古诗词

紫檀筚篥曲赠善吹者任子中

张翥

君不见龟兹乐工能新声,截竹插芸吹月明。jūn bù jiàn guī zī lè gōng néng xīn shēng,jié zhú chā yún chuī yuè míng。
黄沙碛里橐驼断,花门山上浮云生。huáng shā qì lǐ tuó tuó duàn,huā mén shān shàng fú yún shēng。
夜深促节转悲壮,只愁崩倒赤连城。yè shēn cù jié zhuǎn bēi zhuàng,zhǐ chóu bēng dào chì lián chéng。
石崖划裂水泉涌,海鹘怒戛风力竦。shí yá huà liè shuǐ quán yǒng,hǎi gǔ nù jiá fēng lì sǒng。
贾胡惊起怨思长,都护罢饮精魂动。jiǎ hú jīng qǐ yuàn sī zhǎng,dōu hù bà yǐn jīng hún dòng。
传之中国久更新,任郎妙解尤绝伦。chuán zhī zhōng guó jiǔ gèng xīn,rèn láng miào jiě yóu jué lún。
镂檀作管如紫玉,连蝉锦囊金作束。lòu tán zuò guǎn rú zǐ yù,lián chán jǐn náng jīn zuò shù。
等闲未肯出向人,为我酒边吹一曲。děng xián wèi kěn chū xiàng rén,wèi wǒ jiǔ biān chuī yī qū。
落花撩乱游丝起,流莺无言蛱蝶死。luò huā liāo luàn yóu sī qǐ,liú yīng wú yán jiá dié sǐ。
当头独发调最高,响来直在青云里。dāng tóu dú fā diào zuì gāo,xiǎng lái zhí zài qīng yún lǐ。
顿令阳春变秋色,佶栗吴霜飞绕指。dùn lìng yáng chūn biàn qiū sè,jí lì wú shuāng fēi rào zhǐ。
教坊弦索惨不骄,歌舞堂中静如水。jiào fāng xián suǒ cǎn bù jiāo,gē wǔ táng zhōng jìng rú shuǐ。
古谁得名今莫比,讵数阳陶与关李。gǔ shuí dé míng jīn mò bǐ,jù shù yáng táo yǔ guān lǐ。
南音北谱此正繁,含嚼纷纭徒聒耳。nán yīn běi pǔ cǐ zhèng fán,hán jué fēn yún tú guā ěr。
我心感慨未易降,已觉满坐寒摐摐。wǒ xīn gǎn kǎi wèi yì jiàng,yǐ jué mǎn zuò hán chuāng chuāng。
安得酒船百斛乘月去,数声吹黑鱼龙江。ān dé jiǔ chuán bǎi hú chéng yuè qù,shù shēng chuī hēi yú lóng jiāng。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

读瀛海喜其绝句清远因口号数诗示九成皆寔意也

张翥

杖履寻花虎丘寺,壶觞按曲馆娃宫。zhàng lǚ xún huā hǔ qiū sì,hú shāng àn qū guǎn wá gōng。
阿成杀受吴中乐,请入风沙海浪中。ā chéng shā shòu wú zhōng lè,qǐng rù fēng shā hǎi làng zhōng。

读瀛海喜其绝句清远因口号数诗示九成皆寔意也

张翥

结束黄骝粉画鞯,更投西市买长鞭。jié shù huáng liú fěn huà jiān,gèng tóu xī shì mǎi zhǎng biān。
知侬已有南归日,户部来催助燕钱。zhī nóng yǐ yǒu nán guī rì,hù bù lái cuī zhù yàn qián。

读瀛海喜其绝句清远因口号数诗示九成皆寔意也

张翥

大风尘土涨天飞,遮眼乌纱拍马归。dà fēng chén tǔ zhǎng tiān fēi,zhē yǎn wū shā pāi mǎ guī。
还是洞庭湖水好,待郎来浣旧征衣。hái shì dòng tíng hú shuǐ hǎo,dài láng lái huàn jiù zhēng yī。

大年小景

张翥

一川风柳绿傞傞,古木茅茨近涧阿。yī chuān fēng liǔ lǜ suō suō,gǔ mù máo cí jìn jiàn ā。
汉上无人船不渡,水禽飞处夕阳多。hàn shàng wú rén chuán bù dù,shuǐ qín fēi chù xī yáng duō。

大年小景

张翥

春澹空山不自聊,幽花老画国香销。chūn dàn kōng shān bù zì liáo,yōu huā lǎo huà guó xiāng xiāo。
只今愁绝沅湘路,谁与侯芭赋楚招。zhǐ jīn chóu jué yuán xiāng lù,shuí yǔ hóu bā fù chǔ zhāo。

大年小景

张翥

采采幽芳不盈把,好收风露入铜瓶。cǎi cǎi yōu fāng bù yíng bǎ,hǎo shōu fēng lù rù tóng píng。
虎丘老衲今何在,思见兰芽石上青。hǔ qiū lǎo nà jīn hé zài,sī jiàn lán yá shí shàng qīng。

王杲东白墨兰樵题诗用韵其左并寓所怀

张翥

光风叶叶露香新,欲采幽芳惜暮春。guāng fēng yè yè lù xiāng xīn,yù cǎi yōu fāng xī mù chūn。
几度玉笙吹夜月,潇湘云断不逢人。jǐ dù yù shēng chuī yè yuè,xiāo xiāng yún duàn bù féng rén。

幼闇宗师以诗招赏海棠文申有诗见约次韵

张翥

自是仙家春日迟,紫绵无数袅柔丝。zì shì xiān jiā chūn rì chí,zǐ mián wú shù niǎo róu sī。
凭君多置看花酒,肺渴如今似漏卮。píng jūn duō zhì kàn huā jiǔ,fèi kě rú jīn shì lòu zhī。

幼闇宗师以诗招赏海棠文申有诗见约次韵

张翥

环枢堂上迟明来,要向花前不放杯。huán shū táng shàng chí míng lái,yào xiàng huā qián bù fàng bēi。
只恐狂风无顾藉,尽将春色委苍苔。zhǐ kǒng kuáng fēng wú gù jí,jǐn jiāng chūn sè wěi cāng tái。

幼闇宗师以诗招赏海棠文申有诗见约次韵

张翥

好怀日近少曾开,心忆湖山曾屡回。hǎo huái rì jìn shǎo céng kāi,xīn yì hú shān céng lǚ huí。
不是故人多雅致,谁能相约看花来。bù shì gù rén duō yǎ zhì,shuí néng xiāng yuē kàn huā lái。

早出北城迎社稷香舆

张翥

我如老马怯征鞍,推起东窗欲起难。wǒ rú lǎo mǎ qiè zhēng ān,tuī qǐ dōng chuāng yù qǐ nán。
昨日风雷驱雹过,满衣明月五更寒。zuó rì fēng léi qū báo guò,mǎn yī míng yuè wǔ gèng hán。

廉子祐归省金陵且就秋试作三绝句赠别

张翥

故园归思浩无涯,更听啼鹃恼客怀。gù yuán guī sī hào wú yá,gèng tīng tí juān nǎo kè huái。
后夜月明应有梦,先随潮水过秦淮。hòu yè yuè míng yīng yǒu mèng,xiān suí cháo shuǐ guò qín huái。

廉子祐归省金陵且就秋试作三绝句赠别

张翥

陌上吹衣柳絮风,凭君莫放酒杯空。mò shàng chuī yī liǔ xù fēng,píng jūn mò fàng jiǔ bēi kōng。
归舟总是伤情处,一路残山剩水中。guī zhōu zǒng shì shāng qíng chù,yī lù cán shān shèng shuǐ zhōng。

廉子祐归省金陵且就秋试作三绝句赠别

张翥

自昔高科取俊英,布衣徒步到公卿。zì xī gāo kē qǔ jùn yīng,bù yī tú bù dào gōng qīng。
庙堂今日求材切,正待诸君策治平。miào táng jīn rì qiú cái qiè,zhèng dài zhū jūn cè zhì píng。

偶成二绝句简鲁威学士

张翥

云物凄凉小雪初,半庭残菊蝶来疏。yún wù qī liáng xiǎo xuě chū,bàn tíng cán jú dié lái shū。
连朝笔砚多忙事,借得东泉学士书。lián cháo bǐ yàn duō máng shì,jiè dé dōng quán xué shì shū。