古诗词

晋太康九年残砖砚歌

朱紫贵

张郎贻我砖一枚,乃自官奴城下来。zhāng láng yí wǒ zhuān yī méi,nǎi zì guān nú chéng xià lái。
纪元太康纪年九,断纹斑剥如云雷。jì yuán tài kāng jì nián jiǔ,duàn wén bān bō rú yún léi。
典午寰区才混一,铜驼转盼薶蒿莱。diǎn wǔ huán qū cái hùn yī,tóng tuó zhuǎn pàn mái hāo lái。
龙骧将军三级塔,不有赵逸谁知哉。lóng xiāng jiāng jūn sān jí tǎ,bù yǒu zhào yì shuí zhī zāi。
顽质块然瓦砾比,故应起灭如飞灰。wán zhì kuài rán wǎ lì bǐ,gù yīng qǐ miè rú fēi huī。
胡为历久尚完好,声价欲比铜爵台。hú wèi lì jiǔ shàng wán hǎo,shēng jià yù bǐ tóng jué tái。
当其抟埴为胚胎,岂意琢削为砚材。dāng qí tuán zhí wèi pēi tāi,qǐ yì zuó xuē wèi yàn cái。
檀匣锦茵一位置,遂登几席离尘埃。tán xiá jǐn yīn yī wèi zhì,suì dēng jǐ xí lí chén āi。
竹头木屑无弃物,焦琴柯笛有别裁。zhú tóu mù xiè wú qì wù,jiāo qín kē dí yǒu bié cái。
苟非因才妙驱使,岂免掷弃荒烟堆。gǒu fēi yīn cái miào qū shǐ,qǐ miǎn zhì qì huāng yān duī。
自来物物有遭际,抱才何患终沈薶。zì lái wù wù yǒu zāo jì,bào cái hé huàn zhōng shěn mái。
独恨不识王右军,为把栗尾书麝煤。dú hèn bù shí wáng yòu jūn,wèi bǎ lì wěi shū shè méi。
羽阳宫,香姜阁,高寒碧瓦千门开。yǔ yáng gōng,xiāng jiāng gé,gāo hán bì wǎ qiān mén kāi。
非无千秋万岁字,寒芜蔓草空徘徊。fēi wú qiān qiū wàn suì zì,hán wú màn cǎo kōng pái huái。
尔独因缘结翰墨,龙尾凤味相朋侪。ěr dú yīn yuán jié hàn mò,lóng wěi fèng wèi xiāng péng chái。
我歌此歌三太息,古今貉邱土一抔。wǒ gē cǐ gē sān tài xī,gǔ jīn háo qiū tǔ yī póu。

朱紫贵

朱紫贵,字立斋,长兴人。贡生,官杭州府训导。有《枫江草堂诗稿》。 朱紫贵的作品>>

猜您喜欢

赤乌砖歌

朱紫贵

铜仙辞汉铅泪垂,爵台瓦作鸳鸯飞。tóng xiān cí hàn qiān lèi chuí,jué tái wǎ zuò yuān yāng fēi。
国山囤碑亦伪托,青盖黄旗竟入洛。guó shān dùn bēi yì wěi tuō,qīng gài huáng qí jìng rù luò。
吴宫花草成荒芜,此砖何独全形模。wú gōng huā cǎo chéng huāng wú,cǐ zhuān hé dú quán xíng mó。
纪年犹是三分国,垒石何如八阵图。jì nián yóu shì sān fēn guó,lěi shí hé rú bā zhèn tú。
父兮如龙兄如虎,坐拥江东一片土。fù xī rú lóng xiōng rú hǔ,zuò yōng jiāng dōng yī piàn tǔ。
可怜身披鼲鼠裘,此缺应难鍊石补。kě lián shēn pī hún shǔ qiú,cǐ quē yīng nán liàn shí bǔ。
尔不玉碎乃瓦全,表墓聊志延陵阡。ěr bù yù suì nǎi wǎ quán,biǎo mù liáo zhì yán líng qiān。
作公作卿亦何有,华屋山丘一回首。zuò gōng zuò qīng yì hé yǒu,huá wū shān qiū yī huí shǒu。
呜呼!人生安得如尔寿。wū hū!rén shēng ān dé rú ěr shòu。