古诗词

东平道中见曹竹墟辛巳题壁诗即次韵寄之

王文治

前年风雪中,送君还乡里。qián nián fēng xuě zhōng,sòng jūn hái xiāng lǐ。
今年暮春天,别君凤城里。jīn nián mù chūn tiān,bié jūn fèng chéng lǐ。
单车走滇南,中道靡所止。dān chē zǒu diān nán,zhōng dào mí suǒ zhǐ。
东西感鸿飞,岁月惊马齿。dōng xī gǎn hóng fēi,suì yuè jīng mǎ chǐ。
旧时欢燕深,离索复于此。jiù shí huān yàn shēn,lí suǒ fù yú cǐ。
他年再相见,须鬓可知矣。tā nián zài xiāng jiàn,xū bìn kě zhī yǐ。
努力供奉班,圭璋式朝士。nǔ lì gōng fèng bān,guī zhāng shì cháo shì。

王文治

清安徽歙县人,自祖父时起迁江苏江宁,字后村。不事科举。康熙四十五年,家刻诗集《吴越游草》,后又刻《后村杂著》,《后村诗集》。 王文治的作品>>

猜您喜欢

笋崖月夜听徐傅舟弹琴

王文治

大海无人处,月明生暗潮。dà hǎi wú rén chù,yuè míng shēng àn cháo。
孤琴时一奏,白露下层霄。gū qín shí yī zòu,bái lù xià céng xiāo。
夜静水逾淡,秋凉天更遥。yè jìng shuǐ yú dàn,qiū liáng tiān gèng yáo。
鲛人如解听,清泪湿冰绡。jiāo rén rú jiě tīng,qīng lèi shī bīng xiāo。

伯牙琴台

王文治

伯牙千载后,犹自有琴台。bó yá qiān zài hòu,yóu zì yǒu qín tái。
秋水淡无际,暮山相向来。qiū shuǐ dàn wú jì,mù shān xiāng xiàng lái。
日余有千曲,欲奏心徘徊。rì yú yǒu qiān qū,yù zòu xīn pái huái。
但恐无钟子,素襟谁与开。dàn kǒng wú zhōng zi,sù jīn shuí yǔ kāi。

练光楼小集

王文治

偶借春光一倚楼,顿令才士感前游。ǒu jiè chūn guāng yī yǐ lóu,dùn lìng cái shì gǎn qián yóu。
十年残梦俱鸿爪,万里归人乍白头。shí nián cán mèng jù hóng zhǎo,wàn lǐ guī rén zhà bái tóu。
流水无情终惜别,名山有酒便消愁。liú shuǐ wú qíng zhōng xī bié,míng shān yǒu jiǔ biàn xiāo chóu。
拂衣更向沧江笑,何处云天是十洲。fú yī gèng xiàng cāng jiāng xiào,hé chù yún tiān shì shí zhōu。

仓卒

王文治

仓卒征南下碧油,初闻衽席过貔貅。cāng zú zhēng nán xià bì yóu,chū wén rèn xí guò pí xiū。
服牛未定输粮策,缚虎先为入穴谋。fú niú wèi dìng shū liáng cè,fù hǔ xiān wèi rù xué móu。
岂料空弮真遇敌,当时一饭胜封侯。qǐ liào kōng quān zhēn yù dí,dāng shí yī fàn shèng fēng hóu。
星桥火树张镫夜,羽檄飞驰正未休。xīng qiáo huǒ shù zhāng dèng yè,yǔ xí fēi chí zhèng wèi xiū。

仓卒

王文治

属草真传用左徒,登坛高议日纷如。shǔ cǎo zhēn chuán yòng zuǒ tú,dēng tán gāo yì rì fēn rú。
漫言蛇鸟亲临阵,已觉螳螂敢抗车。màn yán shé niǎo qīn lín zhèn,yǐ jué táng láng gǎn kàng chē。
虎旅不遵孙武约,鲰生原诵赵奢书。hǔ lǚ bù zūn sūn wǔ yuē,zōu shēng yuán sòng zhào shē shū。
夷酋一队翻堪仗,娘子孤军直捣虚。yí qiú yī duì fān kān zhàng,niáng zi gū jūn zhí dǎo xū。

仓卒

王文治

兰池笠毂旧声名,一眚何尝替孟明。lán chí lì gǔ jiù shēng míng,yī shěng hé cháng tì mèng míng。
军政才闻诛后至,将星忽报落前营。jūn zhèng cái wén zhū hòu zhì,jiāng xīng hū bào luò qián yíng。
九龙移仗边风急,双鹘横霄塞草平。jiǔ lóng yí zhàng biān fēng jí,shuāng gǔ héng xiāo sāi cǎo píng。
可惜希文穷塞主,长天落日闭孤城。kě xī xī wén qióng sāi zhǔ,zhǎng tiān luò rì bì gū chéng。

安宁道中即事

王文治

夜来春雨润垂杨,春水新生不满塘。yè lái chūn yǔ rùn chuí yáng,chūn shuǐ xīn shēng bù mǎn táng。
日暮平原风过处,菜花香杂豆花香。rì mù píng yuán fēng guò chù,cài huā xiāng zá dòu huā xiāng。

安南国贡使阮辉?登岳阳楼有句云雾借山光吞去鸟客从镜上数归渔颇觉新隽阮安南探花也

王文治

淡云微雨朝鲜使,去鸟归渔交趾才。dàn yún wēi yǔ cháo xiān shǐ,qù niǎo guī yú jiāo zhǐ cái。
我是中朝旧供奉,江湖白发首重回。wǒ shì zhōng cháo jiù gōng fèng,jiāng hú bái fā shǒu zhòng huí。

送叶书山先生归里

王文治

怀抱异时俗,居官亦隐沦。huái bào yì shí sú,jū guān yì yǐn lún。
廿年依襟闼,屋舍如荒村。niàn nián yī jīn tà,wū shě rú huāng cūn。
门前秋草长,日夕闻蛩喧。mén qián qiū cǎo zhǎng,rì xī wén qióng xuān。
尚余万卷书,开函对古人。shàng yú wàn juǎn shū,kāi hán duì gǔ rén。
时得惬心句,还招贱子论。shí dé qiè xīn jù,hái zhāo jiàn zi lùn。

游顾龙山

王文治

偶然慕丘壑,出郭遵溪澳。ǒu rán mù qiū hè,chū guō zūn xī ào。
行行不知远,遂以穷山谷。xíng xíng bù zhī yuǎn,suì yǐ qióng shān gǔ。
山色荒逾秀,水容寒更渌。shān sè huāng yú xiù,shuǐ róng hán gèng lù。
高松坠残雪,冻雨洒幽竹。gāo sōng zhuì cán xuě,dòng yǔ sǎ yōu zhú。
古殿闭苔深,孤塔留云宿。gǔ diàn bì tái shēn,gū tǎ liú yún sù。
日暮红霞起,晴光泛波縠。rì mù hóng xiá qǐ,qíng guāng fàn bō hú。
渔舟天末归,凫鸥相与逐。yú zhōu tiān mò guī,fú ōu xiāng yǔ zhú。
怅怅羁旅人,怀古伤幽独。chàng chàng jī lǚ rén,huái gǔ shāng yōu dú。

修禊浮玉山亭怀李琴夫

王文治

夭桃三月红雨飞,水边修禊春风微。yāo táo sān yuè hóng yǔ fēi,shuǐ biān xiū xì chūn fēng wēi。
采兰仕女青玉佩,折花郎君白袷衣。cǎi lán shì nǚ qīng yù pèi,zhé huā láng jūn bái jiá yī。
接天草色日将夕,满路莺啼人未归。jiē tiān cǎo sè rì jiāng xī,mǎn lù yīng tí rén wèi guī。
记得去年山酒熟,一楼明月咏芳菲。jì dé qù nián shān jiǔ shú,yī lóu míng yuè yǒng fāng fēi。

常熟顾氏芙蓉庄红豆树歌

王文治

芙蓉庄前红豆树,风枝雨叶数百年。fú róng zhuāng qián hóng dòu shù,fēng zhī yǔ yè shù bǎi nián。
素花冉冉露垂地,朱实离离霞照天。sù huā rǎn rǎn lù chuí dì,zhū shí lí lí xiá zhào tiān。
清阴阅世浑如乍,何人垂老开亭榭?qīng yīn yuè shì hún rú zhà,hé rén chuí lǎo kāi tíng xiè?
宋玉家教庾信居,谢安墩许荆公借。sòng yù jiā jiào yǔ xìn jū,xiè ān dūn xǔ jīng gōng jiè。
当时小劫换沧桑,满目兴衰吊夕阳。dāng shí xiǎo jié huàn cāng sāng,mǎn mù xīng shuāi diào xī yáng。
宰相名园荒绿野,将军大树撼青霜。zǎi xiāng míng yuán huāng lǜ yě,jiāng jūn dà shù hàn qīng shuāng。
可怜才望倾山斗,璧月歌残人白首。kě lián cái wàng qīng shān dòu,bì yuè gē cán rén bái shǒu。
婆娑屡顾东阳槐,凄怆还攀汉南柳。pó suō lǚ gù dōng yáng huái,qī chuàng hái pān hàn nán liǔ。
见说高秋张管弦,相思子缀画栏前。jiàn shuō gāo qiū zhāng guǎn xián,xiāng sī zi zhuì huà lán qián。
我闻室里拈花女,亲与维摩荐寿筵。wǒ wén shì lǐ niān huā nǚ,qīn yǔ wéi mó jiàn shòu yán。
二十年来苦兵马,那得红芳迎玉斝。èr shí nián lái kǔ bīng mǎ,nà dé hóng fāng yíng yù jiǎ。
诸天应是厌萎花,香雨重飘新好者。zhū tiān yīng shì yàn wēi huā,xiāng yǔ zhòng piāo xīn hǎo zhě。
称瑞题诗引贝多,供云不数曼陀罗。chēng ruì tí shī yǐn bèi duō,gōng yún bù shù màn tuó luó。
还将剩水残山恨,谱入乌丝红袖歌。hái jiāng shèng shuǐ cán shān hèn,pǔ rù wū sī hóng xiù gē。
秣陵飞散春江燕,烟条凋尽灵和殿。mò líng fēi sàn chūn jiāng yàn,yān tiáo diāo jǐn líng hé diàn。
谁知南国女儿花,堪补东吴耆旧传。shuí zhī nán guó nǚ ér huā,kān bǔ dōng wú qí jiù chuán。
物换星移几番春,繁华回首又前尘。wù huàn xīng yí jǐ fān chūn,fán huá huí shǒu yòu qián chén。
岂唯宫阙余离黍,废苑都应愁路人。qǐ wéi gōng quē yú lí shǔ,fèi yuàn dōu yīng chóu lù rén。
绛云一炬遗书了,此树亭亭亦难保。jiàng yún yī jù yí shū le,cǐ shù tíng tíng yì nán bǎo。
菊径曾经纪义熙,草堂空自谈天宝。jú jìng céng jīng jì yì xī,cǎo táng kōng zì tán tiān bǎo。
东风吹暖入山城,闻道孙枝昨更生。dōng fēng chuī nuǎn rù shān chéng,wén dào sūn zhī zuó gèng shēng。
何日繁葩满春昼,金尊檀板听莺声。hé rì fán pā mǎn chūn zhòu,jīn zūn tán bǎn tīng yīng shēng。

题刘松岚明府湘花图卷诗轴

王文治

衰年无福赏湘花,纸上幽姿亦足夸。shuāi nián wú fú shǎng xiāng huā,zhǐ shàng yōu zī yì zú kuā。
为命女孙重写照,国香分影上窗纱。wèi mìng nǚ sūn zhòng xiě zhào,guó xiāng fēn yǐng shàng chuāng shā。
游尽江南春暮天,刘郎风韵胜前贤。yóu jǐn jiāng nán chūn mù tiān,liú láng fēng yùn shèng qián xián。
河阳空有花千树,不种幽兰亦枉然。hé yáng kōng yǒu huā qiān shù,bù zhǒng yōu lán yì wǎng rán。

农家

王文治

漫道滇南是极边,农家风味故依然。màn dào diān nán shì jí biān,nóng jiā fēng wèi gù yī rán。
新秧嫩似春前草,远水青于雨后天。xīn yāng nèn shì chūn qián cǎo,yuǎn shuǐ qīng yú yǔ hòu tiān。
村妇馌馀分犬食,山童牧倦任牛眠。cūn fù yè yú fēn quǎn shí,shān tóng mù juàn rèn niú mián。
自惭驿路空来往,又领官中月俸钱。zì cán yì lù kōng lái wǎng,yòu lǐng guān zhōng yuè fèng qián。