古诗词

张烈士行

孙文川

不破一甲折一矢,数十贼魁同日死。bù pò yī jiǎ zhé yī shǐ,shù shí zéi kuí tóng rì sǐ。
贼自杀贼谁所使,死不忘君一烈士。zéi zì shā zéi shuí suǒ shǐ,sǐ bù wàng jūn yī liè shì。
烈士少孤气峥嵘,弱冠胶庠已有声。liè shì shǎo gū qì zhēng róng,ruò guān jiāo xiáng yǐ yǒu shēng。
往年长沙贼攻急,曾参筹笔撄危城。wǎng nián zhǎng shā zéi gōng jí,céng cān chóu bǐ yīng wēi chéng。
功成身退名不居,先人金陵有敝庐。gōng chéng shēn tuì míng bù jū,xiān rén jīn líng yǒu bì lú。
冒雪冲风返故里,转身贼来如捣虚。mào xuě chōng fēng fǎn gù lǐ,zhuǎn shēn zéi lái rú dǎo xū。
城陷人思脱虎口,烈士摇头独否否。chéng xiàn rén sī tuō hǔ kǒu,liè shì yáo tóu dú fǒu fǒu。
公等行矣了一身,我愚欲展回天手。gōng děng xíng yǐ le yī shēn,wǒ yú yù zhǎn huí tiān shǒu。
诡作书吏冀贼容,密封细字达军中。guǐ zuò shū lì jì zéi róng,mì fēng xì zì dá jūn zhōng。
元戎读罢手加额,谓此上策吾当从。yuán róng dú bà shǒu jiā é,wèi cǐ shàng cè wú dāng cóng。
长发毵毵小袖衣,出城入城贼不知。zhǎng fā sān sān xiǎo xiù yī,chū chéng rù chéng zéi bù zhī。
军门立谈定大计,约期内应迎王师。jūn mén lì tán dìng dà jì,yuē qī nèi yīng yíng wáng shī。
大事垂成谋竟泄,可怜壮士空相结。dà shì chuí chéng móu jìng xiè,kě lián zhuàng shì kōng xiāng jié。
毒刑备受命如丝,且竭吾忠用吾舌。dú xíng bèi shòu mìng rú sī,qiě jié wú zhōng yòng wú shé。
纵不能斫妖鸟头,盍剪羽翼无使留。zòng bù néng zhuó yāo niǎo tóu,hé jiǎn yǔ yì wú shǐ liú。
纵不能制猛虎命,盍断爪牙无使横。zòng bù néng zhì měng hǔ mìng,hé duàn zhǎo yá wú shǐ héng。
瞋目大呼认不讳,同谋尚有老兄弟。chēn mù dà hū rèn bù huì,tóng móu shàng yǒu lǎo xiōng dì。
指引某某皆其尤,贼怒切齿惊夺气。zhǐ yǐn mǒu mǒu jiē qí yóu,zéi nù qiè chǐ jīng duó qì。
果然同类自相戕,烈士亦死神扬扬。guǒ rán tóng lèi zì xiāng qiāng,liè shì yì sǐ shén yáng yáng。
传闻慷慨捐躯处,云惨风凄小教场。chuán wén kāng kǎi juān qū chù,yún cǎn fēng qī xiǎo jiào chǎng。
吁嗟乎!金陵节烈俱捐生,烈士铁中之铮铮。xū jiē hū!jīn líng jié liè jù juān shēng,liè shì tiě zhōng zhī zhēng zhēng。
一息仅存尚报国,临危不乱尤难能。yī xī jǐn cún shàng bào guó,lín wēi bù luàn yóu nán néng。
他日褒忠恤典大书烈士名,江宁府学廪生张继庚。tā rì bāo zhōng xù diǎn dà shū liè shì míng,jiāng níng fǔ xué lǐn shēng zhāng jì gēng。

孙文川

孙文川,字徵之,上元人。诸生,累保知府。有《读雪斋遗诗》。 孙文川的作品>>

猜您喜欢

送亚匏之粤东

孙文川

仅从虎口剩余生,又被饥驱万里行。jǐn cóng hǔ kǒu shèng yú shēng,yòu bèi jī qū wàn lǐ xíng。
故国河山方百战,残年风雪竟孤征。gù guó hé shān fāng bǎi zhàn,cán nián fēng xuě jìng gū zhēng。
轻肥岂是无同学,鸡黍何时践耦耕。qīng féi qǐ shì wú tóng xué,jī shǔ hé shí jiàn ǒu gēng。
强欲留君留不得,一帆天际若为情。qiáng yù liú jūn liú bù dé,yī fān tiān jì ruò wèi qíng。

送亚匏之粤东

孙文川

嗟君行矣慎风波,住尚销魂奈别何。jiē jūn xíng yǐ shèn fēng bō,zhù shàng xiāo hún nài bié hé。
时事休谈宜痛饮,知音更少莫悲歌。shí shì xiū tán yí tòng yǐn,zhī yīn gèng shǎo mò bēi gē。
天将过海传苏轼,地有高台吊尉佗。tiān jiāng guò hǎi chuán sū shì,dì yǒu gāo tái diào wèi tuó。
闻道岭南频报捷,战尘不似故乡多。wén dào lǐng nán pín bào jié,zhàn chén bù shì gù xiāng duō。

铁骡歌

孙文川

骊龙昼见钟山坳,似乘雷雨来东郊。lí lóng zhòu jiàn zhōng shān ào,shì chéng léi yǔ lái dōng jiāo。
浑身黝漆不见毫,昂头修尾四足高。hún shēn yǒu qī bù jiàn háo,áng tóu xiū wěi sì zú gāo。
有客告予此铁骡,元戎乘之功最多。yǒu kè gào yǔ cǐ tiě luó,yuán róng chéng zhī gōng zuì duō。
去年九江被贼逼,此骡一跃飞渡河。qù nián jiǔ jiāng bèi zéi bī,cǐ luó yī yuè fēi dù hé。
而今元戎不出战,骡亦精神渐凋丧。ér jīn yuán róng bù chū zhàn,luó yì jīng shén jiàn diāo sàng。
譬如英雄不见用,往往临风动惆怅。pì rú yīng xióng bù jiàn yòng,wǎng wǎng lín fēng dòng chóu chàng。
我劝铁骡心勿悲,汝诚倜傥空所向。wǒ quàn tiě luó xīn wù bēi,rǔ chéng tì tǎng kōng suǒ xiàng。
元戎官贵统全师,不在将兵在将将。yuán róng guān guì tǒng quán shī,bù zài jiāng bīng zài jiāng jiāng。
一朝下令麾虎貔,金陵攻克无逾期。yī cháo xià lìng huī hǔ pí,jīn líng gōng kè wú yú qī。
捷书飞骑驰京师,舍汝不用吁其谁,汝且伏枥需良时。jié shū fēi qí chí jīng shī,shě rǔ bù yòng xū qí shuí,rǔ qiě fú lì xū liáng shí。

读谢介鹤明府汉西生稿三十二韵

孙文川

定交已八载,道义互劘切。dìng jiāo yǐ bā zài,dào yì hù mó qiè。
金陵昔从军,图贼力共竭。jīn líng xī cóng jūn,tú zéi lì gòng jié。
奉檄谋内应,奇士广连结。fèng xí móu nèi yīng,qí shì guǎng lián jié。
君时闯鬼门,我亦蹈黥穴。jūn shí chuǎng guǐ mén,wǒ yì dǎo qíng xué。
微服走间道,窟室莅歃血。wēi fú zǒu jiān dào,kū shì lì shà xuè。
欲夺万夫关,先凭三寸舌。yù duó wàn fū guān,xiān píng sān cùn shé。
果然忠义士,闻言眦自裂。guǒ rán zhōng yì shì,wén yán zì zì liè。
齐愤越甲鸣,各抱鲁连节。qí fèn yuè jiǎ míng,gè bào lǔ lián jié。
定期迎王师,誓将枭獍灭。dìng qī yíng wáng shī,shì jiāng xiāo jìng miè。
吾党有田生,临时有勇决。wú dǎng yǒu tián shēng,lín shí yǒu yǒng jué。
夜黑潜登城,杀贼持劲铁。yè hēi qián dēng chéng,shā zéi chí jìn tiě。
其奈事不成,自此谋亦泄。qí nài shì bù chéng,zì cǐ móu yì xiè。
同志百余人,就义膝不屈。tóng zhì bǎi yú rén,jiù yì xī bù qū。
铮铮张茂才,濒死计用谲。zhēng zhēng zhāng mào cái,bīn sǐ jì yòng jué。
诬贼为同谋,所指皆雄杰。wū zéi wèi tóng móu,suǒ zhǐ jiē xióng jié。
坐使骈首戮,爪牙自剪截。zuò shǐ pián shǒu lù,zhǎo yá zì jiǎn jié。
当贼闭门索,四面罗网列。dāng zéi bì mén suǒ,sì miàn luó wǎng liè。
田生挈数客,神龙去飘瞥。tián shēng qiè shù kè,shén lóng qù piāo piē。
未几君亦逸,虎口不遭啮。wèi jǐ jūn yì yì,hǔ kǒu bù zāo niè。
出险每惊喜,感旧增呜咽。chū xiǎn měi jīng xǐ,gǎn jiù zēng wū yàn。
长揖辞军门,与我遂相别。zhǎng yī cí jūn mén,yǔ wǒ suì xiāng bié。
何期申江游,聚首复欢悦。hé qī shēn jiāng yóu,jù shǒu fù huān yuè。
君已登仕版,济时异我拙。jūn yǐ dēng shì bǎn,jì shí yì wǒ zhuō。
今年督舟师,防秋励士卒。jīn nián dū zhōu shī,fáng qiū lì shì zú。
寇退叙劳勚,擢职拜丹阙。kòu tuì xù láo yì,zhuó zhí bài dān quē。
示我旧诗篇,往事如重阅。shì wǒ jiù shī piān,wǎng shì rú zhòng yuè。
回忆石城门,君逃甚孤孑。huí yì shí chéng mén,jūn táo shén gū jié。
感此命名意,令我森毛发。gǎn cǐ mìng míng yì,lìng wǒ sēn máo fā。
诗中危险境,一一我能说。shī zhōng wēi xiǎn jìng,yī yī wǒ néng shuō。
《小雅》多哀音,忠爱心如揭。xiǎo yǎ duō āi yīn,zhōng ài xīn rú jiē。
却念贼势张,时事更杌隉。què niàn zéi shì zhāng,shí shì gèng wù niè。
沧海悲横流,掩掩卷倍愁绝。cāng hǎi bēi héng liú,yǎn yǎn juǎn bèi chóu jué。

嗟哉华尔行

孙文川

亚墨利加洲,有爱育士迭国,去中华三万余里。yà mò lì jiā zhōu,yǒu ài yù shì dié guó,qù zhōng huá sān wàn yú lǐ。
其国之人皆泰西诸邦所迁徒。qí guó zhī rén jiē tài xī zhū bāng suǒ qiān tú。
背英吉利苛政自立,日富以强。bèi yīng jí lì kē zhèng zì lì,rì fù yǐ qiáng。
有华盛顿创为传贤之法法最良。yǒu huá shèng dùn chuàng wèi chuán xián zhī fǎ fǎ zuì liáng。
行之数传,民和世康。xíng zhī shù chuán,mín hé shì kāng。
其国左右皆大洋,旁峙落机大山万里长。qí guó zuǒ yòu jiē dà yáng,páng zhì luò jī dà shān wàn lǐ zhǎng。
我皇咸丰十年,其国之人华尔慕化而至。wǒ huáng xián fēng shí nián,qí guó zhī rén huá ěr mù huà ér zhì。
值乱贼被猖,杀人肝脑涂地。zhí luàn zéi bèi chāng,shā rén gān nǎo tú dì。
华尔曰嘻,我夷兵官也,今见官军乃儿戏。huá ěr yuē xī,wǒ yí bīng guān yě,jīn jiàn guān jūn nǎi ér xì。
彼乱贼人人得诛之。bǐ luàn zéi rén rén dé zhū zhī。
吾虽外臣,愿为朝廷敌忾。wú suī wài chén,yuàn wèi cháo tíng dí kài。
嗟哉华尔!愤不顾身,大吏言于朝,授以兵五百人。jiē zāi huá ěr!fèn bù gù shēn,dà lì yán yú cháo,shòu yǐ bīng wǔ bǎi rén。
华尔教以泰西阵法,坐作进退无逡巡。huá ěr jiào yǐ tài xī zhèn fǎ,zuò zuò jìn tuì wú qūn xún。
飞炮中敌无一生,遂克松江守其城。fēi pào zhōng dí wú yī shēng,suì kè sōng jiāng shǒu qí chéng。
克宁波,留其军,又克周浦金山,无不以一当百,海上处处闻威声。kè níng bō,liú qí jūn,yòu kè zhōu pǔ jīn shān,wú bù yǐ yī dāng bǎi,hǎi shàng chù chù wén wēi shēng。
皇帝嘉之,拜官副总兵。huáng dì jiā zhī,bài guān fù zǒng bīng。
华尔感激,愿属籍受廛,世为中国民。huá ěr gǎn jī,yuàn shǔ jí shòu chán,shì wèi zhōng guó mín。
彼金日磾契苾何力往矣,今有华尔,乃能继汉唐蕃将成功名。bǐ jīn rì dī qì bì hé lì wǎng yǐ,jīn yǒu huá ěr,nǎi néng jì hàn táng fān jiāng chéng gōng míng。
嗟哉华尔!今年八月,宁波告急,华尔方守松江,以兵授其佐,自往奋击。jiē zāi huá ěr!jīn nián bā yuè,níng bō gào jí,huá ěr fāng shǒu sōng jiāng,yǐ bīng shòu qí zuǒ,zì wǎng fèn jī。
时贼众数万在慈溪邑,华尔率健儿冲锋镝。shí zéi zhòng shù wàn zài cí xī yì,huá ěr lǜ jiàn ér chōng fēng dī。
不知贼中乃有奸夷助死力,一枪击中华尔额,遂以是日死于敌。bù zhī zéi zhōng nǎi yǒu jiān yí zhù sǐ lì,yī qiāng jī zhōng huá ěr é,suì yǐ shì rì sǐ yú dí。
嗟哉华尔,谁将与俦。jiē zāi huá ěr,shuí jiāng yǔ chóu。
时之人,将军不武,士卒不同仇。shí zhī rén,jiāng jūn bù wǔ,shì zú bù tóng chóu。
食君之禄,遭时之难,而沓沓无忧。shí jūn zhī lù,zāo shí zhī nán,ér dá dá wú yōu。
彼外国人食毛践土岁余耳,乃能为国授命,我国将士闻之胡不羞。bǐ wài guó rén shí máo jiàn tǔ suì yú ěr,nǎi néng wèi guó shòu mìng,wǒ guó jiāng shì wén zhī hú bù xiū。
嗟哉华尔,谁堪与俦。jiē zāi huá ěr,shuí kān yǔ chóu。

赵忠毅铁如意歌

孙文川

黑云一朵白虹气,凛凛寒风鬼愁避。hēi yún yī duǒ bái hóng qì,lǐn lǐn hán fēng guǐ chóu bì。
铭文廿六署姓字,乃是高邑赵公铁如意。míng wén niàn liù shǔ xìng zì,nǎi shì gāo yì zhào gōng tiě rú yì。
公之烈性百炼刚,指挥亦见铁石肠。gōng zhī liè xìng bǎi liàn gāng,zhǐ huī yì jiàn tiě shí cháng。
公之定力千钧强,谈笑亦飞铁面霜。gōng zhī dìng lì qiān jūn qiáng,tán xiào yì fēi tiě miàn shuāng。
我观公物识公志,弗若是折秉道义。wǒ guān gōng wù shí gōng zhì,fú ruò shì zhé bǐng dào yì。
珊瑚碎,亦无赖,何似公掌选司,志在屏四害。shān hú suì,yì wú lài,hé shì gōng zhǎng xuǎn sī,zhì zài píng sì hài。
唾壶缺,安足雄,何似公坐都堂,志在除四凶。tuò hú quē,ān zú xióng,hé shì gōng zuò dōu táng,zhì zài chú sì xiōng。
将使汝为朱云上方剑,斩佞臣头进直谏。jiāng shǐ rǔ wèi zhū yún shàng fāng jiàn,zhǎn nìng chén tóu jìn zhí jiàn。
将使汝为司农袖中笏,击逆竖首舒愤郁。jiāng shǐ rǔ wèi sī nóng xiù zhōng hù,jī nì shù shǒu shū fèn yù。
奈何钩党纷纭君听谗,元凶争指群耽耽。nài hé gōu dǎng fēn yún jūn tīng chán,yuán xiōng zhēng zhǐ qún dān dān。
不如意事真八九,为同心人仅二三。bù rú yì shì zhēn bā jiǔ,wèi tóng xīn rén jǐn èr sān。
锻炼深文竟被逐,西厂权弄东林覆。duàn liàn shēn wén jìng bèi zhú,xī chǎng quán nòng dōng lín fù。
太阿倒持事日非,逆案迟成公已没。tài ā dào chí shì rì fēi,nì àn chí chéng gōng yǐ méi。
如意兮如意,我不知击阉之疏草罢时,可曾携汝起舞扬双眉。rú yì xī rú yì,wǒ bù zhī jī yān zhī shū cǎo bà shí,kě céng xié rǔ qǐ wǔ yáng shuāng méi。
又不知雁门关外荷戈日,可曾持汝悲歌望京邑。yòu bù zhī yàn mén guān wài hé gē rì,kě céng chí rǔ bēi gē wàng jīng yì。
问汝汝无言,但见土花惨澹面冷无颜色,似有无限烦冤诉不得。wèn rǔ rǔ wú yán,dàn jiàn tǔ huā cǎn dàn miàn lěng wú yán sè,shì yǒu wú xiàn fán yuān sù bù dé。
呜呼茄花委鬼魁柄干,聚六州铁铸错难。wū hū jiā huā wěi guǐ kuí bǐng gàn,jù liù zhōu tiě zhù cuò nán。
饮刃终成白马驿,赐环遑望金鸡竿。yǐn rèn zhōng chéng bái mǎ yì,cì huán huáng wàng jīn jī gān。
朝局既坏社亦屋,历劫乌金犹在握。cháo jú jì huài shè yì wū,lì jié wū jīn yóu zài wò。
当时公盼东方明,只今人效西台哭。dāng shí gōng pàn dōng fāng míng,zhǐ jīn rén xiào xī tái kū。
君不见见泉儿奉圣母,附九千岁同掣肘。jūn bù jiàn jiàn quán ér fèng shèng mǔ,fù jiǔ qiān suì tóng chè zhǒu。
神鼎如在难铸形,话柄虽传耻污口。shén dǐng rú zài nán zhù xíng,huà bǐng suī chuán chǐ wū kǒu。
惟公奇觚矢赤衷,无愧铮铮在铁中。wéi gōng qí gū shǐ chì zhōng,wú kuì zhēng zhēng zài tiě zhōng。
遗物犹为人爱惜,不惟瑰宝惟孤忠。yí wù yóu wèi rén ài xī,bù wéi guī bǎo wéi gū zhōng。
昔年得公书,什袭珍手泽。xī nián dé gōng shū,shén xí zhēn shǒu zé。
今又得如意,峥嵘森毅魄。jīn yòu dé rú yì,zhēng róng sēn yì pò。
我欲快磨铁砚,椎拓墨本作画图。wǒ yù kuài mó tiě yàn,chuí tuò mò běn zuò huà tú。
更将豪挥铁笔,大书铭词张座侧。gèng jiāng háo huī tiě bǐ,dà shū míng cí zhāng zuò cè。
见者惊心读挢舌,何物犹矜炙手热,请看区区一片铁。jiàn zhě jīng xīn dú jiǎo shé,hé wù yóu jīn zhì shǒu rè,qǐng kàn qū qū yī piàn tiě。