古诗词

寄施愚山

徐元梦

才名久已动中原,归卧东山道更尊。cái míng jiǔ yǐ dòng zhōng yuán,guī wò dōng shān dào gèng zūn。
座上何人争刻烛,花间无日不开尊。zuò shàng hé rén zhēng kè zhú,huā jiān wú rì bù kāi zūn。
春阴叠嶂云生户,水满双溪舫到门。chūn yīn dié zhàng yún shēng hù,shuǐ mǎn shuāng xī fǎng dào mén。
谢氏芝兰今正发,鸾书应自下江村。xiè shì zhī lán jīn zhèng fā,luán shū yīng zì xià jiāng cūn。

徐元梦

清满洲正白旗人,舒穆禄氏,字善长,号蝶园。康熙十二年进士,授户部主事,迁侍讲,累擢为工部尚书兼翰林院掌院学士。雍正间,署大学士充《明史》总裁,调户部尚书。以翻译本章错误及在浙江时失察吕留良著作事降官。乾隆帝即位,命直南书房,授礼部侍郎,与鄂尔泰、福泰掌管编辑《八旗满洲氏族通谱》。卒谥文定。 徐元梦的作品>>

猜您喜欢

送友人出使塞外

徐元梦

许国年方少,看君绝塞行。xǔ guó nián fāng shǎo,kàn jūn jué sāi xíng。
一身凭虎节,匹马出长城。yī shēn píng hǔ jié,pǐ mǎ chū zhǎng chéng。
月色侵裘冷,霜花拂剑明。yuè sè qīn qiú lěng,shuāng huā fú jiàn míng。
燕然山畔石,到日好题名。yàn rán shān pàn shí,dào rì hǎo tí míng。

秋日郊行有感

徐元梦

偶因寻客去,骑马出青门。ǒu yīn xún kè qù,qí mǎ chū qīng mén。
落日衔千树,寒流抱一村。luò rì xián qiān shù,hán liú bào yī cūn。
田家收黍稷,场圃散鸡豚。tián jiā shōu shǔ jì,chǎng pǔ sàn jī tún。
父老惊心目,将军猎骑繁。fù lǎo jīng xīn mù,jiāng jūn liè qí fán。

送随羲文出塞

徐元梦

两出居庸地,怜君常苦辛。liǎng chū jū yōng dì,lián jūn cháng kǔ xīn。
风沙随去马,雨雪滞行人。fēng shā suí qù mǎ,yǔ xuě zhì xíng rén。
地阔军民少,天寒部落贫。dì kuò jūn mín shǎo,tiān hán bù luò pín。
须知柔远意,率土尽王臣。xū zhī róu yuǎn yì,lǜ tǔ jǐn wáng chén。

登三屯镇城楼

徐元梦

雉堞连山起,登临亦壮哉。zhì dié lián shān qǐ,dēng lín yì zhuàng zāi。
一声南雁去,万里北风来。yī shēng nán yàn qù,wàn lǐ běi fēng lái。
苔没前朝碣,云寒上将台。tái méi qián cháo jié,yún hán shàng jiāng tái。
兴亡无限意,尚想济时才。xīng wáng wú xiàn yì,shàng xiǎng jì shí cái。

怨别离

徐元梦

思君恨夜长,寂寞空床宿。sī jūn hèn yè zhǎng,jì mò kōng chuáng sù。
思君恨日短,白头一何速。sī jūn hèn rì duǎn,bái tóu yī hé sù。
长短空自知,思君无尽期。zhǎng duǎn kōng zì zhī,sī jūn wú jǐn qī。
登楼时一望,杨柳夹堤垂。dēng lóu shí yī wàng,yáng liǔ jiā dī chuí。
黄鸟鸣其上,喈喈有余悲。huáng niǎo míng qí shàng,jiē jiē yǒu yú bēi。
听之动中怀,罗袖春风吹。tīng zhī dòng zhōng huái,luó xiù chūn fēng chuī。
春风忽已换,阔别恩情断。chūn fēng hū yǐ huàn,kuò bié ēn qíng duàn。
织锦寄远人,远人隔河汉。zhī jǐn jì yuǎn rén,yuǎn rén gé hé hàn。