古诗词

辛峰阁听雨和鹤江韵

汪新

春愁无计遣,况复雨兼风。chūn chóu wú jì qiǎn,kuàng fù yǔ jiān fēng。
薄雾凝高阁,寒云没断鸿。báo wù níng gāo gé,hán yún méi duàn hóng。
蒲团同白足,箬笠愧渔翁。pú tuán tóng bái zú,ruò lì kuì yú wēng。
句引离乡思,更残滴沥中。jù yǐn lí xiāng sī,gèng cán dī lì zhōng。

汪新

清浙江仁和人,字又新,号芍陂。乾隆二十二年进士,由编修累迁掌印给事中。三十五年,提督福建学政。嘉庆初,官至湖北巡抚,参与镇压白莲教起义,卒于军营。谥勤僖。 汪新的作品>>

猜您喜欢

和邵蕊宫立秋雨窗即事原韵兼寓感怀

汪新

??细雨散丝明,应节庭梧已作声。lián jiān xì yǔ sàn sī míng,yīng jié tíng wú yǐ zuò shēng。
差喜暑阑三伏尽,便看秋至十分清。chà xǐ shǔ lán sān fú jǐn,biàn kàn qiū zhì shí fēn qīng。
垂帘坐处琴书润,步屟吟余苎葛轻。chuí lián zuò chù qín shū rùn,bù xiè yín yú zhù gé qīng。
又是年时刚过半,客怀无藉梦魂惊。yòu shì nián shí gāng guò bàn,kè huái wú jí mèng hún jīng。

和邵蕊宫立秋雨窗即事原韵兼寓感怀

汪新

少住为佳客馆停,凭将情话伴孤醒。shǎo zhù wèi jiā kè guǎn tíng,píng jiāng qíng huà bàn gū xǐng。
萧条旧宅梁间燕,零落诸昆雨后萤。xiāo tiáo jiù zhái liáng jiān yàn,líng luò zhū kūn yǔ hòu yíng。
愧我鬓髭潜换黑,喜君云雾拨来青。kuì wǒ bìn zī qián huàn hēi,xǐ jūn yún wù bō lái qīng。
长歌自是牢愁甚,和向秋窗淅沥听。zhǎng gē zì shì láo chóu shén,hé xiàng qiū chuāng xī lì tīng。