古诗词

悼亡诗

王士祯

陌上莺啼细草薰,鱼鳞风皱水成纹。mò shàng yīng tí xì cǎo xūn,yú lín fēng zhòu shuǐ chéng wén。
江南红豆相思苦,岁岁花开一忆君。jiāng nán hóng dòu xiāng sī kǔ,suì suì huā kāi yī yì jūn。

王士禛

原名王士禛,赐名士祯,字子眞,一字贻上,号阮亭,又号渔洋山人,世称王渔洋,谥文简。山东新城(今桓台县)人,常自称济南人。清顺治十五年(西元一六五八年)进士,康熙四十三年(西元一七〇四年)官至刑部尚书,颇有政声。清初杰出诗人、文学家,继钱牧斋之后主盟诗坛,与朱竹垞并称「南朱北王」。诗论创「神韵」说,于后世影响深远。早年诗作清丽澄淡,中年转为苍劲。擅长各体,尤工七绝。好为笔记,有《池北偶谈》、《古夫于亭杂录》、《香祖笔记》等。 王士禛的作品>>

猜您喜欢

蝶恋花·和漱玉词

王士祯

凉夜沉沉花漏冻,欹枕无眠,渐觉荒鸡动。liáng yè chén chén huā lòu dòng,yī zhěn wú mián,jiàn jué huāng jī dòng。
此际闲愁郎不共,月移窗罅春寒重。cǐ jì xián chóu láng bù gòng,yuè yí chuāng xià chūn hán zhòng。
忆共锦衾无半缝,郎似桐花,妾似桐花凤。yì gòng jǐn qīn wú bàn fèng,láng shì tóng huā,qiè shì tóng huā fèng。
往事迢迢徒入梦,银筝断续连珠弄。wǎng shì tiáo tiáo tú rù mèng,yín zhēng duàn xù lián zhū nòng。

浣溪沙·红桥

王士禛

白鸟朱荷引画桡,垂杨影里见红桥,欲寻往事已魂消。bái niǎo zhū hé yǐn huà ráo,chuí yáng yǐng lǐ jiàn hóng qiáo,yù xún wǎng shì yǐ hún xiāo。
遥指平山山外路,断鸿无数水迢迢,新愁分付广陵潮。yáo zhǐ píng shān shān wài lù,duàn hóng wú shù shuǐ tiáo tiáo,xīn chóu fēn fù guǎng líng cháo。

蝶恋花·和少游

王士禛

啼碎春光莺燕语。tí suì chūn guāng yīng yàn yǔ。
一片花飞,又是天将暮。yī piàn huā fēi,yòu shì tiān jiāng mù。
欲乞放晴春不许,黄昏更下廉纤雨。yù qǐ fàng qíng chūn bù xǔ,huáng hūn gèng xià lián xiān yǔ。
春去应知郎去处。chūn qù yīng zhī láng qù chù。
好属春光,共向郎边去。hǎo shǔ chūn guāng,gòng xiàng láng biān qù。
毕竟春归人独住,澹烟芳草千重路。bì jìng chūn guī rén dú zhù,dàn yān fāng cǎo qiān zhòng lù。

蝶恋花·手种墙南千个竹

王士禛

手种墙南千个竹。shǒu zhǒng qiáng nán qiān gè zhú。
春雨潇潇,拔地参天绿。chūn yǔ xiāo xiāo,bá dì cān tiān lǜ。
斫去杉皮新缚屋,直须傲煞篁筜谷。zhuó qù shān pí xīn fù wū,zhí xū ào shā huáng dāng gǔ。
解道难医惟有俗。jiě dào nán yī wéi yǒu sú。
试问旁人,无竹何如肉。shì wèn páng rén,wú zhú hé rú ròu。
未必禅心超忍辱,且从玉版参尊宿。wèi bì chán xīn chāo rěn rǔ,qiě cóng yù bǎn cān zūn sù。

婆罗门引·寄袁箨庵用稼轩韵

王士禛

问平安否,金陵南去楚云西。wèn píng ān fǒu,jīn líng nán qù chǔ yún xī。
望中烟草迷离。wàng zhōng yān cǎo mí lí。
回首红桥分赋,笔掣翠虹蜺。huí shǒu hóng qiáo fēn fù,bǐ chè cuì hóng ní。
叹青门一别,白社人稀。tàn qīng mén yī bié,bái shè rén xī。
诗狂酒悲。shī kuáng jiǔ bēi。
老大去、几人知。lǎo dà qù jǐ rén zhī。
往日荆州作牧,吊古题诗。wǎng rì jīng zhōu zuò mù,diào gǔ tí shī。
周郎已矣,忆风流、顾曲似当时。zhōu láng yǐ yǐ,yì fēng liú gù qū shì dāng shí。
归来也、两鬓千丝。guī lái yě liǎng bìn qiān sī。

真州绝句

王士祯

晓上江楼最上层,去帆婀娜意难胜。xiǎo shàng jiāng lóu zuì shàng céng,qù fān ē nà yì nán shèng。
白沙亭下潮千尺,直送离心到秣陵。bái shā tíng xià cháo qiān chǐ,zhí sòng lí xīn dào mò líng。

息斋夜宿即事怀故园

王士祯

夜来微雨歇,河汉在西堂。yè lái wēi yǔ xiē,hé hàn zài xī táng。
萤火出深碧,池荷闻暗香。yíng huǒ chū shēn bì,chí hé wén àn xiāng。
开窗邻竹树,高枕忆沧浪。kāi chuāng lín zhú shù,gāo zhěn yì cāng làng。
此夕南枝鸟,无因到故乡。cǐ xī nán zhī niǎo,wú yīn dào gù xiāng。

虚上人从淄邑来胶欢然道故上人住青云寺乃余昔年读书处也

王士祯

连雨胶河涨,新晴路始开。lián yǔ jiāo hé zhǎng,xīn qíng lù shǐ kāi。
书凭双鲤至,秋带一僧来。shū píng shuāng lǐ zhì,qiū dài yī sēng lái。
煮茗烟迷竹,谈经月上台。zhǔ míng yān mí zhú,tán jīng yuè shàng tái。
不堪追往事,山径锁荒苔。bù kān zhuī wǎng shì,shān jìng suǒ huāng tái。

青玉峡

王士祯

庐南万古峡,常有野云封。lú nán wàn gǔ xiá,cháng yǒu yě yún fēng。
朝来雷雨过,白日下飞龙。cháo lái léi yǔ guò,bái rì xià fēi lóng。

即目

王士禛

萧条秋雨夕,苍茫楚江晦。xiāo tiáo qiū yǔ xī,cāng máng chǔ jiāng huì。
时见一舟行,蒙蒙水云外。shí jiàn yī zhōu xíng,méng méng shuǐ yún wài。

江上

王士祯

吴头楚尾路如何,烟雨秋深暗自波。wú tóu chǔ wěi lù rú hé,yān yǔ qiū shēn àn zì bō。
晚趁寒潮渡江去,满林黄叶雁声多。wǎn chèn hán cháo dù jiāng qù,mǎn lín huáng yè yàn shēng duō。

冶春

王士祯

今有东风太狡狯,弄晴作雨遣春来。jīn yǒu dōng fēng tài jiǎo kuài,nòng qíng zuò yǔ qiǎn chūn lái。
江梅一夜落红雪,便有夭桃无数开。jiāng méi yī yè luò hóng xuě,biàn yǒu yāo táo wú shù kāi。

冶春

王士祯

东风花事到江城,早有人家唤卖饧。dōng fēng huā shì dào jiāng chéng,zǎo yǒu rén jiā huàn mài táng。
他日相思忘不得,平山堂下五清明。tā rì xiāng sī wàng bù dé,píng shān táng xià wǔ qīng míng。

冶春

王士祯

三月韶光画不成,寻春步屟可怜生。sān yuè sháo guāng huà bù chéng,xún chūn bù xiè kě lián shēng。
青芜不见隋宫殿,一种垂杨万古情。qīng wú bù jiàn suí gōng diàn,yī zhǒng chuí yáng wàn gǔ qíng。

初春济南作

王士祯

山郡逢春复乍晴,陂塘分出几泉清?shān jùn féng chūn fù zhà qíng,bēi táng fēn chū jǐ quán qīng?
郭边万户皆临水,雪后千峰半入城。guō biān wàn hù jiē lín shuǐ,xuě hòu qiān fēng bàn rù chéng。
38123