古诗词

挽适石门姊七绝四首

张荣曾

刲股煎汤疗病姑,救亲遑自惜肌肤。kuī gǔ jiān tāng liáo bìng gū,jiù qīn huáng zì xī jī fū。
惟能尽孝方能节,只可捐生不可污。wéi néng jǐn xiào fāng néng jié,zhǐ kě juān shēng bù kě wū。
猜您喜欢

挽适石门姊七绝四首

张荣曾

姊妹花开血色红,最高枝忽堕东风。zǐ mèi huā kāi xuè sè hóng,zuì gāo zhī hū duò dōng fēng。
临危犹是同根顾,至性坚持患难中。lín wēi yóu shì tóng gēn gù,zhì xìng jiān chí huàn nán zhōng。

挽适石门姊七绝四首

张荣曾

冰肌玉骨艳于花,激烈偏甘白刃加。bīng jī yù gǔ yàn yú huā,jī liè piān gān bái rèn jiā。
多少须眉谈气节,致身转愧女儿家。duō shǎo xū méi tán qì jié,zhì shēn zhuǎn kuì nǚ ér jiā。

挽适石门姊七绝四首

张荣曾

猝罹惨毒悼云亡,皎若寒冰凛若霜。cù lí cǎn dú dào yún wáng,jiǎo ruò hán bīng lǐn ruò shuāng。
姓氏于今标绰楔,千秋俎豆荐馨香。xìng shì yú jīn biāo chuò xiē,qiān qiū zǔ dòu jiàn xīn xiāng。