古诗词

安平镇

范昌治

台湾何崱屴,安平祗孤岛。tái wān hé zè lì,ān píng zhī gū dǎo。
兀立大海中,洪波际天杪。wù lì dà hǎi zhōng,hóng bō jì tiān miǎo。
鹿耳接鲲身,沙线明皛皛。lù ěr jiē kūn shēn,shā xiàn míng xiǎo xiǎo。
重门分界险,桅樯不轻掉。zhòng mén fēn jiè xiǎn,wéi qiáng bù qīng diào。
拱护府基雄,湾环曲臂绕。gǒng hù fǔ jī xióng,wān huán qū bì rào。
守土一麾来,爱此屏藩好。shǒu tǔ yī huī lái,ài cǐ píng fān hǎo。
夏日纵扁舟,望洋恣远眺。xià rì zòng biǎn zhōu,wàng yáng zì yuǎn tiào。
忆昔宦游人,无如东坡老。yì xī huàn yóu rén,wú rú dōng pō lǎo。
文从海外豪,光燄增奇巧。wén cóng hǎi wài háo,guāng yàn zēng qí qiǎo。
固陋每自惭,雕虫先压倒。gù lòu měi zì cán,diāo chóng xiān yā dào。
下车况匝月,狂吟何草草。xià chē kuàng zā yuè,kuáng yín hé cǎo cǎo。
所志不在诗,因之寄怀抱。suǒ zhì bù zài shī,yīn zhī jì huái bào。
私冀胸次间,与海同大小。sī jì xiōng cì jiān,yǔ hǎi tóng dà xiǎo。
百川尽倾输,万象皆明瞭。bǎi chuān jǐn qīng shū,wàn xiàng jiē míng liǎo。
秋涛动山岳,春波润枯槁。qiū tāo dòng shān yuè,chūn bō rùn kū gǎo。
转愧愿难酬,问心可得表。zhuǎn kuì yuàn nán chóu,wèn xīn kě dé biǎo。
保赤贵诚求,夸浮何足道。bǎo chì guì chéng qiú,kuā fú hé zú dào。
回看戍卒忙,艛橹镫齐燎。huí kàn shù zú máng,lóu lǔ dèng qí liáo。
亟命挂帆归,迅疾等飞鸟。jí mìng guà fān guī,xùn jí děng fēi niǎo。
人坐画中船,月涌冰轮皎。rén zuò huà zhōng chuán,yuè yǒng bīng lún jiǎo。

范昌治

范昌治,浙江鄞县人。监生。清乾隆七年(1742)由兴化知府调任台湾府知府,乾隆十年(1745)被议,解任。〖参考范咸《重修台湾府志》〈职官〉,台银本。〗(施懿琳撰) 范昌治的作品>>

猜您喜欢