古诗词

虞美人

李晏

佳人酒晕红生颊。jiā rén jiǔ yūn hóng shēng jiá。
滟滟霞千叠。yàn yàn xiá qiān dié。
雨馀红泪湿黄昏。yǔ yú hóng lèi shī huáng hūn。
误认当年人面、倚朱门。wù rèn dāng nián rén miàn yǐ zhū mén。
飘零又送青春暮。piāo líng yòu sòng qīng chūn mù。
怅望刘郎去。chàng wàng liú láng qù。
教人不恨五更风。jiào rén bù hèn wǔ gèng fēng。
只恨马蹄、无处避残红。zhǐ hèn mǎ tí wú chù bì cán hóng。

李晏

金泽州高平人,字致美。熙宗皇统六年进士。调岳阳丞。世宗即位,召为翰林直学士、迁侍讲学士,兼御史中丞,奏免二税户为良者六百余人。官终昭义军节度使。卒谥文简。 李晏的作品>>

猜您喜欢

婆罗门引保德西楼作

李晏

汗融畏日,岂知高处有风清。hàn róng wèi rì,qǐ zhī gāo chù yǒu fēng qīng。
倚阑襟袖凉生。yǐ lán jīn xiù liáng shēng。
坐看崩云脱壤,不碍乱峰青。zuò kàn bēng yún tuō rǎng,bù ài luàn fēng qīng。
待目穷千里,却怕伤情。dài mù qióng qiān lǐ,què pà shāng qíng。
河分古城。hé fēn gǔ chéng。
听裂岸、怒涛惊。tīng liè àn nù tāo jīng。
好是烽沈幽障,鼓卧边亭。hǎo shì fēng shěn yōu zhàng,gǔ wò biān tíng。
西楼老子,更无用,胸中十万兵。xī lóu lǎo zi,gèng wú yòng,xiōng zhōng shí wàn bīng。
酒到处、莫放杯停。jiǔ dào chù mò fàng bēi tíng。

菩萨蛮·回文

李晏

断肠人去春将半。duàn cháng rén qù chūn jiāng bàn。
半将春去人肠断。bàn jiāng chūn qù rén cháng duàn。
归客倦花飞。guī kè juàn huā fēi。
飞花倦客归。fēi huā juàn kè guī。
小窗寒梦晓。xiǎo chuāng hán mèng xiǎo。
晓梦寒窗小。xiǎo mèng hán chuāng xiǎo。
谁与画愁眉。shuí yǔ huà chóu méi。
眉愁画与谁。méi chóu huà yǔ shuí。

鹧鸪天

李晏

苒苒萋萋雨后村。rǎn rǎn qī qī yǔ hòu cūn。
芳尘不到五侯门。fāng chén bù dào wǔ hóu mén。
曾随晓泪撩诗思,又向春风入烧痕。céng suí xiǎo lèi liāo shī sī,yòu xiàng chūn fēng rù shāo hén。
春去后,忆王孙。chūn qù hòu,yì wáng sūn。
啼红南浦记芳温。tí hóng nán pǔ jì fāng wēn。
夕阳楼外连天远,乞与骚人怨楚魂。xī yáng lóu wài lián tiān yuǎn,qǐ yǔ sāo rén yuàn chǔ hún。

高丽平州中和馆后草亭

李晏

藤花满地香仍在,松影拂云寒不收。téng huā mǎn dì xiāng réng zài,sōng yǐng fú yún hán bù shōu。
山鸟似嫌游客到,一声啼破小亭幽。shān niǎo shì xián yóu kè dào,yī shēng tí pò xiǎo tíng yōu。

白云亭

李晏

白云亭上白云秋,桂棹兰桨记昔游。bái yún tíng shàng bái yún qiū,guì zhào lán jiǎng jì xī yóu。
往事已随流水去,青山空对夕阳愁。wǎng shì yǐ suí liú shuǐ qù,qīng shān kōng duì xī yáng chóu。
兴亡翻手成舒卷,今古无心自去留。xīng wáng fān shǒu chéng shū juǎn,jīn gǔ wú xīn zì qù liú。
独倚西风一惆怅,数声柔橹下汀州。dú yǐ xī fēng yī chóu chàng,shù shēng róu lǔ xià tīng zhōu。