古诗词

长生口即事

孟淦

一溪碧玉一茅亭,谁戴黄冠读道经。yī xī bì yù yī máo tíng,shuí dài huáng guān dú dào jīng。
却上层楼凭短槛,淡烟寥廓数峰青。què shàng céng lóu píng duǎn kǎn,dàn yān liáo kuò shù fēng qīng。

孟淦

孟淦,字伯川,又字晴澜,太谷人。有《龛山集》。 孟淦的作品>>

猜您喜欢

苦雨

孟淦

一声声断续,谁与对床听。yī shēng shēng duàn xù,shuí yǔ duì chuáng tīng。
屋角鸠媒雨,阶头草孕萤。wū jiǎo jiū méi yǔ,jiē tóu cǎo yùn yíng。
苔痕封竹磴,水气上罗屏。tái hén fēng zhú dèng,shuǐ qì shàng luó píng。
一夜凄无寐,何人叩我扃。yī yè qī wú mèi,hé rén kòu wǒ jiōng。

过万柳堂有感

孟淦

当年万柳壮金台,此日空堂遍草莱。dāng nián wàn liǔ zhuàng jīn tái,cǐ rì kōng táng biàn cǎo lái。
偶有客从三径过,绝无人处一花开。ǒu yǒu kè cóng sān jìng guò,jué wú rén chù yī huā kāi。
莺啼杂树春将暮,风满危楼雨欲来。yīng tí zá shù chūn jiāng mù,fēng mǎn wēi lóu yǔ yù lái。
不尽深情凭吊里,鞭丝帽影暂徘徊。bù jǐn shēn qíng píng diào lǐ,biān sī mào yǐng zàn pái huái。

立秋前三日龙门口观水

孟淦

黄河之源不可穷,苍莽莽腾自天上。huáng hé zhī yuán bù kě qióng,cāng mǎng mǎng téng zì tiān shàng。
千里一曲趋巽隅,真见禹门叠层浪。qiān lǐ yī qū qū xùn yú,zhēn jiàn yǔ mén dié céng làng。
滔滔万派争一门,一门一落几千丈。tāo tāo wàn pài zhēng yī mén,yī mén yī luò jǐ qiān zhàng。
怒流忽抵秦雍间,上有双峡扼其吭。nù liú hū dǐ qín yōng jiān,shàng yǒu shuāng xiá è qí kēng。
屹然岳势分东西,怪石崚嶒怒相向。yì rán yuè shì fēn dōng xī,guài shí léng céng nù xiāng xiàng。
我闻此间龙所宫,尺木欲借洪涛壮。wǒ wén cǐ jiān lóng suǒ gōng,chǐ mù yù jiè hóng tāo zhuàng。
中流飙忽涌骊珠,千瀑万瀑势悬放。zhōng liú biāo hū yǒng lí zhū,qiān pù wàn pù shì xuán fàng。
水华的烁犯斗牛,水势崩奔裂崖嶂。shuǐ huá de shuò fàn dòu niú,shuǐ shì bēng bēn liè yá zhàng。
日脚倒射电光寒,风霆白昼惊寥恍。rì jiǎo dào shè diàn guāng hán,fēng tíng bái zhòu jīng liáo huǎng。
汹如巨石忽推颓,轰若奔车斗万两。xiōng rú jù shí hū tuī tuí,hōng ruò bēn chē dòu wàn liǎng。
又如鼓战争强雄,万马骧腾不相让。yòu rú gǔ zhàn zhēng qiáng xióng,wàn mǎ xiāng téng bù xiāng ràng。
忽忆鸿蒙象帝先,龙门突兀始谁创。hū yì hóng méng xiàng dì xiān,lóng mén tū wù shǐ shuí chuàng。
伟哉微禹吾其鱼,疏凿鸿功谁与抗。wěi zāi wēi yǔ wú qí yú,shū záo hóng gōng shuí yǔ kàng。
豁然一洗平生胸,鹳雀楼头恣遥望。huō rán yī xǐ píng shēng xiōng,guàn què lóu tóu zì yáo wàng。
今朝发兴登龙门,苍茫百顷如沈瘴。jīn cháo fā xīng dēng lóng mén,cāng máng bǎi qǐng rú shěn zhàng。
山气凛凛随阴风,却令耳目得清旷。shān qì lǐn lǐn suí yīn fēng,què lìng ěr mù dé qīng kuàng。
始知秋气横太虚,豪吟对此空惆怅。shǐ zhī qiū qì héng tài xū,háo yín duì cǐ kōng chóu chàng。

薰风楼怀古

孟淦

我登薰风楼,楼高一千尺。wǒ dēng xūn fēng lóu,lóu gāo yī qiān chǐ。
仰造青云端,俯瞰雷电泽。yǎng zào qīng yún duān,fǔ kàn léi diàn zé。
隐隐山四围,何处扳峭壁。yǐn yǐn shān sì wéi,hé chù bān qiào bì。
翔者古鸾凰,荫者古松柏。xiáng zhě gǔ luán huáng,yīn zhě gǔ sōng bǎi。
远望鸿蒙天,时代阻今昔。yuǎn wàng hóng méng tiān,shí dài zǔ jīn xī。
有时风雨来,俄倾水云积。yǒu shí fēng yǔ lái,é qīng shuǐ yún jī。
水云积复散,落照天将夕。shuǐ yún jī fù sàn,luò zhào tiān jiāng xī。
壮哉古帝京,图大中斯宅。zhuàng zāi gǔ dì jīng,tú dà zhōng sī zhái。
击壤溯遗风,讴思遍左僻。jī rǎng sù yí fēng,ōu sī biàn zuǒ pì。
上下已千古,兴废感棋弈。shàng xià yǐ qiān gǔ,xīng fèi gǎn qí yì。
相传五弦琴,兹楼乃遗迹。xiāng chuán wǔ xián qín,zī lóu nǎi yí jì。
袅袅动余音,引手异常拍。niǎo niǎo dòng yú yīn,yǐn shǒu yì cháng pāi。
此调久不弹,解阜眷帝力。cǐ diào jiǔ bù dàn,jiě fù juàn dì lì。
薰风名其楼,弹琴颜其额。xūn fēng míng qí lóu,dàn qín yán qí é。
遥吟薰风歌,风吹陇头麦。yáo yín xūn fēng gē,fēng chuī lǒng tóu mài。
麦熟雉朝飞,凭吊何乡客。mài shú zhì cháo fēi,píng diào hé xiāng kè。