古诗词

紫檀筚篥曲赠善吹者任子中

张翥

君不见龟兹乐工能新声,截竹插芸吹月明。jūn bù jiàn guī zī lè gōng néng xīn shēng,jié zhú chā yún chuī yuè míng。
黄沙碛里橐驼断,花门山上浮云生。huáng shā qì lǐ tuó tuó duàn,huā mén shān shàng fú yún shēng。
夜深促节转悲壮,只愁崩倒赤连城。yè shēn cù jié zhuǎn bēi zhuàng,zhǐ chóu bēng dào chì lián chéng。
石崖划裂水泉涌,海鹘怒戛风力竦。shí yá huà liè shuǐ quán yǒng,hǎi gǔ nù jiá fēng lì sǒng。
贾胡惊起怨思长,都护罢饮精魂动。jiǎ hú jīng qǐ yuàn sī zhǎng,dōu hù bà yǐn jīng hún dòng。
传之中国久更新,任郎妙解尤绝伦。chuán zhī zhōng guó jiǔ gèng xīn,rèn láng miào jiě yóu jué lún。
镂檀作管如紫玉,连蝉锦囊金作束。lòu tán zuò guǎn rú zǐ yù,lián chán jǐn náng jīn zuò shù。
等闲未肯出向人,为我酒边吹一曲。děng xián wèi kěn chū xiàng rén,wèi wǒ jiǔ biān chuī yī qū。
落花撩乱游丝起,流莺无言蛱蝶死。luò huā liāo luàn yóu sī qǐ,liú yīng wú yán jiá dié sǐ。
当头独发调最高,响来直在青云里。dāng tóu dú fā diào zuì gāo,xiǎng lái zhí zài qīng yún lǐ。
顿令阳春变秋色,佶栗吴霜飞绕指。dùn lìng yáng chūn biàn qiū sè,jí lì wú shuāng fēi rào zhǐ。
教坊弦索惨不骄,歌舞堂中静如水。jiào fāng xián suǒ cǎn bù jiāo,gē wǔ táng zhōng jìng rú shuǐ。
古谁得名今莫比,讵数阳陶与关李。gǔ shuí dé míng jīn mò bǐ,jù shù yáng táo yǔ guān lǐ。
南音北谱此正繁,含嚼纷纭徒聒耳。nán yīn běi pǔ cǐ zhèng fán,hán jué fēn yún tú guā ěr。
我心感慨未易降,已觉满坐寒摐摐。wǒ xīn gǎn kǎi wèi yì jiàng,yǐ jué mǎn zuò hán chuāng chuāng。
安得酒船百斛乘月去,数声吹黑鱼龙江。ān dé jiǔ chuán bǎi hú chéng yuè qù,shù shēng chuī hēi yú lóng jiāng。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

冰蟾为金齐贤赋

张翥

老蟾素魄禀金精,千岁玻瓈幻结成。lǎo chán sù pò bǐng jīn jīng,qiān suì bō lí huàn jié chéng。
明水夜零阴隧冻,丹书秋满肉芝生。míng shuǐ yè líng yīn suì dòng,dān shū qiū mǎn ròu zhī shēng。
腹凝寒露藏虚白,影入银河浴太清。fù níng hán lù cáng xū bái,yǐng rù yín hé yù tài qīng。
拟问姮娥乞灵药,与君骑向广寒行。nǐ wèn héng é qǐ líng yào,yǔ jūn qí xiàng guǎng hán xíng。

吴江王氏水云深处

张翥

潮平天阔开诗境,宜著幽亭俯碧浔。cháo píng tiān kuò kāi shī jìng,yí zhù yōu tíng fǔ bì xún。
闲许钓徒分半席,静饶沙鸟占全林。xián xǔ diào tú fēn bàn xí,jìng ráo shā niǎo zhàn quán lín。
青连河汉秋无极,黑入菰蒲晚易阴。qīng lián hé hàn qiū wú jí,hēi rù gū pú wǎn yì yīn。
更好扁舟明月夜,醉携长笛写龙吟。gèng hǎo biǎn zhōu míng yuè yè,zuì xié zhǎng dí xiě lóng yín。

送式无外归高丽

张翥

三韩山水有灵晖,秀出斯人了佛机。sān hán shān shuǐ yǒu líng huī,xiù chū sī rén le fú jī。
岳寺禅馀留偈别,王城斋罢戴经归。yuè sì chán yú liú jì bié,wáng chéng zhāi bà dài jīng guī。
瓶收沧海降龙入,锡度秋空近鹤飞。píng shōu cāng hǎi jiàng lóng rù,xī dù qiū kōng jìn hè fēi。
只恐故林云卧后,一镫秋老木棉衣。zhǐ kǒng gù lín yún wò hòu,yī dèng qiū lǎo mù mián yī。

散木轩为陈则虚高士赋

张翥

散木轩中一散仙,形虽如槁气苍然。sàn mù xuān zhōng yī sàn xiān,xíng suī rú gǎo qì cāng rán。
路松正自为明误,社栎还因不用全。lù sōng zhèng zì wèi míng wù,shè lì hái yīn bù yòng quán。
梁栋无心聊阅世,山林有地可长年。liáng dòng wú xīn liáo yuè shì,shān lín yǒu dì kě zhǎng nián。
碧窗日静忘机事,悟得南华第四篇。bì chuāng rì jìng wàng jī shì,wù dé nán huá dì sì piān。

送宋本礼部状元调选还京

张翥

圣主求贤礼数崇,策名高步冠南宫。shèng zhǔ qiú xián lǐ shù chóng,cè míng gāo bù guān nán gōng。
乘槎析木天津上,奏赋甘泉卤簿中。chéng chá xī mù tiān jīn shàng,zòu fù gān quán lǔ bù zhōng。
染翰墨凝仙掌露,护衣香散御炉风。rǎn hàn mò níng xiān zhǎng lù,hù yī xiāng sàn yù lú fēng。
只今帝业熙千载,正待儒臣黼黻功。zhǐ jīn dì yè xī qiān zài,zhèng dài rú chén fǔ fú gōng。

春日怀柯敬仲博士

张翥

建章莺啭曙光初,上直门开漏点疏。jiàn zhāng yīng zhuàn shǔ guāng chū,shàng zhí mén kāi lòu diǎn shū。
花拥西清森仗卫,星临东壁焕图书。huā yōng xī qīng sēn zhàng wèi,xīng lín dōng bì huàn tú shū。
汉庭长者多推毂,楚国骚人久卜居。hàn tíng zhǎng zhě duō tuī gǔ,chǔ guó sāo rén jiǔ bo jū。
为问五云仙阁吏,彩毫春咏近何如。wèi wèn wǔ yún xiān gé lì,cǎi háo chūn yǒng jìn hé rú。

题张性之提举静学斋

张翥

隐者城南水竹居,萧然一室白生虚。yǐn zhě chéng nán shuǐ zhú jū,xiāo rán yī shì bái shēng xū。
传声吴会名家后,探道农黄邃古初。chuán shēng wú huì míng jiā hòu,tàn dào nóng huáng suì gǔ chū。
日影上帘晴晒药,露凉侵户夜翻书。rì yǐng shàng lián qíng shài yào,lù liáng qīn hù yè fān shū。
元知静里工夫大,欲乞灵方一起予。yuán zhī jìng lǐ gōng fū dà,yù qǐ líng fāng yī qǐ yǔ。

送刘侯赴大理

张翥

万里南云入马蹄,蛮酋迎拜过阿黎。wàn lǐ nán yún rù mǎ tí,mán qiú yíng bài guò ā lí。
将军拔剑歌玄武,使者乘轺祀碧鸡。jiāng jūn bá jiàn gē xuán wǔ,shǐ zhě chéng yáo sì bì jī。
六诏星文开井络,两关鸟道插天梯。liù zhào xīng wén kāi jǐng luò,liǎng guān niǎo dào chā tiān tī。
圣朝谋帅先诗礼,努力筹边息鼓鼙。shèng cháo móu shuài xiān shī lǐ,nǔ lì chóu biān xī gǔ pí。

送柯敬仲之京

张翥

给事先皇禁邸中,归来空抱小臣弓。gěi shì xiān huáng jìn dǐ zhōng,guī lái kōng bào xiǎo chén gōng。
鱼龙夜落黄河水,鸿雁秋征白霫风。yú lóng yè luò huáng hé shuǐ,hóng yàn qiū zhēng bái xí fēng。
郢国善歌推宋玉,汉庭能赋待扬雄。yǐng guó shàn gē tuī sòng yù,hàn tíng néng fù dài yáng xióng。
如君必用才优俊,重见金闺尺籍通。rú jūn bì yòng cái yōu jùn,zhòng jiàn jīn guī chǐ jí tōng。

题远碧楼

张翥

江上楼居景自清,阑干朝暮傍阴晴。jiāng shàng lóu jū jǐng zì qīng,lán gàn cháo mù bàng yīn qíng。
数峰残雨云间湿,一水斜阳岛外明。shù fēng cán yǔ yún jiān shī,yī shuǐ xié yáng dǎo wài míng。
树隔钓歌分浦出,风移帆影近窗行。shù gé diào gē fēn pǔ chū,fēng yí fān yǐng jìn chuāng xíng。
彩衣白发宜春酒,更喜田园乐事成。cǎi yī bái fā yí chūn jiǔ,gèng xǐ tián yuán lè shì chéng。

二月望日湖上值风

张翥

疾风吹浪满重湖,云掩西山一半无。jí fēng chuī làng mǎn zhòng hú,yún yǎn xī shān yī bàn wú。
黄帽牵船依岸过,苍头按鹘绕林呼。huáng mào qiān chuán yī àn guò,cāng tóu àn gǔ rào lín hū。
莺花世界如春梦,烟雨楼台似画图。yīng huā shì jiè rú chūn mèng,yān yǔ lóu tái shì huà tú。
童稚兹游今白发,断桥斜日重踟蹰。tóng zhì zī yóu jīn bái fā,duàn qiáo xié rì zhòng chí chú。

寄观志能照磨

张翥

鳌背三山最上峰,美人手把玉芙蓉。áo bèi sān shān zuì shàng fēng,měi rén shǒu bǎ yù fú róng。
仗围泰畤传宵燎,漏下层城踏晓钟。zhàng wéi tài zhì chuán xiāo liáo,lòu xià céng chéng tà xiǎo zhōng。
锦瑟无尘飞刻雁,金壶有墨洒雕龙。jǐn sè wú chén fēi kè yàn,jīn hú yǒu mò sǎ diāo lóng。
老怀已托王郎道,早晚归营北涧松。lǎo huái yǐ tuō wáng láng dào,zǎo wǎn guī yíng běi jiàn sōng。

十二月二十七日雪寒奉旨赐宴史局

张翥

圣主恩荣六赐筵,玉音躬听相臣宣。shèng zhǔ ēn róng liù cì yán,yù yīn gōng tīng xiāng chén xuān。
史裁东观何殊汉,人在瀛洲总是仙。shǐ cái dōng guān hé shū hàn,rén zài yíng zhōu zǒng shì xiān。
御酒如春浮浩荡,宫花与雪斗婵娟。yù jiǔ rú chūn fú hào dàng,gōng huā yǔ xuě dòu chán juān。
微生此日沾休泽,祇望丹宸祝万年。wēi shēng cǐ rì zhān xiū zé,qí wàng dān chén zhù wàn nián。

初度日病起不能饮诸友载酒集书楼偶赋见意

张翥

细雨东风泛晓烟,草痕青过竹篱边。xì yǔ dōng fēng fàn xiǎo yān,cǎo hén qīng guò zhú lí biān。
春当揆度灵均日,老及知非伯玉年。chūn dāng kuí dù líng jūn rì,lǎo jí zhī fēi bó yù nián。
病眼纷纭花似雾,吟怀跌宕酒如泉。bìng yǎn fēn yún huā shì wù,yín huái diē dàng jiǔ rú quán。
诸君有意留迂叟,拟买雷塘百亩田。zhū jūn yǒu yì liú yū sǒu,nǐ mǎi léi táng bǎi mǔ tián。

上元夜雨

张翥

门外东风惊落尘,夜寒街鼓断无人。mén wài dōng fēng jīng luò chén,yè hán jiē gǔ duàn wú rén。
江山长抱千年恨,雨雪虚销一月春。jiāng shān zhǎng bào qiān nián hèn,yǔ xuě xū xiāo yī yuè chūn。
红蜡光深行酒罢,玉龙声急落梅频。hóng là guāng shēn xíng jiǔ bà,yù lóng shēng jí luò méi pín。
邻翁闻说儿时事,何异繁华梦里身。lín wēng wén shuō ér shí shì,hé yì fán huá mèng lǐ shēn。