古诗词

秋后从北涧遥望南山

李予望

芒履经秋不暂间,溪南遥望翠微间。máng lǚ jīng qiū bù zàn jiān,xī nán yáo wàng cuì wēi jiān。
晚峰偏自宜斜日,青紫横分一面山。wǎn fēng piān zì yí xié rì,qīng zǐ héng fēn yī miàn shān。

李予望

李予望,字岵瞻,号怡村,蔚州人。康熙辛卯举人。有《宫岩诗集》。 李予望的作品>>

猜您喜欢

河间道中有怀献王

李予望

嬴氏乱天纪,酷虐难具陈。yíng shì luàn tiān jì,kù nüè nán jù chén。
苦欲愚黔首,《诗》《书》遭坑焚。kǔ yù yú qián shǒu,shī shū zāo kēng fén。
群籍付烈焰,六艺已灰尘。qún jí fù liè yàn,liù yì yǐ huī chén。
孤危念吾道,一发引千钧。gū wēi niàn wú dào,yī fā yǐn qiān jūn。
汉祖起丰沛,马上除暴秦。hàn zǔ qǐ fēng pèi,mǎ shàng chú bào qín。
未暇求遗书,绛、灌祇武人。wèi xiá qiú yí shū,jiàng guàn qí wǔ rén。
迁延及六、景,此事遂因循。qiān yán jí liù jǐng,cǐ shì suì yīn xún。
虽除挟书律,大义惜未伸。suī chú xié shū lǜ,dà yì xī wèi shēn。
卓哉河间王,所好匪世珍。zhuó zāi hé jiān wáng,suǒ hǎo fěi shì zhēn。
日华启高馆,文采照河滨。rì huá qǐ gāo guǎn,wén cǎi zhào hé bīn。
雅乐献天子,儒术被厥身。yǎ lè xiàn tiān zi,rú shù bèi jué shēn。
茫茫寻坠绪,独悲古籍湮。máng máng xún zhuì xù,dú bēi gǔ jí yān。
千金购善本,传写留其真。qiān jīn gòu shàn běn,chuán xiě liú qí zhēn。
因之得书多,在汉无等伦。yīn zhī dé shū duō,zài hàn wú děng lún。
《周官》《毛公诗》,响绝忽复闻。zhōu guān máo gōng shī,xiǎng jué hū fù wén。
《春秋》《左氏传》,一一皆古文。chūn qiū zuǒ shì chuán,yī yī jiē gǔ wén。
聚残补其缺,说记本先民。jù cán bǔ qí quē,shuō jì běn xiān mín。
煌煌前圣典,呵护信有神。huáng huáng qián shèng diǎn,hē hù xìn yǒu shén。
譬犹长夜暗,杲日出大昕。pì yóu zhǎng yè àn,gǎo rì chū dà xīn。
祖龙虽已厄,于今辉千春。zǔ lóng suī yǐ è,yú jīn huī qiān chūn。
朅来历旧邦,遗躅尚未沦。qiè lái lì jiù bāng,yí zhú shàng wèi lún。
停骖访耆老,经完道亦振。tíng cān fǎng qí lǎo,jīng wán dào yì zhèn。
陋彼《淮南子》,八公徒纷纭。lòu bǐ huái nán zi,bā gōng tú fēn yún。
箧中《鸿宝》书,荒唐何足论。qiè zhōng hóng bǎo shū,huāng táng hé zú lùn。
1612