古诗词

寓言一首谳狱丹徒感事而作

李超琼

治民不恃法,宽猛施贵当。zhì mín bù shì fǎ,kuān měng shī guì dāng。
爱民不在迹,喣妪祸转酿。ài mín bù zài jì,xǔ yù huò zhuǎn niàng。
蚩愚亦何知,意溢情易放。chī yú yì hé zhī,yì yì qíng yì fàng。
可亲不可亵,实惠恒相忘。kě qīn bù kě xiè,shí huì héng xiāng wàng。
昔闻西邻叟,容容具雅量。xī wén xī lín sǒu,róng róng jù yǎ liàng。
出见同巷儿,果饵必分饟。chū jiàn tóng xiàng ér,guǒ ěr bì fēn xiǎng。
一朝馈未周,面诟来无妄。yī cháo kuì wèi zhōu,miàn gòu lái wú wàng。
又闻东邻媪,爱子情盎盎。yòu wén dōng lín ǎo,ài zi qíng àng àng。
方深舐犊怀,已见食枭状。fāng shēn shì dú huái,yǐ jiàn shí xiāo zhuàng。
优容既养奸,滥予亦丛谤。yōu róng jì yǎng jiān,làn yǔ yì cóng bàng。
昨来案爰书,眦裂难曲谅。zuó lái àn yuán shū,zì liè nán qū liàng。
静思蠢尔徒,谁使恣凶抗。jìng sī chǔn ěr tú,shuí shǐ zì xiōng kàng。
百钱害所基,骈首良悲怆。bǎi qián hài suǒ jī,pián shǒu liáng bēi chuàng。
所以郑大夫,火烈称良相。suǒ yǐ zhèng dà fū,huǒ liè chēng liáng xiāng。
寓言即自箴,小惠安足尚。yù yán jí zì zhēn,xiǎo huì ān zú shàng。

李超琼

清四川合江人,字紫璈。同治十二年举人,历官阳湖、江阴。光绪三十三年任上海知县,有循声。公余喜赋诗,书法纵横洒落,别有意趣。有《石船居诗集》。 李超琼的作品>>

猜您喜欢

巫山县

李超琼

小县千峰底,重闉百仞颠。xiǎo xiàn qiān fēng dǐ,zhòng yīn bǎi rèn diān。
连桥岩作路,入笕雪成泉。lián qiáo yán zuò lù,rù jiǎn xuě chéng quán。
暮霭从江上,春镫共斗悬。mù ǎi cóng jiāng shàng,chūn dèng gòng dòu xuán。
不闻神女佩,新月正娟娟。bù wén shén nǚ pèi,xīn yuè zhèng juān juān。

元夕舟抵宜昌

李超琼

至喜亭边水势平,江山开展落帆轻。zhì xǐ tíng biān shuǐ shì píng,jiāng shān kāi zhǎn luò fān qīng。
灵旗暮雨湘累庙,火树银花步阐城。líng qí mù yǔ xiāng lèi miào,huǒ shù yín huā bù chǎn chéng。
客梦祇循鱼腹上,滩声还为虎牙惊。kè mèng qí xún yú fù shàng,tān shēng hái wèi hǔ yá jīng。
楚天寥落乡音少,愁对元宵大月明。chǔ tiān liáo luò xiāng yīn shǎo,chóu duì yuán xiāo dà yuè míng。

昨闻

李超琼

昨闻瓠子动悲歌,楗行淇园正塞河。zuó wén hù zi dòng bēi gē,jiàn xíng qí yuán zhèng sāi hé。
大泽鱼龙争北徙,中原鸿雁渐南过。dà zé yú lóng zhēng běi xǐ,zhōng yuán hóng yàn jiàn nán guò。
通渠六辅儿宽少,平世三公蔡廓多。tōng qú liù fǔ ér kuān shǎo,píng shì sān gōng cài kuò duō。
千万金钱休太息,卅年填海更如何。qiān wàn jīn qián xiū tài xī,sà nián tián hǎi gèng rú hé。

正月二十日由枫桥至五{氵众}泾用东坡是日女王城诗韵

李超琼

朝来轻棹过齐门,踏遍湖东水上村。cháo lái qīng zhào guò qí mén,tà biàn hú dōng shuǐ shàng cūn。
春酿余寒风有力,雪经微雨地无痕。chūn niàng yú hán fēng yǒu lì,xuě jīng wēi yǔ dì wú hén。
?声此日千家肃,蔀屋何时五裤温。tuò shēng cǐ rì qiān jiā sù,bù wū hé shí wǔ kù wēn。
野岸梅花如旧约,停桡香便引诗魂。yě àn méi huā rú jiù yuē,tíng ráo xiāng biàn yǐn shī hún。

病余

李超琼

病余未损是诗心,镜里添多白发侵。bìng yú wèi sǔn shì shī xīn,jìng lǐ tiān duō bái fā qīn。
香绕碧帘盘古篆,树留绿叶护秋阴。xiāng rào bì lián pán gǔ zhuàn,shù liú lǜ yè hù qiū yīn。
年华如水消沈易,时事关怀感慨深。nián huá rú shuǐ xiāo shěn yì,shí shì guān huái gǎn kǎi shēn。
闻道东征军大溃,惊呼三叹自愁吟。wén dào dōng zhēng jūn dà kuì,jīng hū sān tàn zì chóu yín。

秋怀用东坡韵

李超琼

秋风有寒意,所忧在农时。qiū fēng yǒu hán yì,suǒ yōu zài nóng shí。
苦雨日以至,吴棉摧可悲。kǔ yǔ rì yǐ zhì,wú mián cuī kě bēi。
藤轩积阴黯,湿晕生书帷。téng xuān jī yīn àn,shī yūn shēng shū wéi。
老干若梯磴,静夜腾鼪狸。lǎo gàn ruò tī dèng,jìng yè téng shēng lí。
可怜双鹊来,不敢栖虬枝。kě lián shuāng què lái,bù gǎn qī qiú zhī。
腐草知多少,为萤争飞追。fǔ cǎo zhī duō shǎo,wèi yíng zhēng fēi zhuī。
微明亟自炫,遑计霜雪期。wēi míng jí zì xuàn,huáng jì shuāng xuě qī。
霜雪岂有择,无为长嗟咨。shuāng xuě qǐ yǒu zé,wú wèi zhǎng jiē zī。
木叶倏已脱,松柏雕总迟。mù yè shū yǐ tuō,sōng bǎi diāo zǒng chí。

秋怀用东坡韵

李超琼

昨宵声喧豗,卷地走飞雨。zuó xiāo shēng xuān huī,juǎn dì zǒu fēi yǔ。
凄切傍枕鸣,亦有孤蛩语。qī qiè bàng zhěn míng,yì yǒu gū qióng yǔ。
似诉穷黎心,今夕愁败堵。shì sù qióng lí xīn,jīn xī chóu bài dǔ。
茅屋破且颓,遑论滴漏苦。máo wū pò qiě tuí,huáng lùn dī lòu kǔ。
不识滨湖田,谁能捍禾黍。bù shí bīn hú tián,shuí néng hàn hé shǔ。
三吴亟水利,宣泄汇黄浦。sān wú jí shuǐ lì,xuān xiè huì huáng pǔ。
胡为三日霖,遂使忧百亩。hú wèi sān rì lín,suì shǐ yōu bǎi mǔ。
蛩兮尔毋然,会见晴光吐。qióng xī ěr wú rán,huì jiàn qíng guāng tǔ。