古诗词

读国风

柯振岳

《唐棣》解未思,素绚识礼后。táng dì jiě wèi sī,sù xuàn shí lǐ hòu。
有意无意间,妙悟难授受。yǒu yì wú yì jiān,miào wù nán shòu shòu。
旁通信可参,时世讵容苟。páng tōng xìn kě cān,shí shì jù róng gǒu。
《雅》《颂》尚铺张,义显不忧蔀。yǎ sòng shàng pù zhāng,yì xiǎn bù yōu bù。
《国风》主谲谏,比兴无科臼。guó fēng zhǔ jué jiàn,bǐ xīng wú kē jiù。
自非大小序,圣人亦束手。zì fēi dà xiǎo xù,shèng rén yì shù shǒu。
毛郑及孔疏,仰若山与斗。máo zhèng jí kǒng shū,yǎng ruò shān yǔ dòu。
郑樵生也晚,私智力攻掊。zhèng qiáo shēng yě wǎn,sī zhì lì gōng póu。
一唱而百和,涂泽杂妍丑。yī chàng ér bǎi hé,tú zé zá yán chǒu。
但涉男女词,概出淫奔口。dàn shè nán nǚ cí,gài chū yín bēn kǒu。
安得起诗人,一一为之剖。ān dé qǐ shī rén,yī yī wèi zhī pōu。

柯振岳

柯振岳,字霁青,慈溪人。诸生。有《兰雪集》。 柯振岳的作品>>

猜您喜欢

杂咏其二

柯振岳

宁背孔孟言,不敢违传注。níng bèi kǒng mèng yán,bù gǎn wéi chuán zhù。
此语虽过激,足袪俗士痼。cǐ yǔ suī guò jī,zú qū sú shì gù。
古来贤述圣,一间待神悟。gǔ lái xián shù shèng,yī jiān dài shén wù。
及其笔之书,所见复非故。jí qí bǐ zhī shū,suǒ jiàn fù fēi gù。
忠臣与佞臣,纷纷堕云雾。zhōng chén yǔ nìng chén,fēn fēn duò yún wù。

读陶诗

柯振岳

天地有元气,而无远作痕。tiān dì yǒu yuán qì,ér wú yuǎn zuò hén。
作诗尚雕琢,真意竟何存。zuò shī shàng diāo zuó,zhēn yì jìng hé cún。
陶公五字诗,独得风雅源。táo gōng wǔ zì shī,dú dé fēng yǎ yuán。
高妙出自然,言外复有言。gāo miào chū zì rán,yán wài fù yǒu yán。

杂咏其一

柯振岳

寒暑变气候,旦暮成古今。hán shǔ biàn qì hòu,dàn mù chéng gǔ jīn。
蜉蝣与蟪蛄,安知霜雪侵。fú yóu yǔ huì gū,ān zhī shuāng xuě qīn。
陶公一世杰,曰予惜分阴。táo gōng yī shì jié,yuē yǔ xī fēn yīn。

和周少溪补衣篇原韵

柯振岳

维天有缺陷,谁与鍊石补。wéi tiān yǒu quē xiàn,shuí yǔ liàn shí bǔ。
诵君《补衣篇》,幅短情缕缕。sòng jūn bǔ yī piān,fú duǎn qíng lǚ lǚ。
万物不自轻,饥寒焉得侮。wàn wù bù zì qīng,jī hán yān dé wǔ。
裋褐虽不完,文彩炳于虎。shù hè suī bù wán,wén cǎi bǐng yú hǔ。
旷怀白香山,境甘心独苦。kuàng huái bái xiāng shān,jìng gān xīn dú kǔ。
大裘庇天下,自命一何古。dà qiú bì tiān xià,zì mìng yī hé gǔ。
茫茫千亿身,欲使免终窭。máng máng qiān yì shēn,yù shǐ miǎn zhōng jù。
末俗识拘墟,空言笑媚妩。mò sú shí jū xū,kōng yán xiào mèi wǔ。
岂知絮以仁,方寸如携取。qǐ zhī xù yǐ rén,fāng cùn rú xié qǔ。
刀尺制未毕,且复安环堵。dāo chǐ zhì wèi bì,qiě fù ān huán dǔ。
补衣一补天,三复为起舞。bǔ yī yī bǔ tiān,sān fù wèi qǐ wǔ。

耕织图

柯振岳

中国有圣人,四海皆就理。zhōng guó yǒu shèng rén,sì hǎi jiē jiù lǐ。
仁风春台登,弦歌比户是。rén fēng chūn tái dēng,xián gē bǐ hù shì。
借问何能然,事从衣食始。jiè wèn hé néng rán,shì cóng yī shí shǐ。
维宋宝元初,耕织图垂史。wéi sòng bǎo yuán chū,gēng zhī tú chuí shǐ。
一夫或不耕,受饥可立俟。yī fū huò bù gēng,shòu jī kě lì qí。
一女或不织,御寒复何恃。yī nǚ huò bù zhī,yù hán fù hé shì。
饥寒两切身,岂独民遭否。jī hán liǎng qiè shēn,qǐ dú mín zāo fǒu。
谁以山水更,厥病中汰侈。shuí yǐ shān shuǐ gèng,jué bìng zhōng tài chǐ。
鹅鹜余膏粱,后宫贱罗绮。é wù yú gāo liáng,hòu gōng jiàn luó qǐ。
非无恤民心,茫茫隔万里。fēi wú xù mín xīn,máng máng gé wàn lǐ。
圣祖暨高宗,天章前后纪。shèng zǔ jì gāo zōng,tiān zhāng qián hòu jì。
艰难无逸心,剀切《豳风》旨。jiān nán wú yì xīn,kǎi qiè bīn fēng zhǐ。
谁云民隐遐,历历皆尺咫。shuí yún mín yǐn xiá,lì lì jiē chǐ zhǐ。
汗雨想蒿目,机声俨盈耳。hàn yǔ xiǎng hāo mù,jī shēng yǎn yíng ěr。
粒米与缕丝,忍作微物视。lì mǐ yǔ lǚ sī,rěn zuò wēi wù shì。
租税亦难蠲,其来辛苦矣。zū shuì yì nán juān,qí lái xīn kǔ yǐ。
节俭慎持盈,丰穰敢遽喜。jié jiǎn shèn chí yíng,fēng ráng gǎn jù xǐ。
既富礼义兴,化行俗斯美。jì fù lǐ yì xīng,huà xíng sú sī měi。
农桑邦家基,金镜莫逾此。nóng sāng bāng jiā jī,jīn jìng mò yú cǐ。
我皇黼座陈,万年长顾諟。wǒ huáng fǔ zuò chén,wàn nián zhǎng gù shì。

读三国志

柯振岳

青虹入殿赤符熄,分裂河山号三国。qīng hóng rù diàn chì fú xī,fēn liè hé shān hào sān guó。
丈夫济世患无才,有才失身堪太息。zhàng fū jì shì huàn wú cái,yǒu cái shī shēn kān tài xī。
当日关东起义兵,只有孙曹足抗衡。dāng rì guān dōng qǐ yì bīng,zhǐ yǒu sūn cáo zú kàng héng。
坚也横死策夭折,荆州一隅困斗争。jiān yě héng sǐ cè yāo zhé,jīng zhōu yī yú kùn dòu zhēng。
阿瞒河洛经营早,袁吕纷如落叶扫。ā mán hé luò jīng yíng zǎo,yuán lǚ fēn rú luò yè sǎo。
唾手神区旦夕间,吁嗟昭烈依人老。tuò shǒu shén qū dàn xī jiān,xū jiē zhāo liè yī rén lǎo。
龙蟠凤逸尽飞扬,不谒曹公愿莫偿。lóng pán fèng yì jǐn fēi yáng,bù yè cáo gōng yuàn mò cháng。
号令情知非出帝,虚名谬喜附勤王。hào lìng qíng zhī fēi chū dì,xū míng miù xǐ fù qín wáng。
就中最是荀文若,帷幄运筹王佐略。jiù zhōng zuì shì xún wén ruò,wéi wò yùn chóu wáng zuǒ lüè。
为汉不忠魏亦疑,白首子房竟焉托。wèi hàn bù zhōng wèi yì yí,bái shǒu zi fáng jìng yān tuō。
天下英雄惟使君,地无尺土孰为群。tiān xià yīng xióng wéi shǐ jūn,dì wú chǐ tǔ shú wèi qún。
武侯眼自高四海,卓识吾还爱赵云。wǔ hóu yǎn zì gāo sì hǎi,zhuó shí wú hái ài zhào yún。
将军帝室之裔骨,国贼曹操权可寡。jiāng jūn dì shì zhī yì gǔ,guó zéi cáo cāo quán kě guǎ。
大义昭然日月光,俯视余子真鸟兽。dà yì zhāo rán rì yuè guāng,fǔ shì yú zi zhēn niǎo shòu。
纵使偏安阻益州,汉家正统系炎刘。zòng shǐ piān ān zǔ yì zhōu,hàn jiā zhèng tǒng xì yán liú。
顺逆不论论成败,今古人才貉一丘。shùn nì bù lùn lùn chéng bài,jīn gǔ rén cái háo yī qiū。