古诗词

青玉峡

翁方刚

青玉峡口双厓开,层青倒卷作怒雷。qīng yù xiá kǒu shuāng yá kāi,céng qīng dào juǎn zuò nù léi。
马尾东来势一掉,蹴起万壑声喧豗。mǎ wěi dōng lái shì yī diào,cù qǐ wàn hè shēng xuān huī。
我初观瀑十里外,银潢远泻高崔嵬。wǒ chū guān pù shí lǐ wài,yín huáng yuǎn xiè gāo cuī wéi。
到寺亭午霁色出,珠帘正挂莲花台。dào sì tíng wǔ jì sè chū,zhū lián zhèng guà lián huā tái。
云根却踏巨鳌背,日影磨荡神龙颏。yún gēn què tà jù áo bèi,rì yǐng mó dàng shén lóng kē。
仰望珠帘不可见,中盎一碧如平杯。yǎng wàng zhū lián bù kě jiàn,zhōng àng yī bì rú píng bēi。
高峰转东又转北,不知拗折从何来。gāo fēng zhuǎn dōng yòu zhuǎn běi,bù zhī ǎo zhé cóng hé lái。
到此万马跃一鼓,飞花喷雪成千堆。dào cǐ wàn mǎ yuè yī gǔ,fēi huā pēn xuě chéng qiān duī。
大石礌硠剨万古,淋漓元气非莓苔。dà shí léi láng huō wàn gǔ,lín lí yuán qì fēi méi tái。
手扪星辰不敢逼,庚庚眼眩杓衡魁。shǒu mén xīng chén bù gǎn bī,gēng gēng yǎn xuàn biāo héng kuí。
隔溪啸答响山籁,长风襟袖凌九垓。gé xī xiào dá xiǎng shān lài,zhǎng fēng jīn xiù líng jiǔ gāi。
穿云剔篆不能去,粗沙细砾皆琼瑰。chuān yún tī zhuàn bù néng qù,cū shā xì lì jiē qióng guī。
漱玉亭子大如斗,想像坡老真仙才。shù yù tíng zi dà rú dòu,xiǎng xiàng pō lǎo zhēn xiān cái。
安得急雨看龙斗,狂呼潋滟于山僧送客忘言说,水自飞流石自横。ān dé jí yǔ kàn lóng dòu,kuáng hū liàn yàn yú shān sēng sòng kè wàng yán shuō,shuǐ zì fēi liú shí zì héng。
借问药苗寻径者,定知何处午鸡鸣。jiè wèn yào miáo xún jìng zhě,dìng zhī hé chù wǔ jī míng。

翁方刚

翁方刚,字正三,号覃溪,大兴人。乾隆壬申进士,改庶吉士,授编修,历官内阅学士,降鸿胪寺卿。重宴鹿鸣,赐三品衔,重宴琼林,赐二品衔。有《复初斋集》。 翁方刚的作品>>

猜您喜欢

望罗浮

翁方刚

只有蒙蒙意,人家与钓矶。zhǐ yǒu méng méng yì,rén jiā yǔ diào jī。
寺门钟乍起,樵客径犹非。sì mén zhōng zhà qǐ,qiáo kè jìng yóu fēi。
四百层泉落,三千丈翠飞。sì bǎi céng quán luò,sān qiān zhàng cuì fēi。
与谁参画理,半面尽斜晖。yǔ shuí cān huà lǐ,bàn miàn jǐn xié huī。

重阳后五日同裕轩辛楣游城南万泉寺

翁方刚

活活蒸冬水,先迎冷客来。huó huó zhēng dōng shuǐ,xiān yíng lěng kè lái。
僧房扫黄叶,禅榻即苍苔。sēng fáng sǎo huáng yè,chán tà jí cāng tái。
酝酿村阴意,商量野菊开。yùn niàng cūn yīn yì,shāng liàng yě jú kāi。
谁能未花日,闲步问丰台。shuí néng wèi huā rì,xián bù wèn fēng tái。

重阳后五日同裕轩辛楣游城南万泉寺

翁方刚

十年食藕处,有寺已无亭。shí nián shí ǒu chù,yǒu sì yǐ wú tíng。
草径幽能熟,兰襟淡更馨。cǎo jìng yōu néng shú,lán jīn dàn gèng xīn。
雨兼萑苇响,泉带辘轳听。yǔ jiān huán wěi xiǎng,quán dài lù lú tīng。
意在寒林背,西山分外青。yì zài hán lín bèi,xī shān fēn wài qīng。

清泉亭

翁方刚

小县临官道,江流曲抱城。xiǎo xiàn lín guān dào,jiāng liú qū bào chéng。
亭依厓壁立,泉似长官清。tíng yī yá bì lì,quán shì zhǎng guān qīng。
乳雪岩花沫,松风石铫声。rǔ xuě yán huā mò,sōng fēng shí diào shēng。
倦游三十载,为我濯尘缨。juàn yóu sān shí zài,wèi wǒ zhuó chén yīng。

秋晚回试高州重题城月驿壁

翁方刚

秋在朝凉午燠闲,人归黄篾碧溪湾。qiū zài cháo liáng wǔ yù xián,rén guī huáng miè bì xī wān。
数椽聚处成官驿,一鸟飞边得远山。shù chuán jù chù chéng guān yì,yī niǎo fēi biān dé yuǎn shān。
院雨记听蕉叶响,庭苔似点菊花斑。yuàn yǔ jì tīng jiāo yè xiǎng,tíng tái shì diǎn jú huā bān。
应知路渐高凉近,许借层窗此豁颜。yīng zhī lù jiàn gāo liáng jìn,xǔ jiè céng chuāng cǐ huō yán。

送姚姬传郎中假归桐城

翁方刚

纵观当代述人文,前辈诸公用意勤。zòng guān dāng dài shù rén wén,qián bèi zhū gōng yòng yì qín。
清庙明堂庀梁栋,深山大泽蓄风云。qīng miào míng táng pǐ liáng dòng,shēn shān dà zé xù fēng yún。
开元大历非空貌,秀水新城莫漫云。kāi yuán dà lì fēi kōng mào,xiù shuǐ xīn chéng mò màn yún。
君去重编《海峰集》,肯随北地乞余芬。jūn qù zhòng biān hǎi fēng jí,kěn suí běi dì qǐ yú fēn。

送姚姬传郎中假归桐城

翁方刚

几宵东观翻书手,忽拨残更岳顶云。jǐ xiāo dōng guān fān shū shǒu,hū bō cán gèng yuè dǐng yún。
示我天门詄荡语,如披玉策赤青文。shì wǒ tiān mén dié dàng yǔ,rú pī yù cè chì qīng wén。
飞扬逸气鞭鸾凤,窈渺清斋写典坟。fēi yáng yì qì biān luán fèng,yǎo miǎo qīng zhāi xiě diǎn fén。
江畔皖公山纵好,有何岩壑可留君。jiāng pàn wǎn gōng shān zòng hǎo,yǒu hé yán hè kě liú jūn。

栖霞道中示蕴山

翁方刚

从我负书非曰归,诗情先逐晓云飞。cóng wǒ fù shū fēi yuē guī,shī qíng xiān zhú xiǎo yún fēi。
重阳细雨迟黄菊,六代精蓝冷翠微。zhòng yáng xì yǔ chí huáng jú,liù dài jīng lán lěng cuì wēi。
远眺合教青眼共,深谈喜未素心违。yuǎn tiào hé jiào qīng yǎn gòng,shēn tán xǐ wèi sù xīn wéi。
洞天且莫题名姓,苔藓蒙蒙恐湿衣。dòng tiān qiě mò tí míng xìng,tái xiǎn méng méng kǒng shī yī。

钤山堂

翁方刚

堂倚袁江麓势偏,青峰俯愧碧潺湲。táng yǐ yuán jiāng lù shì piān,qīng fēng fǔ kuì bì chán yuán。
大鸡韩孟联吟好,小吏庐江乐府传。dà jī hán mèng lián yín hǎo,xiǎo lì lú jiāng lè fǔ chuán。
莫认故巢思孔翠,试凭后学洒山川。mò rèn gù cháo sī kǒng cuì,shì píng hòu xué sǎ shān chuān。
世间岂少藏修者,岑寂书窗二十年。shì jiān qǐ shǎo cáng xiū zhě,cén jì shū chuāng èr shí nián。

赵北口

翁方刚

瀛鄚之间半烟水,村闾如画接渔船。yíng mào zhī jiān bàn yān shuǐ,cūn lǘ rú huà jiē yú chuán。
记从鸂滱溪头望,诗思蒙蒙三十年。jì cóng xī kòu xī tóu wàng,shī sī méng méng sān shí nián。

赵北口

翁方刚

蟹簖湾湾罫布棋,霜空老柳照横漪。xiè duàn wān wān guà bù qí,shuāng kōng lǎo liǔ zhào héng yī。
枯萍折苇萧寥意,转胜浓云蘸翠时。kū píng zhé wěi xiāo liáo yì,zhuǎn shèng nóng yún zhàn cuì shí。

蕴山以近诗寄惠州舟中点定漫书纸尾

翁方刚

此事辟如作画然,得意乃在笔墨先。cǐ shì pì rú zuò huà rán,dé yì nǎi zài bǐ mò xiān。
龙晴一点却飞去,金针欲渡何由缘。lóng qíng yī diǎn què fēi qù,jīn zhēn yù dù hé yóu yuán。
道子之笔项容墨,尚闻洪谷讥其专。dào zi zhī bǐ xiàng róng mò,shàng wén hóng gǔ jī qí zhuān。
象外虽云得摩诘,设色何必非龙眠。xiàng wài suī yún dé mó jí,shè sè hé bì fēi lóng mián。
吾观营邱华原辈,胸中本有全山川。wú guān yíng qiū huá yuán bèi,xiōng zhōng běn yǒu quán shān chuān。
层峦叠嶂架楼阁,野桥细路分水泉。céng luán dié zhàng jià lóu gé,yě qiáo xì lù fēn shuǐ quán。
天然远近与向背,依约脉络相蝉联。tiān rán yuǎn jìn yǔ xiàng bèi,yī yuē mài luò xiāng chán lián。
然后淡浓视意到,变化开阖非言诠。rán hòu dàn nóng shì yì dào,biàn huà kāi hé fēi yán quán。
此须多识多阅历,目存心鉴日复年。cǐ xū duō shí duō yuè lì,mù cún xīn jiàn rì fù nián。
位置乃能一一合,孰为粉墨黄朱铅。wèi zhì nǎi néng yī yī hé,shú wèi fěn mò huáng zhū qiān。
洎乎神来气来候,但见一片成云烟。jì hū shén lái qì lái hòu,dàn jiàn yī piàn chéng yún yān。
向来所取尽糟粕,或进于道通于禅。xiàng lái suǒ qǔ jǐn zāo pò,huò jìn yú dào tōng yú chán。
裹粮方能办远适,求鱼且莫思忘筌。guǒ liáng fāng néng bàn yuǎn shì,qiú yú qiě mò sī wàng quán。
不到解衣盘礴裸,敢希神妙秋毫巅。bù dào jiě yī pán bó luǒ,gǎn xī shén miào qiū háo diān。
谢生新诗录寄我,正值惠州初放船。xiè shēng xīn shī lù jì wǒ,zhèng zhí huì zhōu chū fàng chuán。
短篷晴日为点定,罗浮日日横几前。duǎn péng qíng rì wèi diǎn dìng,luó fú rì rì héng jǐ qián。
偶因即自悟妙理,再书纸尾词牵连。ǒu yīn jí zì wù miào lǐ,zài shū zhǐ wěi cí qiān lián。
生如问我何处得,得自远麓空江边。shēng rú wèn wǒ hé chù dé,dé zì yuǎn lù kōng jiāng biān。

阅江楼歌

翁方刚

昆仑一脉来夜郎,东流直下万里长。kūn lún yī mài lái yè láng,dōng liú zhí xià wàn lǐ zhǎng。
包络滇黔汇交桂,中乃混一漓与湘。bāo luò diān qián huì jiāo guì,zhōng nǎi hùn yī lí yǔ xiāng。
浔梧百折到南海,全入牂牁归大洋。xún wú bǎi zhé dào nán hǎi,quán rù zāng kē guī dà yáng。
端州城外石矶石,屹此四瞰为遮防。duān zhōu chéng wài shí jī shí,yì cǐ sì kàn wèi zhē fáng。
三面皆山一面水,水又襟带山之旁。sān miàn jiē shān yī miàn shuǐ,shuǐ yòu jīn dài shān zhī páng。
初看七岩排北牖,金天逦迤腾光芒。chū kàn qī yán pái běi yǒu,jīn tiān lǐ yí téng guāng máng。
诸峰渐西势渐阔,远如两扇枨闑张。zhū fēng jiàn xī shì jiàn kuò,yuǎn rú liǎng shàn chéng niè zhāng。
一丝袅袅下天际,纡徐浩淼趋中央。yī sī niǎo niǎo xià tiān jì,yū xú hào miǎo qū zhōng yāng。
忽然斗起跑空立,一门万马争奋骧。hū rán dòu qǐ pǎo kōng lì,yī mén wàn mǎ zhēng fèn xiāng。
强弓迅矢发不及,白浪倒射苍崖苍。qiáng gōng xùn shǐ fā bù jí,bái làng dào shè cāng yá cāng。
束以孤亭受以峡,峡三十里皆羚羊。shù yǐ gū tíng shòu yǐ xiá,xiá sān shí lǐ jiē líng yáng。
建瓴屋下复有屋,嵩台址本层层方。jiàn líng wū xià fù yǒu wū,sōng tái zhǐ běn céng céng fāng。
因台拓扉俯峡底,不知更几千丈强。yīn tái tuò fēi fǔ xiá dǐ,bù zhī gèng jǐ qiān zhàng qiáng。
大湘小湘出帆背,顶湖沥湖穿石梁。dà xiāng xiǎo xiāng chū fān bèi,dǐng hú lì hú chuān shí liáng。
龙湫又吐诸瀑下,峡口急斗声礌硠。lóng jiǎo yòu tǔ zhū pù xià,xiá kǒu jí dòu shēng léi láng。
千岩树逼水关绿,万壑风溅山窗凉。qiān yán shù bī shuǐ guān lǜ,wàn hè fēng jiàn shān chuāng liáng。
自此南江北江合,滔滔浩浩仍悠扬。zì cǐ nán jiāng běi jiāng hé,tāo tāo hào hào réng yōu yáng。
百里千里注海去,复接横浦浈含洭。bǎi lǐ qiān lǐ zhù hǎi qù,fù jiē héng pǔ zhēn hán kuāng。
斜阳极天逆远翠,顷刻四壁皆江光。xié yáng jí tiān nì yuǎn cuì,qǐng kè sì bì jiē jiāng guāng。
云岚咫尺在几席,大书磨墨神苍茫。yún lán zhǐ chǐ zài jǐ xí,dà shū mó mò shén cāng máng。

铜马篇示冯生

翁方刚

我来岭西访铜柱,怀古一赋《铜马篇》。wǒ lái lǐng xī fǎng tóng zhù,huái gǔ yī fù tóng mǎ piān。
摩挲铜鼓况已屡,有若手量铜马然。mó sā tóng gǔ kuàng yǐ lǚ,yǒu ruò shǒu liàng tóng mǎ rán。
忆昔伏波下交趾,骆越鼓正鸣阗阗。yì xī fú bō xià jiāo zhǐ,luò yuè gǔ zhèng míng tián tián。
闻声岂独思将帅,揽辔万里秋风前。wén shēng qǐ dú sī jiāng shuài,lǎn pèi wàn lǐ qiū fēng qián。
平生阅马千万匹,老眼默识形神全。píng shēng yuè mǎ qiān wàn pǐ,lǎo yǎn mò shí xíng shén quán。
想像骅骝立突兀,斑驳霞雪生云烟。xiǎng xiàng huá liú lì tū wù,bān bó xiá xuě shēng yún yān。
空际嘶闻或风雨,意中蹄阔无山川。kōng jì sī wén huò fēng yǔ,yì zhōng tí kuò wú shān chuān。
遂空万古凡马相,一借三尺铜精传。suì kōng wàn gǔ fán mǎ xiāng,yī jiè sān chǐ tóng jīng chuán。
诏书特置宣德殿,太仆黄门几曾见。zhào shū tè zhì xuān dé diàn,tài pū huáng mén jǐ céng jiàn。
夜半房星忽下流,铜龙掠影如飞电。yè bàn fáng xīng hū xià liú,tóng lóng lüè yǐng rú fēi diàn。
谁识来从鸢跕乡,却教作式龙楼院。shuí shí lái cóng yuān diǎn xiāng,què jiào zuò shì lóng lóu yuàn。
武皇旧立金马门,渥洼天厩如云屯。wǔ huáng jiù lì jīn mǎ mén,wò wā tiān jiù rú yún tún。
当时枉费往西使,似尔才空冀北群。dāng shí wǎng fèi wǎng xī shǐ,shì ěr cái kōng jì běi qún。
须信骊黄牝牡外,别有倜傥权奇存。xū xìn lí huáng pìn mǔ wài,bié yǒu tì tǎng quán qí cún。
买骨谁能悬揣度,按图更要勤求索。mǎi gǔ shuí néng xuán chuāi dù,àn tú gèng yào qín qiú suǒ。
定视蹄高鬣尾垂,不烦锦辔黄金络。dìng shì tí gāo liè wěi chuí,bù fán jǐn pèi huáng jīn luò。
天机一片铸尔成,为尔暑寒燥湿无变更,就我模范腾光晶。tiān jī yī piàn zhù ěr chéng,wèi ěr shǔ hán zào shī wú biàn gèng,jiù wǒ mó fàn téng guāng jīng。
世间岂少九方皋与东门京,漫说骐驎地上行。shì jiān qǐ shǎo jiǔ fāng gāo yǔ dōng mén jīng,màn shuō qí lín dì shàng xíng。

雷州道中读道园学古录忆甲申冬曾读于此用录中韵作诗寄萚石蕴山未窥其旨也爰为改作

翁方刚

公撰南州仿中州,何啻宝书述左丘。gōng zhuàn nán zhōu fǎng zhōng zhōu,hé chì bǎo shū shù zuǒ qiū。
惜哉仅传石问答,空此妙语临芳洲。xī zāi jǐn chuán shí wèn dá,kōng cǐ miào yǔ lín fāng zhōu。
南渡而后文渐敝,销金锅内米淅矛。nán dù ér hòu wén jiàn bì,xiāo jīn guō nèi mǐ xī máo。
程学盛南苏学北,各主一二难兼收。chéng xué shèng nán sū xué běi,gè zhǔ yī èr nán jiān shōu。
是时江表余前修,那无奇字扬付侯。shì shí jiāng biǎo yú qián xiū,nà wú qí zì yáng fù hóu。
百年文献天半壁,孰与索隐还阐幽。bǎi nián wén xiàn tiān bàn bì,shú yǔ suǒ yǐn hái chǎn yōu。
大都文儒富馆阁,亦有殷士将羊牛。dà dōu wén rú fù guǎn gé,yì yǒu yīn shì jiāng yáng niú。
内府图书谁复识,宰相世系或可求。nèi fǔ tú shū shuí fù shí,zǎi xiāng shì xì huò kě qiú。
在朝在野都一集,风雅可当元春秋。zài cháo zài yě dōu yī jí,fēng yǎ kě dāng yuán chūn qiū。
所以自负汉庭吏,不肯毫末铅粉留。suǒ yǐ zì fù hàn tíng lì,bù kěn háo mò qiān fěn liú。
惜墨几无一字著,岂碍万丈光芒流。xī mò jǐ wú yī zì zhù,qǐ ài wàn zhàng guāng máng liú。
曲折渟蓄皆有故,彼夸多者真浮游。qū zhé tíng xù jiē yǒu gù,bǐ kuā duō zhě zhēn fú yóu。
杨范揭辈藻已弱,对此疑古彝鼎舟。yáng fàn jiē bèi zǎo yǐ ruò,duì cǐ yí gǔ yí dǐng zhōu。
温研一过又三载,轺边海月凉悬钩。wēn yán yī guò yòu sān zài,yáo biān hǎi yuè liáng xuán gōu。
34123