古诗词

登北固山木末楼寻高南阜题壁

李元直

危磴攀萝上,来登木末楼。wēi dèng pān luó shàng,lái dēng mù mò lóu。
帆随孤鸟去,云共大江流。fān suí gū niǎo qù,yún gòng dà jiāng liú。
霸业余残碣,高踪感旧游。bà yè yú cán jié,gāo zōng gǎn jiù yóu。
摩挲题壁字,慷慨为谁留。mó sā tí bì zì,kāng kǎi wèi shuí liú。

李元直

清山东高密人,字象山。康熙五十二年进士。雍正间授御史,刚气逼人,直言敢谏,入台谏仅八月,章奏凡数十上,语侵诸大臣,世宗诘之,抗言无所避。都人呼为戆李。寻被谗左迁,告归。 李元直的作品>>

猜您喜欢

台湾闻蝉

李元直

生是餐霞客,谁能饮浊流。shēng shì cān xiá kè,shuí néng yǐn zhuó liú。
高标虽自许,清操本无求。gāo biāo suī zì xǔ,qīng cāo běn wú qiú。
螳臂寻声至,童竿逐响投。táng bì xún shēng zhì,tóng gān zhú xiǎng tóu。
因风还送籁,缄口愧忠谋。yīn fēng hái sòng lài,jiān kǒu kuì zhōng móu。

奉使台湾过仙霞岭

李元直

闽山冬亦佳,山容犹黛色。mǐn shān dōng yì jiā,shān róng yóu dài sè。
仙霞尤葱郁,万竿翠欲滴。xiān xiá yóu cōng yù,wàn gān cuì yù dī。
涧杉戟列门,岩花姬窥客。jiàn shān jǐ liè mén,yán huā jī kuī kè。
弯环入叠嶂,忽复明窍隙。wān huán rù dié zhàng,hū fù míng qiào xì。
翻嫌径坦平,转乐步盘辟。fān xián jìng tǎn píng,zhuǎn lè bù pán pì。
使车动旅亭,弓刀严邮驿。shǐ chē dòng lǚ tíng,gōng dāo yán yóu yì。
对此桑麻原,想见狐兔宅。duì cǐ sāng má yuán,xiǎng jiàn hú tù zhái。
岩疆守者谁,未雨思良画。yán jiāng shǒu zhě shuí,wèi yǔ sī liáng huà。