古诗词

登金山

张晋

大江发源自蚕丛,万里一泻流向东。dà jiāng fā yuán zì cán cóng,wàn lǐ yī xiè liú xiàng dōng。
天遣神山作砥柱,中流涌出金芙蓉。tiān qiǎn shén shān zuò dǐ zhù,zhōng liú yǒng chū jīn fú róng。
峰尖飘渺逼云汉,石根诘屈搜蛟龙。fēng jiān piāo miǎo bī yún hàn,shí gēn jí qū sōu jiāo lóng。
我来张帆指京口,推篷旷望初蒙蒙。wǒ lái zhāng fān zhǐ jīng kǒu,tuī péng kuàng wàng chū méng méng。
少时烟消雾亦敛,赤日濯水磨青铜。shǎo shí yān xiāo wù yì liǎn,chì rì zhuó shuǐ mó qīng tóng。
舍舟理轻策,着屐披蒙茸。shě zhōu lǐ qīng cè,zhe jī pī méng rōng。
奇境快登历,一拓平生胸。qí jìng kuài dēng lì,yī tuò píng shēng xiōng。
古刹周遭绝枕藉,浮图四面开玲珑。gǔ shā zhōu zāo jué zhěn jí,fú tú sì miàn kāi líng lóng。
振衣直上神益耸,阊阖呼吸疑可通。zhèn yī zhí shàng shén yì sǒng,chāng hé hū xī yí kě tōng。
九江三楚列眼底,指顾尽得天南雄。jiǔ jiāng sān chǔ liè yǎn dǐ,zhǐ gù jǐn dé tiān nán xióng。
铁瓮城头没荒草,北固楼下闻秋钟。tiě wèng chéng tóu méi huāng cǎo,běi gù lóu xià wén qiū zhōng。
寄奴王气久消歇,大业惟剩丹徒宫。jì nú wáng qì jiǔ xiāo xiē,dà yè wéi shèng dān tú gōng。
侧身东望诧奇绝,焦山对峙浮江中。cè shēn dōng wàng chà qí jué,jiāo shān duì zhì fú jiāng zhōng。
林峦万古浸烟水,如观图画嗟朦胧。lín luán wàn gǔ jìn yān shuǐ,rú guān tú huà jiē méng lóng。
我疑海上三山失其二,乃于此地俱相逢。wǒ yí hǎi shàng sān shān shī qí èr,nǎi yú cǐ dì jù xiāng féng。
老僧疑客煮香茗,山门散步聊从容。lǎo sēng yí kè zhǔ xiāng míng,shān mén sàn bù liáo cóng róng。
中冷泉畔吊郭璞,妙高台上怀苏公。zhōng lěng quán pàn diào guō pú,miào gāo tái shàng huái sū gōng。
游兴到此愿已足,始笑向来局促真盲聋。yóu xīng dào cǐ yuàn yǐ zú,shǐ xiào xiàng lái jú cù zhēn máng lóng。
昨过平山堂,楼阁何重重。zuó guò píng shān táng,lóu gé hé zhòng zhòng。
岸旁覆垂柳,水面横长虹。àn páng fù chuí liǔ,shuǐ miàn héng zhǎng hóng。
此乃丈夫彼女子,人巧定合输天工。cǐ nǎi zhàng fū bǐ nǚ zi,rén qiǎo dìng hé shū tiān gōng。
倚栏狂叫一挥手,惊飙乍起摇丹枫。yǐ lán kuáng jiào yī huī shǒu,jīng biāo zhà qǐ yáo dān fēng。
楼船回棹泊山足,鼋鼍踏浪乘江风。lóu chuán huí zhào pō shān zú,yuán tuó tà làng chéng jiāng fēng。
断霞挂天末,飞雁嘹长空。duàn xiá guà tiān mò,fēi yàn liáo zhǎng kōng。
苍然暮色上,佛鼓声冬冬。cāng rán mù sè shàng,fú gǔ shēng dōng dōng。
羁怀畏晚寻归楫,恨未一见炬火照耀江心红。jī huái wèi wǎn xún guī jí,hèn wèi yī jiàn jù huǒ zhào yào jiāng xīn hóng。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

春日延荔浦寿邀余读书西坪赋此二首

张晋

素有林泉癖,劳劳愧未能。sù yǒu lín quán pǐ,láo láo kuì wèi néng。
饥寒余傲骨,风雨得良朋。jī hán yú ào gǔ,fēng yǔ dé liáng péng。
燕坐挥长麈,宵吟共一灯。yàn zuò huī zhǎng zhǔ,xiāo yín gòng yī dēng。
知君善谈艺,为我辨淄渑。zhī jūn shàn tán yì,wèi wǒ biàn zī miǎn。

春日延荔浦寿邀余读书西坪赋此二首

张晋

西坪高不极,中有读书堂。xī píng gāo bù jí,zhōng yǒu dú shū táng。
一夜春风入,飞花片片香。yī yè chūn fēng rù,fēi huā piàn piàn xiāng。
山光当座落,水气透衣凉。shān guāng dāng zuò luò,shuǐ qì tòu yī liáng。
共道闲居好,开樽对夕阳。gòng dào xián jū hǎo,kāi zūn duì xī yáng。

哭李瑞三首

张晋

意外传凶讣,惊闻倍黯然。yì wài chuán xiōng fù,jīng wén bèi àn rán。
艰难逼斜日,倏忽失华年。jiān nán bī xié rì,shū hū shī huá nián。
痛定仍疑梦,悲深欲问天。tòng dìng réng yí mèng,bēi shēn yù wèn tiān。
短歌将涕泪,曾否到黄泉。duǎn gē jiāng tì lèi,céng fǒu dào huáng quán。

哭李瑞三首

张晋

夙昔耽吟咏,深怜知己难。sù xī dān yín yǒng,shēn lián zhī jǐ nán。
斯人今不作,古调向谁弹?sī rén jīn bù zuò,gǔ diào xiàng shuí dàn?
夜雨孤灯暗,空梁落月寒。yè yǔ gū dēng àn,kōng liáng luò yuè hán。
惟闻号杜宇,啼血满林端。wéi wén hào dù yǔ,tí xuè mǎn lín duān。

哭李瑞三首

张晋

不信一抔土,能埋七尺躯。bù xìn yī póu tǔ,néng mái qī chǐ qū。
已知成死别,忍为荐生刍。yǐ zhī chéng sǐ bié,rěn wèi jiàn shēng chú。
启箧余残稿,招魂伏大巫。qǐ qiè yú cán gǎo,zhāo hún fú dà wū。
寝苫儿尚幼,安得忍须臾?qǐn shān ér shàng yòu,ān dé rěn xū yú?

秋日重宿开明寺二首

张晋

记得山中住,低徊漫五年。jì dé shān zhōng zhù,dī huái màn wǔ nián。
朅来访胜迹,正直凉风天。qiè lái fǎng shèng jì,zhèng zhí liáng fēng tiān。
垂柳摇疏绿,高梧散薄烟。chuí liǔ yáo shū lǜ,gāo wú sàn báo yān。
予生耽寂寞,不是学逃禅。yǔ shēng dān jì mò,bù shì xué táo chán。

秋日重宿开明寺二首

张晋

良夜不成寐,凭栏面远林。liáng yè bù chéng mèi,píng lán miàn yuǎn lín。
溪风仍谷口,山月尚禅心。xī fēng réng gǔ kǒu,shān yuè shàng chán xīn。
旧事劳驰想,浮生惜滞淫。jiù shì láo chí xiǎng,fú shēng xī zhì yín。
谁知重幞被,来卧碧云岑。shuí zhī zhòng fú bèi,lái wò bì yún cén。

途次丰县遇家礼垣为基

张晋

一别动万里,相逢奈若何。yī bié dòng wàn lǐ,xiāng féng nài ruò hé。
清樽故人酒,落日《大风歌》。qīng zūn gù rén jiǔ,luò rì dà fēng gē。
征马去不息,离愁谁最多。zhēng mǎ qù bù xī,lí chóu shuí zuì duō。
来朝重分手,行矣邈关河。lái cháo zhòng fēn shǒu,xíng yǐ miǎo guān hé。

岳鄂王墓

张晋

一片伤心地,精忠气郁盘。yī piàn shāng xīn dì,jīng zhōng qì yù pán。
风波诛大将,社稷痛偏安。fēng bō zhū dà jiāng,shè jì tòng piān ān。
华表撑天立,灵旗照水寒。huá biǎo chēng tiān lì,líng qí zhào shuǐ hán。
无劳铸奸党,恐使发冲冠。wú láo zhù jiān dǎng,kǒng shǐ fā chōng guān。

闽中秋日

张晋

秋林无落叶,乍听亦萧萧。qiū lín wú luò yè,zhà tīng yì xiāo xiāo。
有客悲摇落,何人慰寂寥。yǒu kè bēi yáo luò,hé rén wèi jì liáo。
西风乡国泪,暮雨海门潮。xī fēng xiāng guó lèi,mù yǔ hǎi mén cháo。
欲趁归帆便,苍茫去路遥。yù chèn guī fān biàn,cāng máng qù lù yáo。

木棉庵

张晋

一出军全覆,偏安业渐亡。yī chū jūn quán fù,piān ān yè jiàn wáng。
庸愚嗟误国,朝野快投荒。yōng yú jiē wù guó,cháo yě kuài tóu huāng。
义士能诛贼,穷途亦可伤。yì shì néng zhū zéi,qióng tú yì kě shāng。
木棉遗迹在,何似半间堂。mù mián yí jì zài,hé shì bàn jiān táng。

大梁道中

张晋

秋云散马首,隐隐大梁城。qiū yún sàn mǎ shǒu,yǐn yǐn dà liáng chéng。
侠客今谁在,夷门旧有名。xiá kè jīn shuí zài,yí mén jiù yǒu míng。
郊原尽禾黍,冠盖想纵横。jiāo yuán jǐn hé shǔ,guān gài xiǎng zòng héng。
欲上吹台望,长歌遣旅情。yù shàng chuī tái wàng,zhǎng gē qiǎn lǚ qíng。

归渡黄河

张晋

万里驱归马,凌兢石路多。wàn lǐ qū guī mǎ,líng jīng shí lù duō。
平原忽莽苍,天半落黄河。píng yuán hū mǎng cāng,tiān bàn luò huáng hé。
晓日荡寒色,长风涌大波。xiǎo rì dàng hán sè,zhǎng fēng yǒng dà bō。
乡关知不远,爱听榜人歌。xiāng guān zhī bù yuǎn,ài tīng bǎng rén gē。

少城观沁河涨

张晋

风雨迷前渡,纵横万马声。fēng yǔ mí qián dù,zòng héng wàn mǎ shēng。
飞涛能转石,急浪欲崩城。fēi tāo néng zhuǎn shí,jí làng yù bēng chéng。
滚滚神偏王,茫茫气不平。gǔn gǔn shén piān wáng,máng máng qì bù píng。
江湖余旧涉,回忆百忧生。jiāng hú yú jiù shè,huí yì bǎi yōu shēng。

除夜

张晋

逝者真如水,堂堂抚岁华。shì zhě zhēn rú shuǐ,táng táng fǔ suì huá。
牛衣仍对泣,马齿且频加。niú yī réng duì qì,mǎ chǐ qiě pín jiā。
急漏催残夜,回风散六花。jí lòu cuī cán yè,huí fēng sàn liù huā。
团圞坐儿女,一笑醉流霞。tuán luán zuò ér nǚ,yī xiào zuì liú xiá。
2271234567»