古诗词

贺新郎·贺臞翁倅生曾孙

刘鉴

曾作莺迁贺。céng zuò yīng qiān hè。
道玉皇、久敕薇垣,分君星颗。dào yù huáng jiǔ chì wēi yuán,fēn jūn xīng kē。
只待好年好时日,约束东风吹堕。zhǐ dài hǎo nián hǎo shí rì,yuē shù dōng fēng chuī duò。
到今日、看来真个。dào jīn rì kàn lái zhēn gè。
恰好丁年翁七十,五云间、太乙吹藜火。qià hǎo dīng nián wēng qī shí,wǔ yún jiān tài yǐ chuī lí huǒ。
青一点,杉溪左。qīng yī diǎn,shān xī zuǒ。
太翁阴骘天来大。tài wēng yīn zhì tiān lái dà。
后隆山、层一层高,层层突过。hòu lóng shān céng yī céng gāo,céng céng tū guò。
簪绂蝉联孙又子,眼里人家谁那。zān fú chán lián sūn yòu zi,yǎn lǐ rén jiā shuí nà。
算只有、臞翁恁么。suàn zhǐ yǒu qú wēng nèn me。
孙陆机云翁卫武,便履声、毡复尚书坐。sūn lù jī yún wēng wèi wǔ,biàn lǚ shēng zhān fù shàng shū zuò。
拚几许,犀钱果。pàn jǐ xǔ,xī qián guǒ。

刘鉴

元关中人,字士明。顺帝二年著《经史正音切韵指南》。 刘鉴的作品>>

猜您喜欢

满江红·上元呈徐静观

刘鉴

袅袅春幡,恰十日、又逢元夕。niǎo niǎo chūn fān,qià shí rì yòu féng yuán xī。
人正在、景清堂上,金樽娱客。rén zhèng zài jǐng qīng táng shàng,jīn zūn yú kè。
蜡炬红摇花外竹,宝香清透梅边石。là jù hóng yáo huā wài zhú,bǎo xiāng qīng tòu méi biān shí。
听儿童、父老说青原,东风国。tīng ér tóng fù lǎo shuō qīng yuán,dōng fēng guó。
平易政,人皆悦。píng yì zhèng,rén jiē yuè。
真实念,天知得。zhēn shí niàn,tiān zhī dé。
想旌旗一路,又添春色。xiǎng jīng qí yī lù,yòu tiān chūn sè。
满眼变成金色界,举头身近琼楼月。mǎn yǎn biàn chéng jīn sè jiè,jǔ tóu shēn jìn qióng lóu yuè。
问明年、何处著鳌山,蓬莱北。wèn míng nián hé chù zhù áo shān,péng lái běi。

挽罗榷院子远二章

刘鉴

万石家居最,清修却似贫。wàn shí jiā jū zuì,qīng xiū què shì pín。
赋中前进士,诗里谪仙人。fù zhōng qián jìn shì,shī lǐ zhé xiān rén。
连疏西湖上,扁舟颖水滨。lián shū xī hú shàng,biǎn zhōu yǐng shuǐ bīn。
一从书乙亥,岁岁两眉颦。yī cóng shū yǐ hài,suì suì liǎng méi pín。

挽罗榷院子远二章

刘鉴

不谓悬弧旦,翻成属纩期。bù wèi xuán hú dàn,fān chéng shǔ kuàng qī。
死同生一视,吊与贺相随。sǐ tóng shēng yī shì,diào yǔ hè xiāng suí。
灵运先成佛,刘叉懒说诗。líng yùn xiān chéng fú,liú chā lǎn shuō shī。
西风吹独树,谁谱凤鸣枝。xī fēng chuī dú shù,shuí pǔ fèng míng zhī。

见提举蔡涧松

刘鉴

今人标致古心胸,吉士依归有涧松。jīn rén biāo zhì gǔ xīn xiōng,jí shì yī guī yǒu jiàn sōng。
白发半头身欲鹤,苍髯千丈气如龙。bái fā bàn tóu shēn yù hè,cāng rán qiān zhàng qì rú lóng。
三年博士留韩愈,十载中郎老蔡邕。sān nián bó shì liú hán yù,shí zài zhōng láng lǎo cài yōng。
根脚青原培植久,蓬莱行上最高峰。gēn jiǎo qīng yuán péi zhí jiǔ,péng lái xíng shàng zuì gāo fēng。

和率斋王廉使三首

刘鉴

试手东风第一杯,士如侯栗与侯梅。shì shǒu dōng fēng dì yī bēi,shì rú hóu lì yǔ hóu méi。
润之春雨根方茂,悴以秋霜花肯开。rùn zhī chūn yǔ gēn fāng mào,cuì yǐ qiū shuāng huā kěn kāi。
昔有两生增鲁重,今闻四皓为刘来。xī yǒu liǎng shēng zēng lǔ zhòng,jīn wén sì hào wèi liú lái。
圣朝礼乐须三代,接武行看上曲台。shèng cháo lǐ lè xū sān dài,jiē wǔ xíng kàn shàng qū tái。

谒萧大山

刘鉴

阿统遥知是乃宗,作诗工似选诗工。ā tǒng yáo zhī shì nǎi zōng,zuò shī gōng shì xuǎn shī gōng。
写成判语皆吟笔,翻得离骚再国风。xiě chéng pàn yǔ jiē yín bǐ,fān dé lí sāo zài guó fēng。
共喜横渠传有弟,久夸坡老学如翁。gòng xǐ héng qú chuán yǒu dì,jiǔ kuā pō lǎo xué rú wēng。
世间师友多零落,今在庭闱诺唯中。shì jiān shī yǒu duō líng luò,jīn zài tíng wéi nuò wéi zhōng。

上尚郎中

刘鉴

先生名姓重金台,一路春风手挽回。xiān shēng míng xìng zhòng jīn tái,yī lù chūn fēng shǒu wǎn huí。
黄阁自应调鼎去,青原犹为算舟来。huáng gé zì yīng diào dǐng qù,qīng yuán yóu wèi suàn zhōu lái。
雪晴和风千家满,云放天光万里开。xuě qíng hé fēng qiān jiā mǎn,yún fàng tiān guāng wàn lǐ kāi。
毕竟济川须用楫,鞯车行看虎符催。bì jìng jì chuān xū yòng jí,jiān chē xíng kàn hǔ fú cuī。

上尚郎中

刘鉴

六合阴沉一样云,行人白昼亦黄昏。liù hé yīn chén yī yàng yún,xíng rén bái zhòu yì huáng hūn。
贪财吏似方山犬,逃命民如入峡猿。tān cái lì shì fāng shān quǎn,táo mìng mín rú rù xiá yuán。
典到琴书犹小事,卖抛田产更销魂。diǎn dào qín shū yóu xiǎo shì,mài pāo tián chǎn gèng xiāo hún。
先生明共霜台月,照彻茅檐几泪痕。xiān shēng míng gòng shuāng tái yuè,zhào chè máo yán jǐ lèi hén。

上尚郎中

刘鉴

衰年何用响铮铮,一错元来铸不成。shuāi nián hé yòng xiǎng zhēng zhēng,yī cuò yuán lái zhù bù chéng。
为役谁怜烛之武,浮言枉累铁元城。wèi yì shuí lián zhú zhī wǔ,fú yán wǎng lèi tiě yuán chéng。
铄金有口难从众,轑釜无羹枉怨兄。shuò jīn yǒu kǒu nán cóng zhòng,lǎo fǔ wú gēng wǎng yuàn xiōng。
一点红炉属君手,放教跃冶要分明。yī diǎn hóng lú shǔ jūn shǒu,fàng jiào yuè yě yào fēn míng。

寄朱约山

刘鉴

岁晚江空烟水寒,枫林叶落楚天宽。suì wǎn jiāng kōng yān shuǐ hán,fēng lín yè luò chǔ tiān kuān。
苦无雁足书难寄,作尽鸢声吟未安。kǔ wú yàn zú shū nán jì,zuò jǐn yuān shēng yín wèi ān。
晋帖临成思入石,《离骚》读罢拟栽兰。jìn tiē lín chéng sī rù shí,lí sāo dú bà nǐ zāi lán。
老来绝被梅花恼,后会君应笑我孱。lǎo lái jué bèi méi huā nǎo,hòu huì jūn yīng xiào wǒ càn。

题静轩

刘鉴

径深寂寂锁苔茵,此地不生车马尘。jìng shēn jì jì suǒ tái yīn,cǐ dì bù shēng chē mǎ chén。
梦断瑶台惟有竹,棋声花院似无人。mèng duàn yáo tái wéi yǒu zhú,qí shēng huā yuàn shì wú rén。
蛛因门闭牢穿网,鹊悟枝乾自采薪。zhū yīn mén bì láo chuān wǎng,què wù zhī qián zì cǎi xīn。
只道乾坤大如许,不知天地又新春。zhǐ dào qián kūn dà rú xǔ,bù zhī tiān dì yòu xīn chūn。

贺周总管耐轩迁居回任

刘鉴

就第开藩自古难,旌门累世况团圞。jiù dì kāi fān zì gǔ nán,jīng mén lèi shì kuàng tuán luán。
肯邀父老为邻舍,更约交游说岁寒。kěn yāo fù lǎo wèi lín shě,gèng yuē jiāo yóu shuō suì hán。
千里春风棠蔽芾,一窗秋月竹平安。qiān lǐ chūn fēng táng bì fèi,yī chuāng qiū yuè zhú píng ān。
乡人乡饮推乡贵,只作平时样子看。xiāng rén xiāng yǐn tuī xiāng guì,zhǐ zuò píng shí yàng zi kàn。

贺周总管耐轩迁居回任

刘鉴

袖诗两度出山扉,到得城来与愿违。xiù shī liǎng dù chū shān fēi,dào dé chéng lái yǔ yuàn wéi。
南浦绿波凝望久,东山零雨喜公归。nán pǔ lǜ bō níng wàng jiǔ,dōng shān líng yǔ xǐ gōng guī。
疏梅斗雪增新洁,乔木参天长旧围。shū méi dòu xuě zēng xīn jié,qiáo mù cān tiān zhǎng jiù wéi。
重对门墙帘定卷,春风贺厦燕栖依。zhòng duì mén qiáng lián dìng juǎn,chūn fēng hè shà yàn qī yī。

梅四首

刘鉴

休说逋仙两句工,冰瓯涤笔别形容。xiū shuō bū xiān liǎng jù gōng,bīng ōu dí bǐ bié xíng róng。
清标骚客风前立,素面仙姝月下逢。qīng biāo sāo kè fēng qián lì,sù miàn xiān shū yuè xià féng。
山店霜寒香扑马,溪桥水浅影如龙。shān diàn shuāng hán xiāng pū mǎ,xī qiáo shuǐ qiǎn yǐng rú lóng。
一□尽是寒凝结,金鼎无盐味更浓。yī jǐn shì hán níng jié,jīn dǐng wú yán wèi gèng nóng。

梅四首

刘鉴

破荒玉雪粲烟村,倚竹无言独断魂。pò huāng yù xuě càn yān cūn,yǐ zhú wú yán dú duàn hún。
三弄直须琴对越,一寒安用酒温存。sān nòng zhí xū qín duì yuè,yī hán ān yòng jiǔ wēn cún。
家风巢许堪同社,心事夷齐可共论。jiā fēng cháo xǔ kān tóng shè,xīn shì yí qí kě gòng lùn。
应出缤纷几红紫,一枝开处自乾坤。yīng chū bīn fēn jǐ hóng zǐ,yī zhī kāi chù zì qián kūn。
32123