古诗词

湘灵曲和子载韵

汪轫

湘娥一夕泪,化作千年雨。xiāng é yī xī lèi,huà zuò qiān nián yǔ。
风吹洞庭秋,月照香兰语。fēng chuī dòng tíng qiū,yuè zhào xiāng lán yǔ。
渺渺白波生,神弦咽灵绪。miǎo miǎo bái bō shēng,shén xián yàn líng xù。
玄鹤立青松,高唳刷癯羽。xuán hè lì qīng sōng,gāo lì shuā qú yǔ。
苍梧起素云,帝子游何许。cāng wú qǐ sù yún,dì zi yóu hé xǔ。
夜夜鼓瑟声,愁杀江头女。yè yè gǔ sè shēng,chóu shā jiāng tóu nǚ。

汪轫

清江西武宁人,字辇云,一字迂行,号鱼亭。乾隆优贡生,官吉水训导。治古文有名当世,尤好为诗。与蒋士铨相亲,又以工诗齐名。少时孤贫,为人戆直。有《鱼亭诗钞》、《藻香馆词》。 汪轫的作品>>

猜您喜欢

斯园留别雷东甫正甫

汪轫

鸡黍乐高会,行人多远思。jī shǔ lè gāo huì,xíng rén duō yuǎn sī。
策车当此别,前路复何之。cè chē dāng cǐ bié,qián lù fù hé zhī。
涧水有归日,山云无尽时。jiàn shuǐ yǒu guī rì,shān yún wú jǐn shí。
板桥难竟度,心在绿杨枝。bǎn qiáo nán jìng dù,xīn zài lǜ yáng zhī。

斯园留别雷东甫正甫

汪轫

君歌《梁甫吟》,忽感别离心。jūn gē liáng fǔ yín,hū gǎn bié lí xīn。
客子雨中望,春山云外深。kè zi yǔ zhōng wàng,chūn shān yún wài shēn。
前村生野水,远树息飞禽。qián cūn shēng yě shuǐ,yuǎn shù xī fēi qín。
欲去还回首,相期是德音。yù qù hái huí shǒu,xiāng qī shì dé yīn。

关山行

汪轫

关山秋草风萧瑟,戍角悲笳听不得。guān shān qiū cǎo fēng xiāo sè,shù jiǎo bēi jiā tīng bù dé。
月照征人望远心,霜吹暮马苍黄色。yuè zhào zhēng rén wàng yuǎn xīn,shuāng chuī mù mǎ cāng huáng sè。
黄云黯黯没金微,万里无人一雁飞。huáng yún àn àn méi jīn wēi,wàn lǐ wú rén yī yàn fēi。
故乡此夜寒砧泪,尽入沙场战士衣。gù xiāng cǐ yè hán zhēn lèi,jǐn rù shā chǎng zhàn shì yī。

调琴引

汪轫

玉虫光薄钗头冷,秋雨秋风弦上紧。yù chóng guāng báo chāi tóu lěng,qiū yǔ qiū fēng xián shàng jǐn。
十指踌躇凤不飞,蟪蛄声咽芙蓉醒。shí zhǐ chóu chú fèng bù fēi,huì gū shēng yàn fú róng xǐng。
金徽无语歌未稳,相思满镜凋铅粉。jīn huī wú yǔ gē wèi wěn,xiāng sī mǎn jìng diāo qiān fěn。
暮云寒破出高庭,五更一树秋红陨。mù yún hán pò chū gāo tíng,wǔ gèng yī shù qiū hóng yǔn。

古意

汪轫

朝阳入洞房,春气吹花暖。cháo yáng rù dòng fáng,chūn qì chuī huā nuǎn。
一心托明镜,照人光不满。yī xīn tuō míng jìng,zhào rén guāng bù mǎn。
三岁刺双鸾,神态尽委婉。sān suì cì shuāng luán,shén tài jǐn wěi wǎn。
宁辞针线劳,而使华翎短。níng cí zhēn xiàn láo,ér shǐ huá líng duǎn。

古意

汪轫

江南秋月多,江北秋风早。jiāng nán qiū yuè duō,jiāng běi qiū fēng zǎo。
不悲秋夜寒,独悲客心老。bù bēi qiū yè hán,dú bēi kè xīn lǎo。
昨夜梦魂中,见君颜色好。zuó yè mèng hún zhōng,jiàn jūn yán sè hǎo。
妾本薄命人,憔悴安足道。qiè běn báo mìng rén,qiáo cuì ān zú dào。