古诗词

常理斋殉节诗

杨梦符

四座且弗喧,听我昔岭歌。sì zuò qiě fú xuān,tīng wǒ xī lǐng gē。
昔岭在何许,蚕丛隘岷峨。xī lǐng zài hé xǔ,cán cóng ài mín é。
西边稽天诛,元帅挥雕戈。xī biān jī tiān zhū,yuán shuài huī diāo gē。
转输重兹地,守处烦麾柯。zhuǎn shū zhòng zī dì,shǒu chù fán huī kē。
曰予有良吏,抚绥得人和。yuē yǔ yǒu liáng lì,fǔ suí dé rén hé。
三年委持筹,宽大捐烦苛。sān nián wěi chí chóu,kuān dà juān fán kē。
一朝起困兽,踶躅何其多。yī cháo qǐ kùn shòu,dì zhú hé qí duō。
仓皇抱穷垒,一燎惊原阿。cāng huáng bào qióng lěi,yī liáo jīng yuán ā。
矫矫常大夫,在险气弗蹉。jiǎo jiǎo cháng dà fū,zài xiǎn qì fú cuō。
从容挥壮士,飞风雪滂沱。cóng róng huī zhuàng shì,fēi fēng xuě pāng tuó。
崇庾为盗粮,臣死罪匪讹。chóng yǔ wèi dào liáng,chén sǐ zuì fěi é。
丈夫一取贼,殉职期无佗。zhàng fū yī qǔ zéi,xùn zhí qī wú tuó。
是时鼓声衰,黑云颓岩陁。shì shí gǔ shēng shuāi,hēi yún tuí yán tuó。
大呼驰杀贼,义勇推山河。dà hū chí shā zéi,yì yǒng tuī shān hé。
力穷舌不断,碧血漂丹莎。lì qióng shé bù duàn,bì xuè piāo dān shā。
忠诚激厮羌,并尽无委陀。zhōng chéng jī sī qiāng,bìng jǐn wú wěi tuó。
光之司勋爵,宠锡章羔紽。guāng zhī sī xūn jué,chǒng xī zhāng gāo tuó。
巍巍浣溪祠,冠冕瑽金珂。wēi wēi huàn xī cí,guān miǎn cōng jīn kē。
彰彰桐乡碑,故老恒摩挲。zhāng zhāng tóng xiāng bēi,gù lǎo héng mó sā。
蜀之水悠悠,蜀山高峨峨。shǔ zhī shuǐ yōu yōu,shǔ shān gāo é é。
至今昔岭头,铁马空中过。zhì jīn xī lǐng tóu,tiě mǎ kōng zhōng guò。
谁为燕然铭,勒此并不磨。shuí wèi yàn rán míng,lēi cǐ bìng bù mó。

杨梦符

杨梦符,字西躔,号六士,浙江山阴人。乾隆丁未进士,历官刑部员外郎。有《心止居诗集》。 杨梦符的作品>>

猜您喜欢

秋夜忆别心牧并柬家惺园庶常洪大稚存

杨梦符

故人已别西窗雨,贱子空成东阁吟。gù rén yǐ bié xī chuāng yǔ,jiàn zi kōng chéng dōng gé yín。
槛外寒钟残夜酒,枕边落木五更心。kǎn wài hán zhōng cán yè jiǔ,zhěn biān luò mù wǔ gèng xīn。
贫交几辈如公等,殊俗无端变土音。pín jiāo jǐ bèi rú gōng děng,shū sú wú duān biàn tǔ yīn。
三日晴皋听过雁,旧枝谁是越山禽。sān rì qíng gāo tīng guò yàn,jiù zhī shuí shì yuè shān qín。

题邵叔宪生遗集

杨梦符

玉清小住成朝隐,未敢同高更乞闲。yù qīng xiǎo zhù chéng cháo yǐn,wèi gǎn tóng gāo gèng qǐ xián。
便不终身为祭酒,也应卒业在名山。biàn bù zhōng shēn wèi jì jiǔ,yě yīng zú yè zài míng shān。
华阳肯起青龙卧,臣朔原从金马还。huá yáng kěn qǐ qīng lóng wò,chén shuò yuán cóng jīn mǎ hái。
绝似当时庾开府,暮年萧瑟赋江关。jué shì dāng shí yǔ kāi fǔ,mù nián xiāo sè fù jiāng guān。

题邵叔宪生遗集

杨梦符

寒山飞雪客来时,座上春风次第吹。hán shān fēi xuě kè lái shí,zuò shàng chūn fēng cì dì chuī。
独许清神如叔宝,空惭髫岁识邱迟。dú xǔ qīng shén rú shū bǎo,kōng cán tiáo suì shí qiū chí。
青衿弟子文谁似,白发词臣序已悲。qīng jīn dì zi wén shuí shì,bái fā cí chén xù yǐ bēi。
昨日闻诗过孔鲤,孤儿风貌似吾师。zuó rì wén shī guò kǒng lǐ,gū ér fēng mào shì wú shī。

移居八角琉璃井

杨梦符

乌衣门巷记曾游,排草披榛径独幽。wū yī mén xiàng jì céng yóu,pái cǎo pī zhēn jìng dú yōu。
桑下探环疑夙世,井间投辖为名流。sāng xià tàn huán yí sù shì,jǐng jiān tóu xiá wèi míng liú。
登堂自有千秋意,置我何须百尺楼。dēng táng zì yǒu qiān qiū yì,zhì wǒ hé xū bǎi chǐ lóu。
最喜散衙无一事,买书十步大航头。zuì xǐ sàn yá wú yī shì,mǎi shū shí bù dà háng tóu。

移居八角琉璃井

杨梦符

不费多金早得邻,王言孙盛往来频。bù fèi duō jīn zǎo dé lín,wáng yán sūn shèng wǎng lái pín。
车犹可售能供客,釜不因人且讳贫。chē yóu kě shòu néng gōng kè,fǔ bù yīn rén qiě huì pín。
深巷月来常半夜,晴檐花暖易成春。shēn xiàng yuè lái cháng bàn yè,qíng yán huā nuǎn yì chéng chūn。
可知心计粗还未,卖饼歌时听最亲。kě zhī xīn jì cū hái wèi,mài bǐng gē shí tīng zuì qīn。

寄洪稚存

杨梦符

曾言卖赋办归装,归著蓑衣住蟹庄。céng yán mài fù bàn guī zhuāng,guī zhù suō yī zhù xiè zhuāng。
不道雍容美车骑,游梁便拟作赀郎。bù dào yōng róng měi chē qí,yóu liáng biàn nǐ zuò zī láng。