古诗词

绵山归途中长句纪游

茹纶常

俗眼朝朝混城市,百年几见好山水。sú yǎn cháo cháo hùn chéng shì,bǎi nián jǐ jiàn hǎo shān shuǐ。
绵田忌坂道非遥,肯使名山遗乡里。mián tián jì bǎn dào fēi yáo,kěn shǐ míng shān yí xiāng lǐ。
一朝发兴事幽探,挈伴携筇来迤逦。yī cháo fā xīng shì yōu tàn,qiè bàn xié qióng lái yí lǐ。
入山十里气苍茫,确荦谽谺并可喜。rù shān shí lǐ qì cāng máng,què luò hān xiā bìng kě xǐ。
无地真愁众壑深,插天益怵群峰峙。wú dì zhēn chóu zhòng hè shēn,chā tiān yì chù qún fēng zhì。
山花涧草垂缤纷,古刹名蓝供倚徙。shān huā jiàn cǎo chuí bīn fēn,gǔ shā míng lán gōng yǐ xǐ。
断崖冥冥朝烟青,绝壁沈沈暮霞紫。duàn yá míng míng cháo yān qīng,jué bì shěn shěn mù xiá zǐ。
就中吾爱石乳泉,云窦涓涓泻清泚。jiù zhōng wú ài shí rǔ quán,yún dòu juān juān xiè qīng cǐ。
抱腹岩更称雄奇,百丈欹危自无始。bào fù yán gèng chēng xióng qí,bǎi zhàng yī wēi zì wú shǐ。
龙湫石洞夏生寒,铁瓦银公险未已。lóng jiǎo shí dòng xià shēng hán,tiě wǎ yín gōng xiǎn wèi yǐ。
固知灵域非易穷,快游谁复叹观止。gù zhī líng yù fēi yì qióng,kuài yóu shuí fù tàn guān zhǐ。
芒鞋竹笠柰尔何,归来犹忆丘壑美。máng xié zhú lì nài ěr hé,guī lái yóu yì qiū hè měi。

茹纶常

茹纶常,字文静,号容斋,一号簇蚕山樵,介休人。监生。有《容斋诗集》。 茹纶常的作品>>

猜您喜欢

雨后

茹纶常

顿觉炎威失,翛然兴不穷。dùn jué yán wēi shī,xiāo rán xīng bù qióng。
坐来空翠落,花傍夕阳红。zuò lái kōng cuì luò,huā bàng xī yáng hóng。
院静初过雨,窗虚自引风。yuàn jìng chū guò yǔ,chuāng xū zì yǐn fēng。
端居还足耻,未敢诩墙东。duān jū hái zú chǐ,wèi gǎn xǔ qiáng dōng。

雨后

茹纶常

云气连山足,庭阴向夕稀。yún qì lián shān zú,tíng yīn xiàng xī xī。
吾庐有如此,巢燕未全非。wú lú yǒu rú cǐ,cháo yàn wèi quán fēi。
腐草还沾屐,繁花欲染衣。fǔ cǎo hái zhān jī,fán huā yù rǎn yī。
空怜今雨好,翻与故人违。kōng lián jīn yǔ hǎo,fān yǔ gù rén wéi。

野望

茹纶常

极目郊原好,连天净野氛。jí mù jiāo yuán hǎo,lián tiān jìng yě fēn。
蝉声流别浦,鸦背入斜曛。chán shēng liú bié pǔ,yā bèi rù xié xūn。
远树多于发,秋山半是云。yuǎn shù duō yú fā,qiū shān bàn shì yún。
石河清水涨,吾欲狎鸥群。shí hé qīng shuǐ zhǎng,wú yù xiá ōu qún。

感事

茹纶常

渴葬惊心碧血存,传芭何地与招魂。kě zàng jīng xīn bì xuè cún,chuán bā hé dì yǔ zhāo hún。
破窗零落残编在,旧馆幽阴白日昏。pò chuāng líng luò cán biān zài,jiù guǎn yōu yīn bái rì hūn。
黑孽酿成封豕阵,青山望断鹡鸰原。hēi niè niàng chéng fēng shǐ zhèn,qīng shān wàng duàn jí líng yuán。
年年寒食吞声泣,只有棠梨照墓门。nián nián hán shí tūn shēng qì,zhǐ yǒu táng lí zhào mù mén。

秋水

茹纶常

荡漾虚明写浪圆,浸涵秋色更年年。dàng yàng xū míng xiě làng yuán,jìn hán qiū sè gèng nián nián。
波沈皓魄疑双月,影倒长空有二天。bō shěn hào pò yí shuāng yuè,yǐng dào zhǎng kōng yǒu èr tiān。
夜涨风惊鸥鹭起,舟回人伴荻芦眠。yè zhǎng fēng jīng ōu lù qǐ,zhōu huí rén bàn dí lú mián。
独怜东注无还日,呜咽常闻古渡边。dú lián dōng zhù wú hái rì,wū yàn cháng wén gǔ dù biān。

挽浦秋稼

茹纶常

旅舍欢悰几日违,人琴忽已痛俱非。lǚ shě huān cóng jǐ rì wéi,rén qín hū yǐ tòng jù fēi。
河汾讲席空成梦,槜李家山尚待归。hé fén jiǎng xí kōng chéng mèng,zuì lǐ jiā shān shàng dài guī。
剩有清风悲马磨,转多遗累念牛衣。shèng yǒu qīng fēng bēi mǎ mó,zhuǎn duō yí lèi niàn niú yī。
方干罗隐同君恨,魂魄无劳怨棘闱。fāng gàn luó yǐn tóng jūn hèn,hún pò wú láo yuàn jí wéi。

重阳后一日初霁次西郊韵兼寄田夫

茹纶常

未许冲泥客到门,却怜高卧似文园。wèi xǔ chōng ní kè dào mén,què lián gāo wò shì wén yuán。
一林宿雨枫初战,万里回风雁自翻。yī lín sù yǔ fēng chū zhàn,wàn lǐ huí fēng yàn zì fān。
沧海云深空碧落,小窗秋回易黄昏。cāng hǎi yún shēn kōng bì luò,xiǎo chuāng qiū huí yì huáng hūn。
诗成独抱怀人思,尊酒凭谁与细论。shī chéng dú bào huái rén sī,zūn jiǔ píng shuí yǔ xì lùn。

一笑山房同田夫西郊两先生夜坐

茹纶常

白雁横空夜气凄,骚人坐遍小轩西。bái yàn héng kōng yè qì qī,sāo rén zuò biàn xiǎo xuān xī。
王名可冠杨卢骆,任笔能高晋宋齐。wáng míng kě guān yáng lú luò,rèn bǐ néng gāo jìn sòng qí。
四壁残镫虫语急,一帘清露月华低。sì bì cán dèng chóng yǔ jí,yī lián qīng lù yuè huá dī。
谈诗更出奚囊句,香茗频倾共品题。tán shī gèng chū xī náng jù,xiāng míng pín qīng gòng pǐn tí。

夏日漫感

茹纶常

不律闲操谢冶游,一樽狂兴伴登楼。bù lǜ xián cāo xiè yě yóu,yī zūn kuáng xīng bàn dēng lóu。
轻风涨绿抽山麦,小雨蒸红破海榴。qīng fēng zhǎng lǜ chōu shān mài,xiǎo yǔ zhēng hóng pò hǎi liú。
少见肿方惊马背,多愁白更说乌头。shǎo jiàn zhǒng fāng jīng mǎ bèi,duō chóu bái gèng shuō wū tóu。
年来拟效玄真子,弱水徒闻隔祖洲。nián lái nǐ xiào xuán zhēn zi,ruò shuǐ tú wén gé zǔ zhōu。

寄嘉善曹慈山先生

茹纶常

过江风雅漫评量,南望心知属魏塘。guò jiāng fēng yǎ màn píng liàng,nán wàng xīn zhī shǔ wèi táng。
老去经传秦博士,岿然人重鲁灵光。lǎo qù jīng chuán qín bó shì,kuī rán rén zhòng lǔ líng guāng。
漱秋小试来禽帖,依绿闲抄种树方。shù qiū xiǎo shì lái qín tiē,yī lǜ xián chāo zhǒng shù fāng。
最是高怀容问字,一编曾记远相将。zuì shì gāo huái róng wèn zì,yī biān céng jì yuǎn xiāng jiāng。

春思

茹纶常

最爱韶光二月时,春芜漠漠柳丝丝。zuì ài sháo guāng èr yuè shí,chūn wú mò mò liǔ sī sī。
垫巾雨蚀林宗墓,禁火人过介子祠。diàn jīn yǔ shí lín zōng mù,jìn huǒ rén guò jiè zi cí。
巢燕重来知社近,纸鸢初漾看儿嬉。cháo yàn zhòng lái zhī shè jìn,zhǐ yuān chū yàng kàn ér xī。
凭谁更问秾桃李,酒冷香残有所思。píng shuí gèng wèn nóng táo lǐ,jiǔ lěng xiāng cán yǒu suǒ sī。

春日即事用西郊韵

茹纶常

到眼风光未有涯,秋千撩乱鸟声哗。dào yǎn fēng guāng wèi yǒu yá,qiū qiān liāo luàn niǎo shēng huā。
虚檐残溜融春雪,小圃余寒殢杏花。xū yán cán liū róng chūn xuě,xiǎo pǔ yú hán tì xìng huā。
几日枯禅参玉版,一时新火瀹银芽。jǐ rì kū chán cān yù bǎn,yī shí xīn huǒ yuè yín yá。
踏青料得游人少,闲杀城南卖酒家。tà qīng liào dé yóu rén shǎo,xián shā chéng nán mài jiǔ jiā。

拟织

茹纶常

拟织同心苣,还成连理枝。nǐ zhī tóng xīn jù,hái chéng lián lǐ zhī。
却怜红豆子,全不解相思。què lián hóng dòu zi,quán bù jiě xiāng sī。

姑恩曲

茹纶常

维女知有母,维姑知有姑。wéi nǚ zhī yǒu mǔ,wéi gū zhī yǒu gū。
悠然生孝思,哑哑闻慈乌。yōu rán shēng xiào sī,yǎ yǎ wén cí wū。

姑恩曲

茹纶常

姑自厌粱肉,妾自甘藜藿。gū zì yàn liáng ròu,qiè zì gān lí huò。
何为不仁鸟,声声谓姑恶。hé wèi bù rén niǎo,shēng shēng wèi gū è。
2112