古诗词

满江红·口贞居开得月轩

俞和

□□桃华,又一□、元都春色。táo huá,yòu yī yuán dōu chūn sè。
仿佛记、主家阴洞,不多尘迹。fǎng fú jì zhǔ jiā yīn dòng,bù duō chén jì。
竹里棋枰憎鸟污,人间鹤语无人识。zhú lǐ qí píng zēng niǎo wū,rén jiān hè yǔ wú rén shí。
□古风、迟暮却相逢,庞眉客。gǔ fēng chí mù què xiāng féng,páng méi kè。
沟水涨,云充斥。gōu shuǐ zhǎng,yún chōng chì。
环堵隘,花狼籍。huán dǔ ài,huā láng jí。
似石鱼湖小,酒船宽窄。shì shí yú hú xiǎo,jiǔ chuán kuān zhǎi。
庭下已生书带草,傍人错认扬雄宅。tíng xià yǐ shēng shū dài cǎo,bàng rén cuò rèn yáng xióng zhái。
问青天、明月落谁家,无心得。wèn qīng tiān míng yuè luò shuí jiā,wú xīn dé。

俞和

明浙江桐江人,字子中,号紫芝,寓居杭州。不仕,以书鸣于洪武初,学赵孟頫能乱真。亦能诗。 俞和的作品>>

猜您喜欢