古诗词

爪哇火山诗

杨圻

岛峡呜钟鼓,声音摇天阊。dǎo xiá wū zhōng gǔ,shēng yīn yáo tiān chāng。
绝壁启幽扉,星月在衣裳。jué bì qǐ yōu fēi,xīng yuè zài yī shang。
呼吸逼青冥,肃肃毛骨凉。hū xī bī qīng míng,sù sù máo gǔ liáng。
但见烟与海,六合一混茫。dàn jiàn yān yǔ hǎi,liù hé yī hùn máng。
紫云忽割裂,一绕悬光芒。zǐ yún hū gē liè,yī rào xuán guāng máng。
千峰坐巨浸,大火发中央。qiān fēng zuò jù jìn,dà huǒ fā zhōng yāng。
晔晔结天柱,奇彩拂银潢。yè yè jié tiān zhù,qí cǎi fú yín huáng。
周山三百里,海上夜炫熿。zhōu shān sān bǎi lǐ,hǎi shàng yè xuàn huáng。
舟楫环地来,宵行见帆樯。zhōu jí huán dì lái,xiāo xíng jiàn fān qiáng。
炎方多火山,昔闻殊惑惶。yán fāng duō huǒ shān,xī wén shū huò huáng。
明夷一洪炉,鼓铸煨阴阳。míng yí yī hóng lú,gǔ zhù wēi yīn yáng。
磅礴时一泄,清浊乃抑扬。bàng bó shí yī xiè,qīng zhuó nǎi yì yáng。
万象不能名,五行实故常。wàn xiàng bù néng míng,wǔ xíng shí gù cháng。
真宰根至理,微眇安得详。zhēn zǎi gēn zhì lǐ,wēi miǎo ān dé xiáng。
须臾日亦出,光气不可当。xū yú rì yì chū,guāng qì bù kě dāng。
赤轮水底起,煮海若沸汤。chì lún shuǐ dǐ qǐ,zhǔ hǎi ruò fèi tāng。
宇宙乃太明,历落见八荒。yǔ zhòu nǎi tài míng,lì luò jiàn bā huāng。
火日相荡摩,四射作剑铓。huǒ rì xiāng dàng mó,sì shè zuò jiàn máng。
南洲水居七,天与波洸洸。nán zhōu shuǐ jū qī,tiān yǔ bō guāng guāng。
馀山渺缥间,至是皆辉煌。yú shān miǎo piāo jiān,zhì shì jiē huī huáng。
若有圣人出,灯照临万方。ruò yǒu shèng rén chū,dēng zhào lín wàn fāng。
于物无不受,詄荡开明堂。yú wù wú bù shòu,dié dàng kāi míng táng。
我读山海经,考证嗟未遑。wǒ dú shān hǎi jīng,kǎo zhèng jiē wèi huáng。
前年亲瘴疠,乘槎极朗光。qián nián qīn zhàng lì,chéng chá jí lǎng guāng。
壮哉沧溟气,飞动意以偿。zhuàng zāi cāng míng qì,fēi dòng yì yǐ cháng。
夸丽伹赏奇,感叹复彷徨。kuā lì qū shǎng qí,gǎn tàn fù páng huáng。

杨圻

杨圻,初名朝庆,更名鉴瑩,又名圻,字云史,号野王,常熟人,年二十一,以秀才为詹事府主簿,二十七为户部郎中。光绪二十八年(1902)举人,官邮传部郎中,出任英属南洋领事。入民国,任吴佩孚秘书长,亦曾经商。抗日战争爆发,居香港,病卒。 杨圻的作品>>

猜您喜欢

清平乐·春别

杨圻

最无凭据,相忆销魂处。zuì wú píng jù,xiāng yì xiāo hún chù。
青琐裁衣深夜语,一树梨花疏雨。qīng suǒ cái yī shēn yè yǔ,yī shù lí huā shū yǔ。
天涯芳草初酣,客中送客何堪。tiān yá fāng cǎo chū hān,kè zhōng sòng kè hé kān。
帘外一天春水,杜鹃声里江南。lián wài yī tiān chūn shuǐ,dù juān shēng lǐ jiāng nán。

浣溪沙

杨圻

烟外江楼漏点残,黄昏风里倚栏干,一庭春雪小窗寒。yān wài jiāng lóu lòu diǎn cán,huáng hūn fēng lǐ yǐ lán gàn,yī tíng chūn xuě xiǎo chuāng hán。
愁梦欲归金谷去,胡笳低绕玉门还,梅花流水月中看。chóu mèng yù guī jīn gǔ qù,hú jiā dī rào yù mén hái,méi huā liú shuǐ yuè zhōng kàn。

菩萨蛮·纪别

杨圻

香衾重迭春云热,梨花澹澹团香雪。xiāng qīn zhòng dié chūn yún rè,lí huā dàn dàn tuán xiāng xuě。
烧烛不成眠,吹笳风月天。shāo zhú bù chéng mián,chuī jiā fēng yuè tiān。
玉屏灯影薄,云髻颓香膊。yù píng dēng yǐng báo,yún jì tuí xiāng bó。
帘外起东风,残莺啼落红。lián wài qǐ dōng fēng,cán yīng tí luò hóng。

菩萨蛮·纪别

杨圻

凤凰弦上闻愁语,酴醾风里酴醾雨。fèng huáng xián shàng wén chóu yǔ,tú mí fēng lǐ tú mí yǔ。
含泪出离筵,蓬松云两肩。hán lèi chū lí yán,péng sōng yún liǎng jiān。
夜寒深闭合,沁透鸳衾薄。yè hán shēn bì hé,qìn tòu yuān qīn báo。
南浦五更潮,锦帆风正高。nán pǔ wǔ gèng cháo,jǐn fān fēng zhèng gāo。

菩萨蛮·纪别

杨圻

玉箫吹碎梨花梦,晓风残月郎珍重。yù xiāo chuī suì lí huā mèng,xiǎo fēng cán yuè láng zhēn zhòng。
相送过栏杆,小山花雨寒。xiāng sòng guò lán gān,xiǎo shān huā yǔ hán。
黄鸥枝上语,语语关情绪。huáng ōu zhī shàng yǔ,yǔ yǔ guān qíng xù。
楼上正相思,江风吹柳丝。lóu shàng zhèng xiāng sī,jiāng fēng chuī liǔ sī。

菩萨蛮·纪别

杨圻

鸳鸯瓦上霜华泻,梦魂悄近西廊下。yuān yāng wǎ shàng shuāng huá xiè,mèng hún qiāo jìn xī láng xià。
红烛水晶帘,玉人对雨眠。hóng zhú shuǐ jīng lián,yù rén duì yǔ mián。
相逢惊又间,直为啼红损。xiāng féng jīng yòu jiān,zhí wèi tí hóng sǔn。
疑是梦中逢,梦中知梦中。yí shì mèng zhōng féng,mèng zhōng zhī mèng zhōng。

菩萨蛮·纪别

杨圻

碧芜狼藉春烟薄,蜻蜓轻蹴秋千索。bì wú láng jí chūn yān báo,qīng tíng qīng cù qiū qiān suǒ。
人影柳丝扶,画桥红雨疏。rén yǐng liǔ sī fú,huà qiáo hóng yǔ shū。
别来春已半,消息江帆断。bié lái chūn yǐ bàn,xiāo xī jiāng fān duàn。
独自倚雕栏,夕阳千万山。dú zì yǐ diāo lán,xī yáng qiān wàn shān。

菩萨蛮·纪别

杨圻

海棠结束红星小,博山烟涩香灯悄。hǎi táng jié shù hóng xīng xiǎo,bó shān yān sè xiāng dēng qiāo。
风起暗花飞,开门宝马嘶。fēng qǐ àn huā fēi,kāi mén bǎo mǎ sī。
梦长春夜短。mèng zhǎng chūn yè duǎn。
翠被熏香暖。cuì bèi xūn xiāng nuǎn。
门外草连空,乱山残月中。mén wài cǎo lián kōng,luàn shān cán yuè zhōng。

长相思·闺思

杨圻

月又弯,人未还,无限离情强自瞒,自瞒终是难。yuè yòu wān,rén wèi hái,wú xiàn lí qíng qiáng zì mán,zì mán zhōng shì nán。
太无端,不堪看,金锁门儿一半关,落花风正寒。tài wú duān,bù kān kàn,jīn suǒ mén ér yī bàn guān,luò huā fēng zhèng hán。

相见欢

杨圻

落花如梦悠悠,逐春流,无限斜阳淡淡下红楼。luò huā rú mèng yōu yōu,zhú chūn liú,wú xiàn xié yáng dàn dàn xià hóng lóu。
江南地,长安事,莫回头,又是去年时节去年愁。jiāng nán dì,zhǎng ān shì,mò huí tóu,yòu shì qù nián shí jié qù nián chóu。

浣溪沙·乙未偕道清避暑竹西

杨圻

池上云凉午梦消,起来疏雨打花梢,绿阴深处赤栏桥。chí shàng yún liáng wǔ mèng xiāo,qǐ lái shū yǔ dǎ huā shāo,lǜ yīn shēn chù chì lán qiáo。
水榭香流红藕乱,长廊风约画帘高,玉人清昼坐吹箫。shuǐ xiè xiāng liú hóng ǒu luàn,zhǎng láng fēng yuē huà lián gāo,yù rén qīng zhòu zuò chuī xiāo。

临江仙

杨圻

最爱笙歌都散了,云房风榭凉生。zuì ài shēng gē dōu sàn le,yún fáng fēng xiè liáng shēng。
小窗秋水月华清,悠悠流影,琼户启无声。xiǎo chuāng qiū shuǐ yuè huá qīng,yōu yōu liú yǐng,qióng hù qǐ wú shēng。
王气销沉烟月好,等闲未解伤情。wáng qì xiāo chén yān yuè hǎo,děng xián wèi jiě shāng qíng。
石头城下已三更,独眠人起,闲坐到天明。shí tóu chéng xià yǐ sān gèng,dú mián rén qǐ,xián zuò dào tiān míng。

江南好青溪秋思

杨圻

萧萧也,风起更潮生。xiāo xiāo yě,fēng qǐ gèng cháo shēng。
独宿江城闻雁过,数星镫火暗金陵,秋笛雨中听。dú sù jiāng chéng wén yàn guò,shù xīng dèng huǒ àn jīn líng,qiū dí yǔ zhōng tīng。

临江仙·忆金陵示慵庵

杨圻

山外春江潮欲涨,可堪酒后心怀。shān wài chūn jiāng cháo yù zhǎng,kě kān jiǔ hòu xīn huái。
落红凄恻下庭阶,五更流水,和梦绕天涯。luò hóng qī cè xià tíng jiē,wǔ gèng liú shuǐ,hé mèng rào tiān yá。
春去偏从人去后,离情愁对苍苔。chūn qù piān cóng rén qù hòu,lí qíng chóu duì cāng tái。
桃花细雨暗秦淮,闲人不管,镫火上楼台。táo huā xì yǔ àn qín huái,xián rén bù guǎn,dèng huǒ shàng lóu tái。

桂殿秋·春昼

杨圻

春昼静,困无聊,鞓红雨暖日轮高。chūn zhòu jìng,kùn wú liáo,tīng hóng yǔ nuǎn rì lún gāo。
轻抬皓腕撩云鬓,微润朱唇就玉箫。qīng tái hào wàn liāo yún bìn,wēi rùn zhū chún jiù yù xiāo。
2341234567»