén bìng piān xiāo shòu。
不敢敛双蛾。bù gǎn liǎn shuāng é。
含颦对镜多。hán pín duì jìng duō。

卜算子·夏晚

王贞仪

雨后晚凉多,衫葛含风细。yǔ hòu wǎn liáng duō,shān gé hán fēng xì。
小摘庭前茉莉花,弱缕穿连蒂。xiǎo zhāi tíng qián mò lì huā,ruò lǚ chuān lián dì。
团扇叶芭蕉,闲坐荷花砌。tuán shàn yè bā jiāo,xián zuò hé huā qì。
剥取池荷带湿看,莲子生还未。bō qǔ chí hé dài shī kàn,lián zi shēng hái wèi。

南柯子·咏霞

王贞仪

水气烘晴霭,何殊吐蜺腥。shuǐ qì hōng qíng ǎi,hé shū tǔ ní xīng。
赤城曾道烂奇形。chì chéng céng dào làn qí xíng。
最好落随孤骛、下烟汀。zuì hǎo luò suí gū wù xià yān tīng。
日脚成丹紫,天衣叠绮青。rì jiǎo chéng dān zǐ,tiān yī dié qǐ qīng。
微风吹碎断云停。wēi fēng chuī suì duàn yún tíng。
记否曼卿传饮、自天廷。jì fǒu màn qīng chuán yǐn zì tiān tíng。

解语花·咏梅

王贞仪

暗香乍袭,冷艳亭亭,丰韵真无比。àn xiāng zhà xí,lěng yàn tíng tíng,fēng yùn zhēn wú bǐ。
十分旖旎。shí fēn yǐ nǐ。
羞并语、东园桃李。xiū bìng yǔ dōng yuán táo lǐ。
香含雪霁。xiāng hán xuě jì。
别自有、一般妩媚。bié zì yǒu yī bān wǔ mèi。
只须看、空色凝妆,在黄昏影里。zhǐ xū kàn kōng sè níng zhuāng,zài huáng hūn yǐng lǐ。
长想烟霞湖上,听啁啾翠羽,清梦初起。zhǎng xiǎng yān xiá hú shàng,tīng zhāo jiū cuì yǔ,qīng mèng chū qǐ。
佳人绝世。jiā rén jué shì。
凌缟袂,却胜朱纨绿绮。líng gǎo mèi,què shèng zhū wán lǜ qǐ。
此情难拟。cǐ qíng nán nǐ。
且相伴、云阶月地。qiě xiāng bàn yún jiē yuè dì。
对仙姿、玉骨两神清,作闺中知己。duì xiān zī yù gǔ liǎng shén qīng,zuò guī zhōng zhī jǐ。

眼儿媚·舟泊江浦道中

王贞仪

小泊行艖路偏赊。xiǎo pō xíng chā lù piān shē。
云影雁行斜。yún yǐng yàn xíng xié。
数株疏柳,一痕残照,几点归鸦。shù zhū shū liǔ,yī hén cán zhào,jǐ diǎn guī yā。
芦花两岸如飞雪,潮汐下寒沙。lú huā liǎng àn rú fēi xuě,cháo xī xià hán shā。
水国西风,竹蓬夜月,人在天涯。shuǐ guó xī fēng,zhú péng yè yuè,rén zài tiān yá。

菩萨蛮·惜花,次季容女士韵

王贞仪

嫣红姹紫开偏早。yān hóng chà zǐ kāi piān zǎo。
看来颜色同人好。kàn lái yán sè tóng rén hǎo。
花貌媚于人。huā mào mèi yú rén。
春光正十分。chūn guāng zhèng shí fēn。
雨风难作主。yǔ fēng nán zuò zhǔ。
浮艳归尘土。fú yàn guī chén tǔ。
洒泪怨残丛。sǎ lèi yuàn cán cóng。
无端减玉容。wú duān jiǎn yù róng。

明月棹孤舟悲秋

王贞仪

到得秋来愁便阔。dào dé qiū lái chóu biàn kuò。
悲风又剪桐枝落。bēi fēng yòu jiǎn tóng zhī luò。
天际哀鸿,林间病叶,断送秋光寂寞。tiān jì āi hóng,lín jiān bìng yè,duàn sòng qiū guāng jì mò。
剩对黄花怜瘦索。shèng duì huáng huā lián shòu suǒ。
淡容冷艳枝枝弱。dàn róng lěng yàn zhī zhī ruò。
一盏香醪,半帘残月,强把诗情咀嚼。yī zhǎn xiāng láo,bàn lián cán yuè,qiáng bǎ shī qíng jǔ jué。

秦楼月自泰州至张夏镇作

王贞仪

东风峭。dōng fēng qiào。
一车轧轧长安道。yī chē yà yà zhǎng ān dào。
长安道。zhǎng ān dào。
瓦天青翠,云封岳峤。wǎ tiān qīng cuì,yún fēng yuè jiào。
软红扑面飞沙罩。ruǎn hóng pū miàn fēi shā zhào。
客途空惹梅花笑。kè tú kōng rě méi huā xiào。
梅花笑。méi huā xiào。
家园回忆,玉窗冰照。jiā yuán huí yì,yù chuāng bīng zhào。

满江红·过平原县东门,谒颜鲁公祠

王贞仪

残照城东,风急处、暮笳声咽。cán zhào chéng dōng,fēng jí chù mù jiā shēng yàn。
正卸毂、平原祠外,前行瞻谒。zhèng xiè gǔ píng yuán cí wài,qián xíng zhān yè。
作郡回思天宝日,九重乐极金瓯缺。zuò jùn huí sī tiān bǎo rì,jiǔ zhòng lè jí jīn ōu quē。
蓦然闻鼙鼓,起渔阳,霓裳歇。mò rán wén pí gǔ,qǐ yú yáng,ní shang xiē。
卫弹邑,千秋节。wèi dàn yì,qiān qiū jié。
争坐位,千金贴。zhēng zuò wèi,qiān jīn tiē。
只拒降斩使,是何忠烈。zhǐ jù jiàng zhǎn shǐ,shì hé zhōng liè。
犹有祠堂传俎豆,更存心迹书碑碣。yóu yǒu cí táng chuán zǔ dòu,gèng cún xīn jì shū bēi jié。
羡双双姓字,弟兄香,常山舌。xiàn shuāng shuāng xìng zì,dì xiōng xiāng,cháng shān shé。

调笑令·闺情

王贞仪

白露。bái lù。
白露。bái lù。
结作清霜雕树。jié zuò qīng shuāng diāo shù。
树头愁杀乌栖。shù tóu chóu shā wū qī。
隔个窗儿乱啼。gé gè chuāng ér luàn tí。
啼乱。tí luàn。
啼乱。tí luàn。
惊醒罗帷梦断。jīng xǐng luó wéi mèng duàn。

江城子·夜雨

王贞仪

无端寒雨促秋光。wú duān hán yǔ cù qiū guāng。
晚风凉。wǎn fēng liáng。
野云苍。yě yún cāng。
才有梧桐,助响落银床。cái yǒu wú tóng,zhù xiǎng luò yín chuáng。
窗外声声浑不住,愁绝处,夜偏长。chuāng wài shēng shēng hún bù zhù,chóu jué chù,yè piān zhǎng。
况添低砌又啼螀。kuàng tiān dī qì yòu tí jiāng。
乱回肠。luàn huí cháng。
更心伤。gèng xīn shāng。
炉内寒烟,销尽水沉香。lú nèi hán yān,xiāo jǐn shuǐ chén xiāng。
欹枕难堪听到晓,心滴碎,怯空房。yī zhěn nán kān tīng dào xiǎo,xīn dī suì,qiè kōng fáng。
2412