古诗词

病中述怀

史筠

病为愁侵无计舒,那堪一卧两旬馀。bìng wèi chóu qīn wú jì shū,nà kān yī wò liǎng xún yú。
自来自去窗前月,相近相亲架上书。zì lái zì qù chuāng qián yuè,xiāng jìn xiāng qīn jià shàng shū。
奢望肯随梅冷淡,病躯却似竹空虚。shē wàng kěn suí méi lěng dàn,bìng qū què shì zhú kōng xū。
倩人扶起临青镜,旧日形容竟不如。qiàn rén fú qǐ lín qīng jìng,jiù rì xíng róng jìng bù rú。

史筠

史筠,字湘霞,浙江石门人。镇海余耀室。有《萝月轩诗集》。 史筠的作品>>

猜您喜欢

中秋后春晖归家口占

史筠

游子还家乍解鞍,慈帏侍奉已承欢。yóu zi hái jiā zhà jiě ān,cí wéi shì fèng yǐ chéng huān。
归期虽负中秋约,兰桂庭前月未残。guī qī suī fù zhōng qiū yuē,lán guì tíng qián yuè wèi cán。

忆远吟

史筠

车马行时春之初,梧桐叶落秋何如。chē mǎ xíng shí chūn zhī chū,wú tóng yè luò qiū hé rú。
凄凉憔悴空闺里,珠箔垂垂独自居。qī liáng qiáo cuì kōng guī lǐ,zhū bó chuí chuí dú zì jū。
忽逢云外秋归雁,一纸家书如觌面。hū féng yún wài qiū guī yàn,yī zhǐ jiā shū rú dí miàn。
感君念妾意缠绵,濯指开针肠欲断。gǎn jūn niàn qiè yì chán mián,zhuó zhǐ kāi zhēn cháng yù duàn。
问君毕竟几时还,妾已愁消红粉颜。wèn jūn bì jìng jǐ shí hái,qiè yǐ chóu xiāo hóng fěn yán。
几回梦绕关山道,相思不断如连环。jǐ huí mèng rào guān shān dào,xiāng sī bù duàn rú lián huán。
相思相思无处说,卷帘诉与天边月。xiāng sī xiāng sī wú chù shuō,juǎn lián sù yǔ tiān biān yuè。
明月已圆人未圆,素辉偏照孤帷前。míng yuè yǐ yuán rén wèi yuán,sù huī piān zhào gū wéi qián。
商飙萧瑟寒机动,蟋蟀声中愁不眠。shāng biāo xiāo sè hán jī dòng,xī shuài shēng zhōng chóu bù mián。
小鬟梦呓呼不醒,起来自拨残镫影。xiǎo huán mèng yì hū bù xǐng,qǐ lái zì bō cán dèng yǐng。
窗前恨煞长鸣鸡,一声啼起霜天冷。chuāng qián hèn shā zhǎng míng jī,yī shēng tí qǐ shuāng tiān lěng。