古诗词

昭君词

赵文

蜀江洗妍姿,万里献君王。shǔ jiāng xǐ yán zī,wàn lǐ xiàn jūn wáng。
君王不我幸,弃置何怨伤。jūn wáng bù wǒ xìng,qì zhì hé yuàn shāng。
君王要宁胡,借问谁能行。jūn wáng yào níng hú,jiè wèn shuí néng xíng。
女伴各惧怯,畏此道路长。nǚ bàn gè jù qiè,wèi cǐ dào lù zhǎng。
慨然欲自往,讵忍别恩光。kǎi rán yù zì wǎng,jù rěn bié ēn guāng。
倘于国有益,尚胜死空房。tǎng yú guó yǒu yì,shàng shèng sǐ kōng fáng。
行行涉沙漠,风霜落红妆。xíng xíng shè shā mò,fēng shuāng luò hóng zhuāng。
得为胡阏氏,揣分已过当。dé wèi hú è shì,chuāi fēn yǐ guò dāng。
单于感汉恩,边境得安康。dān yú gǎn hàn ēn,biān jìng dé ān kāng。
一朝所天死,掩泣涕沾裳。yī cháo suǒ tiān sǐ,yǎn qì tì zhān shang。
胡俗或妻母,何异豺与狼。hú sú huò qī mǔ,hé yì chái yǔ láng。
仰天自引决,爱此夫妇纲。yǎng tiān zì yǐn jué,ài cǐ fū fù gāng。
大忠与大义,二者俱堂堂。dà zhōng yǔ dà yì,èr zhě jù táng táng。
可怜千古无人说,只道琵琶能断肠。kě lián qiān gǔ wú rén shuō,zhǐ dào pí pá néng duàn cháng。

赵文

元吉安庐陵人,字仪可,一字惟恭,初名宋永,号青山。尝三贡于乡,由国学上舍仕南雄府教授。宋亡,入闽依文天祥。元兵下汀州,文与天祥相失,逃归故里。后起为东湖书院山长,授南雄郡文学。有《青山集》。 赵文的作品>>

猜您喜欢

村行所见

赵文

良苗未成实,绿色相交加。liáng miáo wèi chéng shí,lǜ sè xiāng jiāo jiā。
南风嘘拂之,奔走如惊蛇。nán fēng xū fú zhī,bēn zǒu rú jīng shé。

晨起三首

赵文

晨起出门去,江声自悲咽。chén qǐ chū mén qù,jiāng shēng zì bēi yàn。
满目无行人,前山雾如雪。mǎn mù wú xíng rén,qián shān wù rú xuě。

晨起三首

赵文

山寒日不光,举目断人肠。shān hán rì bù guāng,jǔ mù duàn rén cháng。
儿童莫问路,怕是小筼筜。ér tóng mò wèn lù,pà shì xiǎo yún dāng。

晨起三首

赵文

三人相对眠,眠中各自梦。sān rén xiāng duì mián,mián zhōng gè zì mèng。
觉起偶开门,老树绿不动。jué qǐ ǒu kāi mén,lǎo shù lǜ bù dòng。

书扇二首其一

赵文

明月何时掇,秋风几日还。míng yuè hé shí duō,qiū fēng jǐ rì hái。
若教人不热,敢怨我长闲。ruò jiào rén bù rè,gǎn yuàn wǒ zhǎng xián。

睡起

赵文

小窗午热倦如柳,睡起雨来江浪声。xiǎo chuāng wǔ rè juàn rú liǔ,shuì qǐ yǔ lái jiāng làng shēng。
快意百年浑似此,不须浮海觅长生。kuài yì bǎi nián hún shì cǐ,bù xū fú hǎi mì zhǎng shēng。

哭亦周

赵文

去日相携涉畏涂,归来形影自相扶。qù rì xiāng xié shè wèi tú,guī lái xíng yǐng zì xiāng fú。
倦行小憩荒山道,怕听深丛叫鹧鸪。juàn xíng xiǎo qì huāng shān dào,pà tīng shēn cóng jiào zhè gū。

哭亦周

赵文

堂上华颠泣欲枯,哭声那解到黄垆。táng shàng huá diān qì yù kū,kū shēng nà jiě dào huáng lú。
千般欲解郤公意,难得嘉宾一箧书。qiān bān yù jiě xì gōng yì,nán dé jiā bīn yī qiè shū。

哭亦周

赵文

擢第君王与袍笏,盖棺丞相办深衣。zhuó dì jūn wáng yǔ páo hù,gài guān chéng xiāng bàn shēn yī。
江南仕宦堪车载,如此全归似汝稀。jiāng nán shì huàn kān chē zài,rú cǐ quán guī shì rǔ xī。

哭亦周

赵文

二十年来黍一炊,英风惟有冢累累。èr shí nián lái shǔ yī chuī,yīng fēng wéi yǒu zhǒng lèi lèi。
儿童踯躅牛羊戏,陌上行人谓此谁。ér tóng zhí zhú niú yáng xì,mò shàng xíng rén wèi cǐ shuí。

皆山夜起

赵文

上田下田水哓哓,南岭北岭虫啁啁。shàng tián xià tián shuǐ xiāo xiāo,nán lǐng běi lǐng chóng zhāo zhāo。
如此月明谁管领,可怜满壁海棠梢。rú cǐ yuè míng shuí guǎn lǐng,kě lián mǎn bì hǎi táng shāo。

皆山夜起

赵文

邻家闭门月色好,篱落参差残雪中。lín jiā bì mén yuè sè hǎo,lí luò cān chà cán xuě zhōng。
想见老农方鼾睡,不知门外有清风。xiǎng jiàn lǎo nóng fāng hān shuì,bù zhī mén wài yǒu qīng fēng。

正月十四日大雪上信国公冢

赵文

哭得愁云转不晴,山风吹泪欲成冰。kū dé chóu yún zhuǎn bù qíng,shān fēng chuī lèi yù chéng bīng。
两年不过西州路,今日来登下马陵。liǎng nián bù guò xī zhōu lù,jīn rì lái dēng xià mǎ líng。

正月十四日大雪上信国公冢

赵文

气概堂堂压九州,谁知零落此荒丘。qì gài táng táng yā jiǔ zhōu,shuí zhī líng luò cǐ huāng qiū。
却烦野老编松叶,怕有牛羊上冢头。què fán yě lǎo biān sōng yè,pà yǒu niú yáng shàng zhǒng tóu。

正月十四日大雪上信国公冢

赵文

共出长汀恰此朝,荒山露宿草萧萧。gòng chū zhǎng tīng qià cǐ cháo,huāng shān lù sù cǎo xiāo xiāo。
如今踏雪来看冢,回首当时未寂寥。rú jīn tà xuě lái kàn zhǒng,huí shǒu dāng shí wèi jì liáo。
1281234567»