古诗词

吊庞檗子即题诗词遗稿

高燮

沉吟郁处笺愁地,历劫频年厌世人。chén yín yù chù jiān chóu dì,lì jié pín nián yàn shì rén。
自吐孤怀入绵邈,独携奇泪动凄辛。zì tǔ gū huái rù mián miǎo,dú xié qí lèi dòng qī xīn。
低徊每觉情无尽,俯仰谁怜迹已陈。dī huái měi jué qíng wú jǐn,fǔ yǎng shuí lián jì yǐ chén。
欲向灵岩问樵唱,残阳莽莽下城闉。yù xiàng líng yán wèn qiáo chàng,cán yáng mǎng mǎng xià chéng yīn。
猜您喜欢

丑奴儿令游留园

高燮

沧桑变换寻常事,昔日刘园。cāng sāng biàn huàn xún cháng shì,xī rì liú yuán。
今日留园。jīn rì liú yuán。
多少门前车马喧。duō shǎo mén qián chē mǎ xuān。
衣香鬓影匆匆见,人自销魂。yī xiāng bìn yǐng cōng cōng jiàn,rén zì xiāo hún。
我自惊魂。wǒ zì jīng hún。
水阁台廊总梦痕。shuǐ gé tái láng zǒng mèng hén。

浪淘沙·令别苏州,在汽车中作,是日为三月十九日

高燮

大好艳阳天。dà hǎo yàn yáng tiān。
春在谁边。chūn zài shuí biān。
闲花野草不胜妍。xián huā yě cǎo bù shèng yán。
蓦地呜呜声里听,何处啼鹃。mò dì wū wū shēng lǐ tīng,hé chù tí juān。
令我思绵绵。lìng wǒ sī mián mián。
旧恨重牵。jiù hèn zhòng qiān。
回头山色总堪怜。huí tóu shān sè zǒng kān lián。
肠断甲申亡国泪,都化愁烟。cháng duàn jiǎ shēn wáng guó lèi,dōu huà chóu yān。

念奴娇·自杭至苏,由苏返沪,晤去病、勉后、天梅诸人,知于数日前亦曾偕游吴门,并得谒张公国维祠。苏之有张祠,余初未知也,填此志憾

高燮

西湖游遍看祠堂,历历曾彭左李。xī hú yóu biàn kàn cí táng,lì lì céng péng zuǒ lǐ。
南麓独寻苍水墓,大抵无人来此。nán lù dú xún cāng shuǐ mù,dà dǐ wú rén lái cǐ。
古木含愁,残山不语,俎豆全荒矣。gǔ mù hán chóu,cán shān bù yǔ,zǔ dòu quán huāng yǐ。
两回凭吊,痛哭斜阳堆里。liǎng huí píng diào,tòng kū xié yáng duī lǐ。
谁信一掬椒浆,阊阖城外,庙奉东阳祀。shuí xìn yī jū jiāo jiāng,chāng hé chéng wài,miào fèng dōng yáng sì。
一样堤兵期灭虏,未许腥膻忘荐。yī yàng dī bīng qī miè lǔ,wèi xǔ xīng shān wàng jiàn。
故国魂香,孤臣血碧,种性终难死。gù guó hún xiāng,gū chén xuè bì,zhǒng xìng zhōng nán sǐ。
缘悭展拜,令我凄然无已。yuán qiān zhǎn bài,lìng wǒ qī rán wú yǐ。

买陂塘重游烟雨楼

高燮

二年前、鸳湖曾到,斜阳来问烟雨。èr nián qián yuān hú céng dào,xié yáng lái wèn yān yǔ。
那时犹记春归后,满地落花如絮。nà shí yóu jì chūn guī hòu,mǎn dì luò huā rú xù。
怀往古。huái wǎng gǔ。
便解得凄凉,解得伤心赋。biàn jiě dé qī liáng,jiě dé shāng xīn fù。
沉吟不语。chén yín bù yǔ。
听衰柳鸣蝉,声声细碎,似识悲秋苦。tīng shuāi liǔ míng chán,shēng shēng xì suì,shì shí bēi qiū kǔ。
休重数。xiū zhòng shù。
更惹今番酸楚。gèng rě jīn fān suān chǔ。
此游兼乏俦侣。cǐ yóu jiān fá chóu lǚ。
无心久向空庭玩,独倚阑干容与。wú xīn jiǔ xiàng kōng tíng wán,dú yǐ lán gàn róng yǔ。
君看取。jūn kàn qǔ。
剩有这、枯荷数梗临风舞。shèng yǒu zhè kū hé shù gěng lín fēng wǔ。
不成情绪。bù chéng qíng xù。
去败壁颓垣,几回寻觅,尚写旧诗句。qù bài bì tuí yuán,jǐ huí xún mì,shàng xiě jiù shī jù。

忆江南·题李后主词

高燮

情无奈,回首事如尘。qíng wú nài,huí shǒu shì rú chén。
秋月春花同梦过,晚风朝雨更愁侵。qiū yuè chūn huā tóng mèng guò,wǎn fēng cháo yǔ gèng chóu qīn。
此境怎能禁。cǐ jìng zěn néng jìn。
沉吟久,泪下太无因。chén yín jiǔ,lèi xià tài wú yīn。
万种凄凉含思怨,一般滋味动人深。wàn zhǒng qī liáng hán sī yuàn,yī bān zī wèi dòng rén shēn。
亡国有哀音。wáng guó yǒu āi yīn。

临江仙·题姚石子伉俪浮梅槛检诗图

高燮

略费商量相缱绻,频挑纤指轻轻。lüè fèi shāng liàng xiāng qiǎn quǎn,pín tiāo xiān zhǐ qīng qīng。
嫩涂学句太痴生。nèn tú xué jù tài chī shēng。
湖波看动荡,赢得墨欹倾。hú bō kàn dòng dàng,yíng dé mò yī qīng。
小叠吟笺携手坐,青山红袖多情。xiǎo dié yín jiān xié shǒu zuò,qīng shān hóng xiù duō qíng。
高歌低唱两分明。gāo gē dī chàng liǎng fēn míng。
移舟杨柳下,双桨复双声。yí zhōu yáng liǔ xià,shuāng jiǎng fù shuāng shēng。

喜团圆·题寄尘所著弱女飘零记

高燮

飘萍断梗,偶然相聚,生死恩情。piāo píng duàn gěng,ǒu rán xiāng jù,shēng sǐ ēn qíng。
鹣鹣鲽鲽,娇娇怯怯,假假真真。jiān jiān dié dié,jiāo jiāo qiè qiè,jiǎ jiǎ zhēn zhēn。
两般憎爱,万端疑信,一样无凭。liǎng bān zēng ài,wàn duān yí xìn,yī yàng wú píng。
红红翠翠,兄兄弟弟,我我卿卿。hóng hóng cuì cuì,xiōng xiōng dì dì,wǒ wǒ qīng qīng。

惜分钗数日在松江约友数人为赏秋雅集,迟鹓雏剑华不至,昨余返里,而两君适从张堰回松,相左于途,为填此阕寄之

高燮

桐阶响。tóng jiē xiǎng。
空凝想。kōng níng xiǎng。
为谁特地将秋赏。wèi shuí tè dì jiāng qiū shǎng。
盼相逢。pàn xiāng féng。
各西东。gè xī dōng。
两两差池,去雁来鸿。liǎng liǎng chà chí,qù yàn lái hóng。
匆匆。cōng cōng。
眉痕约。méi hén yuē。
鬟痕薄。huán hén báo。
烟波咫尺都成错。yān bō zhǐ chǐ dōu chéng cuò。
妙容光。miào róng guāng。
在何方。zài hé fāng。
问讯佳人,膏沐犹芳。wèn xùn jiā rén,gāo mù yóu fāng。
刚刚。gāng gāng。

十六字令心岫词人倚调题石子浮梅再泛图,颇饶佳致,余亦继声

高燮

浮。fú。
携手西湖一再游。xié shǒu xī hú yī zài yóu。
波双注,人坐木兰舟。bō shuāng zhù,rén zuò mù lán zhōu。

十六字令心岫词人倚调题石子浮梅再泛图,颇饶佳致,余亦继声

高燮

梅。méi。
一夜孤山万树开。yī yè gū shān wàn shù kāi。
如相识,一一点头来。rú xiāng shí,yī yī diǎn tóu lái。

十六字令心岫词人倚调题石子浮梅再泛图,颇饶佳致,余亦继声

高燮

图。tú。
几度湖山梦不孤。jǐ dù hú shān mèng bù gū。
忘机侣,鸥鸟惯相呼。wàng jī lǚ,ōu niǎo guàn xiāng hū。

减字木兰花·美人笑,一厂有此阕,鹓雏和之,余亦继声

高燮

嫣然觌面。yān rán dí miàn。
不合凝眸端相遍。bù hé níng móu duān xiāng biàn。
靥晕红涡。yè yūn hóng wō。
粉颊平添润似酥。fěn jiá píng tiān rùn shì sū。
娇羞佯騃。jiāo xiū yáng ái。
我见犹怜难自解。wǒ jiàn yóu lián nán zì jiě。
倩辅撩人。qiàn fǔ liāo rén。
轻吐樱桃妙入神。qīng tǔ yīng táo miào rù shén。

新雁过妆楼题钝剑听秋图

高燮

大好江山。dà hǎo jiāng shān。
斜阳外,鸣蛩如诉寒烟。xié yáng wài,míng qióng rú sù hán yān。
雁来时候,犹剩几树寒蝉。yàn lái shí hòu,yóu shèng jǐ shù hán chán。
遥想有人频侧耳,无言悄立晚凉天。yáo xiǎng yǒu rén pín cè ěr,wú yán qiāo lì wǎn liáng tiān。
蓦凄然。mò qī rán。
谁将此景,移汝灯前。shuí jiāng cǐ jǐng,yí rǔ dēng qián。
我亦悲秋能赋,把年年旧稿,写上蛮笺。wǒ yì bēi qiū néng fù,bǎ nián nián jiù gǎo,xiě shàng mán jiān。
读向临风,此中多少缠绵。dú xiàng lín fēng,cǐ zhōng duō shǎo chán mián。
化作商声万叠,应飞绕、高梧疏柳边。huà zuò shāng shēng wàn dié,yīng fēi rào gāo wú shū liǔ biān。
君听取,怕萧萧瑟瑟,瘦了吟肩。jūn tīng qǔ,pà xiāo xiāo sè sè,shòu le yín jiān。

清平乐·题高野侯小像

高燮

齐年宗契。qí nián zōng qì。
标格神仙比。biāo gé shén xiān bǐ。
春在先生畴可媲。chūn zài xiān shēng chóu kě pì。
同占湖山清气。tóng zhàn hú shān qīng qì。
西泠几度沧桑。xī líng jǐ dù cāng sāng。
君家犹剩荒庄。jūn jiā yóu shèng huāng zhuāng。
只是画梅圣手,封侯更许称王。zhǐ shì huà méi shèng shǒu,fēng hóu gèng xǔ chēng wáng。

卖花声夜读磨剑室词集,集定庵句题之

高燮

吟淡口脂痕。yín dàn kǒu zhī hén。
泪也纵横。lèi yě zòng héng。
亦狂亦侠亦温文。yì kuáng yì xiá yì wēn wén。
一卷临风开不得,人瘦三分。yī juǎn lín fēng kāi bù dé,rén shòu sān fēn。
梦醒转沉吟。mèng xǐng zhuǎn chén yín。
细剔龛灯。xì tī kān dēng。
词家从不觅知音。cí jiā cóng bù mì zhī yīn。
辛苦痴怀何用诉,似我秋心。xīn kǔ chī huái hé yòng sù,shì wǒ qiū xīn。
1191234567»