古诗词

桂山堂为平湖陆侍御作

朱昌祚

清溪曲曲森丛桂,山人寄迹非忘世。qīng xī qū qū sēn cóng guì,shān rén jì jì fēi wàng shì。
得归盘谷且逍遥,似到淮南成小憩。dé guī pán gǔ qiě xiāo yáo,shì dào huái nán chéng xiǎo qì。
立朝面冷如生铁,百炼之钢不可折。lì cháo miàn lěng rú shēng tiě,bǎi liàn zhī gāng bù kě zhé。
对仗令人心胆寒,归田同我头颅雪。duì zhàng lìng rén xīn dǎn hán,guī tián tóng wǒ tóu lú xuě。
我来正值落花时,红英片片浮春卮。wǒ lái zhèng zhí luò huā shí,hóng yīng piàn piàn fú chūn zhī。
秋色桂林应更好,山中猿鹤毋相疑。qiū sè guì lín yīng gèng hǎo,shān zhōng yuán hè wú xiāng yí。

朱昌祚

清山东高唐人,隶汉军镶白旗,字懋功,号云门。顺治间任浙江巡抚,康熙初官直隶、山东、河南三省总督。为官执正不阿,以上疏反对拜圈地,被矫旨绞死。鳌拜败,特旨昭雪,谥勤悯。 朱昌祚的作品>>

猜您喜欢

冬猎篇

朱昌祚

晓霜光里寒凝木,牙旗闪闪前山麓。xiǎo shuāng guāng lǐ hán níng mù,yá qí shǎn shǎn qián shān lù。
锦臂雕弓美少年,半醉流霞红映目。jǐn bì diāo gōng měi shǎo nián,bàn zuì liú xiá hóng yìng mù。
朔云惨惨风䬟䬟,呵指敲冰饮紫骝。shuò yún cǎn cǎn fēng liú liú,hē zhǐ qiāo bīng yǐn zǐ liú。
盘马弯弓好身手,壮气真欲拿蛟虬。pán mǎ wān gōng hǎo shēn shǒu,zhuàng qì zhēn yù ná jiāo qiú。
前有啼狨后猛虎,从容一发千钧弩。qián yǒu tí róng hòu měng hǔ,cóng róng yī fā qiān jūn nǔ。
叠双命中不单杀,毛旋如风血作雨。dié shuāng mìng zhōng bù dān shā,máo xuán rú fēng xuè zuò yǔ。
或击或刺或空拳,健儿有鹿鹿满肩。huò jī huò cì huò kōng quán,jiàn ér yǒu lù lù mǎn jiān。
草中狐兔敢窃发,宋鹊突起韩卢前。cǎo zhōng hú tù gǎn qiè fā,sòng què tū qǐ hán lú qián。
传箭罢围先数获,谁往南山射雪额。chuán jiàn bà wéi xiān shù huò,shuí wǎng nán shān shè xuě é。
碗酒光摇玛瑙红,当筵又舞神亭戟。wǎn jiǔ guāng yáo mǎ nǎo hóng,dāng yán yòu wǔ shén tíng jǐ。