古诗词

醉归

陈以豫

买得村醪醉欲狂,东风吹袂不知凉。mǎi dé cūn láo zuì yù kuáng,dōng fēng chuī mèi bù zhī liáng。
落花一路无人扫,赢得归来屐齿香。luò huā yī lù wú rén sǎo,yíng dé guī lái jī chǐ xiāng。

陈以豫

字立夫,附贡生,以府经历分发河南,由河工保升知县,署彰德府通判。著有听雨轩诗稿。年未五十卒。 陈以豫的作品>>

猜您喜欢

拟游北山海蝉宫道经西水寨夜宿

陈以豫

白首人千里,青灯酒一尊。bái shǒu rén qiān lǐ,qīng dēng jiǔ yī zūn。
偶携云外屐,来宿水边村。ǒu xié yún wài jī,lái sù shuǐ biān cūn。
秋老霜飞叶,宵深月叩门。qiū lǎo shuāng fēi yè,xiāo shēn yuè kòu mén。
田翁多性朴,□□□□□。tián wēng duō xìng pǔ,。

宁城除夕二首

陈以豫

病卧山阳馆,惊心一岁残。bìng wò shān yáng guǎn,jīng xīn yī suì cán。
家贫为客久,时乱寄身难。jiā pín wèi kè jiǔ,shí luàn jì shēn nán。
归雁书空递,思亲泪未干。guī yàn shū kōng dì,sī qīn lèi wèi gàn。
灯前妻子共,联与话团圞。dēng qián qī zi gòng,lián yǔ huà tuán luán。

宁城除夕二首

陈以豫

饮罢屠苏酒,听残爆竹声。yǐn bà tú sū jiǔ,tīng cán bào zhú shēng。
一年空过尽,百事了无成。yī nián kōng guò jǐn,bǎi shì le wú chéng。
贫贱谁相识,蹉跎已半生。pín jiàn shuí xiāng shí,cuō tuó yǐ bàn shēng。
不堪追往昔,儿女最伤情。bù kān zhuī wǎng xī,ér nǚ zuì shāng qíng。

晓行

陈以豫

落月忽堕水,疏星犹在天。luò yuè hū duò shuǐ,shū xīng yóu zài tiān。
鸡声乱残梦,鞭影破寒烟。jī shēng luàn cán mèng,biān yǐng pò hán yān。
霜重悔衣薄,日初如斗悬。shuāng zhòng huǐ yī báo,rì chū rú dòu xuán。
田翁正无事,闭户畅高眠。tián wēng zhèng wú shì,bì hù chàng gāo mián。

春暮过荥泽山下

陈以豫

夹路阴垂柳线长,流莺送客出山庄。jiā lù yīn chuí liǔ xiàn zhǎng,liú yīng sòng kè chū shān zhuāng。
惜无好梦留春住,愧有闲云笑我忙。xī wú hǎo mèng liú chūn zhù,kuì yǒu xián yún xiào wǒ máng。
斜日渐描人影瘦,落花轻衬马蹄香。xié rì jiàn miáo rén yǐng shòu,luò huā qīng chèn mǎ tí xiāng。
回头欲认停车处,谷口烟横暮色苍。huí tóu yù rèn tíng chē chù,gǔ kǒu yān héng mù sè cāng。

城东晚眺

陈以豫

偷闲微步到城东,路绕长堤曲复通。tōu xián wēi bù dào chéng dōng,lù rào zhǎng dī qū fù tōng。
河上波涛吞夕照,营门鼓角响西风。hé shàng bō tāo tūn xī zhào,yíng mén gǔ jiǎo xiǎng xī fēng。
四围野色炊烟外,万点秋声落叶中。sì wéi yě sè chuī yān wài,wàn diǎn qiū shēng luò yè zhōng。
兴尽归来天已暮,酒楼灯影渐分红。xīng jǐn guī lái tiān yǐ mù,jiǔ lóu dēng yǐng jiàn fēn hóng。

秋夜有感

陈以豫

问夜如何夜未央,重门深锁漏声长。wèn yè rú hé yè wèi yāng,zhòng mén shēn suǒ lòu shēng zhǎng。
梦回隔院笙歌歇,风过疏棂枕簟凉。mèng huí gé yuàn shēng gē xiē,fēng guò shū líng zhěn diàn liáng。
四壁草虫灯似豆,一帘花气月如霜。sì bì cǎo chóng dēng shì dòu,yī lián huā qì yuè rú shuāng。
朦胧正欲重眠着,又听荒鸡报晓忙。méng lóng zhèng yù zhòng mián zhe,yòu tīng huāng jī bào xiǎo máng。

秋燕

陈以豫

王谢堂前话别离,分明咫尺即天涯。wáng xiè táng qián huà bié lí,fēn míng zhǐ chǐ jí tiān yá。
半生辛苦春如梦,一样星霜雁或知。bàn shēng xīn kǔ chūn rú mèng,yī yàng xīng shuāng yàn huò zhī。
此去莫栖危幕上,重来要趁卷帘时。cǐ qù mò qī wēi mù shàng,zhòng lái yào chèn juǎn lián shí。
傍人门户终非计,待到秋风往已迟。bàng rén mén hù zhōng fēi jì,dài dào qiū fēng wǎng yǐ chí。

拟赴都门,承王雅伯赋诗赠行,即步韵谢之

陈以豫

夕阳芳草古邮亭,十载京华路几经。xī yáng fāng cǎo gǔ yóu tíng,shí zài jīng huá lù jǐ jīng。
良夜正当秋月白,离情遥指远山青。liáng yè zhèng dāng qiū yuè bái,lí qíng yáo zhǐ yuǎn shān qīng。
文章知己为难别,俗累牵人且暂停。wén zhāng zhī jǐ wèi nán bié,sú lèi qiān rén qiě zàn tíng。
倘得乘风行亦好,只愁鬓发渐零星。tǎng dé chéng fēng xíng yì hǎo,zhǐ chóu bìn fā jiàn líng xīng。

自彰德卸任,侨寓修武,欲归未得,倏又岁阑

陈以豫

听鼓梁园十载馀,官休犹恋客中居。tīng gǔ liáng yuán shí zài yú,guān xiū yóu liàn kè zhōng jū。
山河已改家何在,风雪无边岁又除。shān hé yǐ gǎi jiā hé zài,fēng xuě wú biān suì yòu chú。
病起忽惊腰带减,年来只觉鬓丝疏。bìng qǐ hū jīng yāo dài jiǎn,nián lái zhǐ jué bìn sī shū。
山阳幸遇同乡友,时共衔杯醉草庐。shān yáng xìng yù tóng xiāng yǒu,shí gòng xián bēi zuì cǎo lú。

寄章仰苏

陈以豫

平生豪气渐销除,深悔当年少读书。píng shēng háo qì jiàn xiāo chú,shēn huǐ dāng nián shǎo dú shū。
壮不成名今已矣,身还多病欲何如。zhuàng bù chéng míng jīn yǐ yǐ,shēn hái duō bìng yù hé rú。
相看灯下妻儿共,每忆山中父老疏。xiāng kàn dēng xià qī ér gòng,měi yì shān zhōng fù lǎo shū。
白饭青蔬能一饱,人生最好是家居。bái fàn qīng shū néng yī bǎo,rén shēng zuì hǎo shì jiā jū。

和吴少尹醉亭原韵

陈以豫

莼鲈乡味忆秋风,君约归期与我同。chún lú xiāng wèi yì qiū fēng,jūn yuē guī qī yǔ wǒ tóng。
壮岁未能成事业,依人自信不英雄。zhuàng suì wèi néng chéng shì yè,yī rén zì xìn bù yīng xióng。
苦游梁苑为羁客,愿向江村作钓翁。kǔ yóu liáng yuàn wèi jī kè,yuàn xiàng jiāng cūn zuò diào wēng。
迢递故山数千里,那堪回首夕阳中。tiáo dì gù shān shù qiān lǐ,nà kān huí shǒu xī yáng zhōng。

感怀

陈以豫

阅尽沧桑两鬓皤,佯狂欲效接舆歌。yuè jǐn cāng sāng liǎng bìn pó,yáng kuáng yù xiào jiē yú gē。
时逢乱世功名贱,人到中年感慨多。shí féng luàn shì gōng míng jiàn,rén dào zhōng nián gǎn kǎi duō。
山草昔曾经雨露,海疆今未息风波。shān cǎo xī céng jīng yǔ lù,hǎi jiāng jīn wèi xī fēng bō。
小民已觉流离苦,况值凶荒更奈何。xiǎo mín yǐ jué liú lí kǔ,kuàng zhí xiōng huāng gèng nài hé。

吴醉亭谓余懒慢如嵇康以诗规劝叠韵为报

陈以豫

一枝暂借此栖身,为爱园亭少俗尘。yī zhī zàn jiè cǐ qī shēn,wèi ài yuán tíng shǎo sú chén。
对客嵇康生性懒,去官陶令不嫌贫。duì kè jī kāng shēng xìng lǎn,qù guān táo lìng bù xián pín。
君能知我应规我,才本低人敢傲人。jūn néng zhī wǒ yīng guī wǒ,cái běn dī rén gǎn ào rén。
且脱貂裘来换酒,主宾同醉玉壶春。qiě tuō diāo qiú lái huàn jiǔ,zhǔ bīn tóng zuì yù hú chūn。

别意

陈以豫

相见一何难,相别又何易。xiāng jiàn yī hé nán,xiāng bié yòu hé yì。
愿君鉴此心,他日莫轻弃。yuàn jūn jiàn cǐ xīn,tā rì mò qīng qì。
1912