古诗词

秋后从北涧遥望南山

李予望

芒履经秋不暂间,溪南遥望翠微间。máng lǚ jīng qiū bù zàn jiān,xī nán yáo wàng cuì wēi jiān。
晚峰偏自宜斜日,青紫横分一面山。wǎn fēng piān zì yí xié rì,qīng zǐ héng fēn yī miàn shān。

李予望

李予望,字岵瞻,号怡村,蔚州人。康熙辛卯举人。有《宫岩诗集》。 李予望的作品>>

猜您喜欢

中秋日忆大兄督运巴里坤

李予望

久出居延塞,秋高绝域边。jiǔ chū jū yán sāi,qiū gāo jué yù biān。
一轮仍汉月,万里入胡天。yī lún réng hàn yuè,wàn lǐ rù hú tiān。
弥觉丹心苦,应愁皓魄圆。mí jué dān xīn kǔ,yīng chóu hào pò yuán。
同怀当此夕,相望益缠绵。tóng huái dāng cǐ xī,xiāng wàng yì chán mián。

秋晚道中

李予望

马足经秋踏雁沙,酒旗高处荫黄花。mǎ zú jīng qiū tà yàn shā,jiǔ qí gāo chù yīn huáng huā。
孤村古渡行人远,老木寒烟落日斜。gū cūn gǔ dù xíng rén yuǎn,lǎo mù hán yān luò rì xié。
失意风尘欺客袂,穷途诗句负年华。shī yì fēng chén qī kè mèi,qióng tú shī jù fù nián huá。
关河自昔增惆怅,回首西风噪暮鸦。guān hé zì xī zēng chóu chàng,huí shǒu xī fēng zào mù yā。

北归漫兴

李予望

知命无为更讳穷,顺时那得复求通。zhī mìng wú wèi gèng huì qióng,shùn shí nà dé fù qiú tōng。
病余骏骨诚难市,老去蛾眉不易工。bìng yú jùn gǔ chéng nán shì,lǎo qù é méi bù yì gōng。
牺象已看殊断木,琴材何事待焦桐。xī xiàng yǐ kàn shū duàn mù,qín cái hé shì dài jiāo tóng。
此身并付荣枯外,抛掷枭卢一笑空。cǐ shēn bìng fù róng kū wài,pāo zhì xiāo lú yī xiào kōng。

北归漫兴

李予望

文章得失古难言,被褐怀珠孰共论。wén zhāng dé shī gǔ nán yán,bèi hè huái zhū shú gòng lùn。
溟海风涛终偃息,榆枋毛羽自飞翻。míng hǎi fēng tāo zhōng yǎn xī,yú fāng máo yǔ zì fēi fān。
青春漠漠醒如醉,积雨阴阴画易昏。qīng chūn mò mò xǐng rú zuì,jī yǔ yīn yīn huà yì hūn。
十丈尘中京辇路,骑驴还欲傍谁门。shí zhàng chén zhōng jīng niǎn lù,qí lǘ hái yù bàng shuí mén。

北归漫兴

李予望

靡迤群山翠作屏,绳床纸阁草痕青。mí yí qún shān cuì zuò píng,shéng chuáng zhǐ gé cǎo hén qīng。
梦中真幻亡蕉鹿,镜里妍媸失尹邢。mèng zhōng zhēn huàn wáng jiāo lù,jìng lǐ yán chī shī yǐn xíng。
豪气久疏屠狗业,异书新得相牛经。háo qì jiǔ shū tú gǒu yè,yì shū xīn dé xiāng niú jīng。
掩关只可通樵牧,簪笏无从一扣扃。yǎn guān zhǐ kě tōng qiáo mù,zān hù wú cóng yī kòu jiōng。

北归漫兴

李予望

归来何处不徜徉,隐几长消半篆香。guī lái hé chù bù cháng yáng,yǐn jǐ zhǎng xiāo bàn zhuàn xiāng。
深喜山阿无怨鹤,却悲歧路有亡羊。shēn xǐ shān ā wú yuàn hè,què bēi qí lù yǒu wáng yáng。
百年真觉生为寄,三窟为营醉作乡。bǎi nián zhēn jué shēng wèi jì,sān kū wèi yíng zuì zuò xiāng。
高卧北窗风暂至,犹能一枕到羲皇。gāo wò běi chuāng fēng zàn zhì,yóu néng yī zhěn dào xī huáng。

出南山口有感

李予望

车尘扰扰送骊歌,廿载关山几度过。chē chén rǎo rǎo sòng lí gē,niàn zài guān shān jǐ dù guò。
易水风高霜气早,蓟门秋老雁声多。yì shuǐ fēng gāo shuāng qì zǎo,jì mén qiū lǎo yàn shēng duō。
尚书旧隐寻荒谷,司户遗坟感逝波。shàng shū jiù yǐn xún huāng gǔ,sī hù yí fén gǎn shì bō。
却望长安频泣玉,不堪岁月已蹉跎。què wàng zhǎng ān pín qì yù,bù kān suì yuè yǐ cuō tuó。

秋后从北涧遥望南山

李予望

浅浅溪流叠叠沙,颓垣断岸著人家。qiǎn qiǎn xī liú dié dié shā,tuí yuán duàn àn zhù rén jiā。
分明身入营丘画,四壁寒山度乱鸦。fēn míng shēn rù yíng qiū huà,sì bì hán shān dù luàn yā。

步月忆友人

李予望

乘月步虚阶,宿酲犹未醒。chéng yuè bù xū jiē,sù chéng yóu wèi xǐng。
清光照幽怀,皎色争囧囧。qīng guāng zhào yōu huái,jiǎo sè zhēng jiǒng jiǒng。
偶尔远俗缘,时复得佳境。ǒu ěr yuǎn sú yuán,shí fù dé jiā jìng。
更忆会心人,踏乱梅花影。gèng yì huì xīn rén,tà luàn méi huā yǐng。

慕仙

李予望

双丸跳昼夜,四序判春秋。shuāng wán tiào zhòu yè,sì xù pàn chūn qiū。
屈指百年内,寄迹同蜉蝣。qū zhǐ bǎi nián nèi,jì jì tóng fú yóu。
胡为撄世网,役役多所谋。hú wèi yīng shì wǎng,yì yì duō suǒ móu。
白日凋朱颜,衰老归一丘。bái rì diāo zhū yán,shuāi lǎo guī yī qiū。
形器委寒灰,芜秽不可收。xíng qì wěi hán huī,wú huì bù kě shōu。
伤哉醯鸡人,谁识梅生俦。shāng zāi xī jī rén,shuí shí méi shēng chóu。
中山卫叔卿,期我于瀛洲。zhōng shān wèi shū qīng,qī wǒ yú yíng zhōu。
云车白羽驾,蓬壶恣遨游。yún chē bái yǔ jià,péng hú zì áo yóu。
金膏为我餐,玉液为我馐。jīn gāo wèi wǒ cān,yù yè wèi wǒ xiū。
愿言出锦囊,开笈十二楼。yuàn yán chū jǐn náng,kāi jí shí èr lóu。
息心入冥默,毋为害马蹂。xī xīn rù míng mò,wú wèi hài mǎ róu。
道深虽难几,精微庶可求。dào shēn suī nán jǐ,jīng wēi shù kě qiú。
脱屣谢时辈,世事空悠悠。tuō xǐ xiè shí bèi,shì shì kōng yōu yōu。

望台山

李予望

台峰艮东南,崒嵂如藩屏。tái fēng gěn dōng nán,zú lǜ rú fān píng。
当此一窗间,日日烦引领。dāng cǐ yī chuāng jiān,rì rì fán yǐn lǐng。
山气肃清秋,贶我佳绝境。shān qì sù qīng qiū,kuàng wǒ jiā jué jìng。
众壑极遥秀,烟岚互斜整。zhòng hè jí yáo xiù,yān lán hù xié zhěng。
层云荡太虚,绿霭浮深靓。céng yún dàng tài xū,lǜ ǎi fú shēn jìng。
奇玩弥昕夕,澹然得渊永。qí wán mí xīn xī,dàn rán dé yuān yǒng。
长谣招隐诗,欲访丹砂井。zhǎng yáo zhāo yǐn shī,yù fǎng dān shā jǐng。
缅彼山阿人,何必殊箕颍。miǎn bǐ shān ā rén,hé bì shū jī yǐng。
会当蜡緉屐,杖策陟幽岭。huì dāng là liǎng jī,zhàng cè zhì yōu lǐng。
且复拭乌皮,空翠落山影。qiě fù shì wū pí,kōng cuì luò shān yǐng。

步云路

李予望

登山如登天,便作云霄想。dēng shān rú dēng tiān,biàn zuò yún xiāo xiǎng。
决眦入青汉,顾步失尘坱。jué zì rù qīng hàn,gù bù shī chén yǎng。
时闻谷鸟鸣,何来人语响。shí wén gǔ niǎo míng,hé lái rén yǔ xiǎng。
畅游济胜情,遐瞩恣幽赏。chàng yóu jì shèng qíng,xiá zhǔ zì yōu shǎng。
素心于焉惬,平生屐几緉。sù xīn yú yān qiè,píng shēng jī jǐ liǎng。

虎风口

李予望

山阴无坦途,扪萝转孤峭。shān yīn wú tǎn tú,mén luó zhuǎn gū qiào。
一峰俯众壑,谽谺极幽眇。yī fēng fǔ zhòng hè,hān xiā jí yōu miǎo。
草木亦森肃,雄风鸣万窍。cǎo mù yì sēn sù,xióng fēng míng wàn qiào。
岂有负嵎形,空怀履尾教。qǐ yǒu fù yú xíng,kōng huái lǚ wěi jiào。
机括应已忘,凌虚发长啸。jī kuò yīng yǐ wàng,líng xū fā zhǎng xiào。

夕阳岩

李予望

涧水流年月,奔曦换今古。jiàn shuǐ liú nián yuè,bēn xī huàn jīn gǔ。
如何虞渊日,独向巉岩贮。rú hé yú yuān rì,dú xiàng chán yán zhù。
晚烟生阴壑,暝色暗平楚。wǎn yān shēng yīn hè,míng sè àn píng chǔ。
应与幽人期,先后山月吐。yīng yǔ yōu rén qī,xiān hòu shān yuè tǔ。
恨乏鲁阳戈,岩前自延伫。hèn fá lǔ yáng gē,yán qián zì yán zhù。

白虎峰

李予望

山深非一状,云烟互吐吞。shān shēn fēi yī zhuàng,yún yān hù tǔ tūn。
孤峰插霄汉,宛若猛虎蹲。gū fēng chā xiāo hàn,wǎn ruò měng hǔ dūn。
不信酷吏威,化此冰雪魂。bù xìn kù lì wēi,huà cǐ bīng xuě hún。
凿凿看形盐,难为腐儒飧。záo záo kàn xíng yán,nán wèi fǔ rú sūn。
1612