古诗词

西湖

毛媞

十锦长塘十里开,遥看春草绿于苔。shí jǐn zhǎng táng shí lǐ kāi,yáo kàn chūn cǎo lǜ yú tái。
金鞍狭路争驰骤,画舫晴波自溯洄。jīn ān xiá lù zhēng chí zhòu,huà fǎng qíng bō zì sù huí。
日映柳梢莺百啭,风吹花气蝶双来。rì yìng liǔ shāo yīng bǎi zhuàn,fēng chuī huā qì dié shuāng lái。
西湖西子曾相唤,拟酬芳魂酒一杯。xī hú xī zi céng xiāng huàn,nǐ chóu fāng hún jiǔ yī bēi。

毛媞

清浙江钱塘人,字安芳。毛先舒女,徐邺妻。性孝。工诗。卒年四十。与邺诗合刻有《静好集》。 毛媞的作品>>

猜您喜欢

如梦令·春冷

毛媞

耐过一番春冷。nài guò yī fān chūn lěng。
闪杀数枝花影。shǎn shā shù zhī huā yǐng。
日日懒朝妆,闲却银床金井。rì rì lǎn cháo zhuāng,xián què yín chuáng jīn jǐng。
烟凝。yān níng。
烟凝。yān níng。
柳外睡莺初醒。liǔ wài shuì yīng chū xǐng。

丑奴儿令春闺

毛媞

不知春色今如许,乱杀啼莺。bù zhī chūn sè jīn rú xǔ,luàn shā tí yīng。
酥雨浓晴。sū yǔ nóng qíng。
芳草茸茸隔夜生。fāng cǎo rōng rōng gé yè shēng。
琐窗深处无人见,别是幽清。suǒ chuāng shēn chù wú rén jiàn,bié shì yōu qīng。
此际心情。cǐ jì xīn qíng。
翻怪桃花照眼明。fān guài táo huā zhào yǎn míng。

临江仙

毛媞

一病凄然愁到骨,满园秋色萧条。yī bìng qī rán chóu dào gǔ,mǎn yuán qiū sè xiāo tiáo。
枝枝败叶带烟飘。zhī zhī bài yè dài yān piāo。
虫声吟转苦,为甚不辞劳。chóng shēng yín zhuǎn kǔ,wèi shén bù cí láo。
随意起来随意睡,西风削处如刀。suí yì qǐ lái suí yì shuì,xī fēng xuē chù rú dāo。
梦魂飞过段家桥。mèng hún fēi guò duàn jiā qiáo。
茫茫云共水,西子或相招。máng máng yún gòng shuǐ,xī zi huò xiāng zhāo。

满江红·晓起

毛媞

晓起梳头,尘满了、玉台明镜。xiǎo qǐ shū tóu,chén mǎn le yù tái míng jìng。
试推窗,东风却比,西风还劲。shì tuī chuāng,dōng fēng què bǐ,xī fēng hái jìn。
乱树爱听黄鸟语,小园懒步红芳径。luàn shù ài tīng huáng niǎo yǔ,xiǎo yuán lǎn bù hóng fāng jìng。
最堪怜、半好半残花,春如病。zuì kān lián bàn hǎo bàn cán huā,chūn rú bìng。
寒共暖,相为政。hán gòng nuǎn,xiāng wèi zhèng。
蜂与蝶,应争胜。fēng yǔ dié,yīng zhēng shèng。
只青青帝子,坐来端正。zhǐ qīng qīng dì zi,zuò lái duān zhèng。
芳草也能迎淑气,丛兰别自成幽性。fāng cǎo yě néng yíng shū qì,cóng lán bié zì chéng yōu xìng。
但小廊、一带曲阑干,闲堪凭。dàn xiǎo láng yī dài qū lán gàn,xián kān píng。

秋夜

毛媞

漏永银河影渐低,楼头明月又沈西。lòu yǒng yín hé yǐng jiàn dī,lóu tóu míng yuè yòu shěn xī。
五更展转不成寐,四壁虫声几样啼。wǔ gèng zhǎn zhuǎn bù chéng mèi,sì bì chóng shēng jǐ yàng tí。

小春

毛媞

小春人更倦,坐觉微寒侵。xiǎo chūn rén gèng juàn,zuò jué wēi hán qīn。
衰草已失绿,红梅缀疏林。shuāi cǎo yǐ shī lǜ,hóng méi zhuì shū lín。
沈水焚欲尽,薄酒还自斟。shěn shuǐ fén yù jǐn,báo jiǔ hái zì zhēn。
筒内韬细笔,壁间静瑶琴。tǒng nèi tāo xì bǐ,bì jiān jìng yáo qín。
古人于此时,凝神以正襟。gǔ rén yú cǐ shí,níng shén yǐ zhèng jīn。
谁知深闺里,亦惕坚冰心。shuí zhī shēn guī lǐ,yì tì jiān bīng xīn。

毛媞

天涯一望茫茫白,积玉堆琼亘长陌。tiān yá yī wàng máng máng bái,jī yù duī qióng gèn zhǎng mò。
兴来何处子猷船,高卧谁家袁安宅。xīng lái hé chù zi yóu chuán,gāo wò shuí jiā yuán ān zhái。
山中千树噪饥鸦,自扫冰鳞自煮茶。shān zhōng qiān shù zào jī yā,zì sǎo bīng lín zì zhǔ chá。
不怪满身寒起粟,只愁压折老梅花。bù guài mǎn shēn hán qǐ sù,zhǐ chóu yā zhé lǎo méi huā。