古诗词

昭君词

赵文

蜀江洗妍姿,万里献君王。shǔ jiāng xǐ yán zī,wàn lǐ xiàn jūn wáng。
君王不我幸,弃置何怨伤。jūn wáng bù wǒ xìng,qì zhì hé yuàn shāng。
君王要宁胡,借问谁能行。jūn wáng yào níng hú,jiè wèn shuí néng xíng。
女伴各惧怯,畏此道路长。nǚ bàn gè jù qiè,wèi cǐ dào lù zhǎng。
慨然欲自往,讵忍别恩光。kǎi rán yù zì wǎng,jù rěn bié ēn guāng。
倘于国有益,尚胜死空房。tǎng yú guó yǒu yì,shàng shèng sǐ kōng fáng。
行行涉沙漠,风霜落红妆。xíng xíng shè shā mò,fēng shuāng luò hóng zhuāng。
得为胡阏氏,揣分已过当。dé wèi hú è shì,chuāi fēn yǐ guò dāng。
单于感汉恩,边境得安康。dān yú gǎn hàn ēn,biān jìng dé ān kāng。
一朝所天死,掩泣涕沾裳。yī cháo suǒ tiān sǐ,yǎn qì tì zhān shang。
胡俗或妻母,何异豺与狼。hú sú huò qī mǔ,hé yì chái yǔ láng。
仰天自引决,爱此夫妇纲。yǎng tiān zì yǐn jué,ài cǐ fū fù gāng。
大忠与大义,二者俱堂堂。dà zhōng yǔ dà yì,èr zhě jù táng táng。
可怜千古无人说,只道琵琶能断肠。kě lián qiān gǔ wú rén shuō,zhǐ dào pí pá néng duàn cháng。

赵文

元吉安庐陵人,字仪可,一字惟恭,初名宋永,号青山。尝三贡于乡,由国学上舍仕南雄府教授。宋亡,入闽依文天祥。元兵下汀州,文与天祥相失,逃归故里。后起为东湖书院山长,授南雄郡文学。有《青山集》。 赵文的作品>>

猜您喜欢

正月十四日大雪上信国公冢

赵文

十年目与肠俱断,不见延平病雁回。shí nián mù yǔ cháng jù duàn,bù jiàn yán píng bìng yàn huí。
若不从公天上去,定应随我雪中来。ruò bù cóng gōng tiān shàng qù,dìng yīng suí wǒ xuě zhōng lái。

读史

赵文

夹寨功名节节奇,门高事起更堪悲。jiā zhài gōng míng jié jié qí,mén gāo shì qǐ gèng kān bēi。
身亡家破英雄笑,恰似伶官戏罢时。shēn wáng jiā pò yīng xióng xiào,qià shì líng guān xì bà shí。

伤逝三首

赵文

昨日相扶尚自存,今朝痛哭奠清尊。zuó rì xiāng fú shàng zì cún,jīn cháo tòng kū diàn qīng zūn。
如何一夜音容隔,便有纷纷说梦魂。rú hé yī yè yīn róng gé,biàn yǒu fēn fēn shuō mèng hún。

伤逝三首

赵文

老人不哭自销魂,况复长号病眼昏。lǎo rén bù kū zì xiāo hún,kuàng fù zhǎng hào bìng yǎn hūn。
终日哭声那可听,一声声有一般言。zhōng rì kū shēng nà kě tīng,yī shēng shēng yǒu yī bān yán。

伤逝三首

赵文

老去真无泪可挥,断肠三十八年非。lǎo qù zhēn wú lèi kě huī,duàn cháng sān shí bā nián fēi。
忍看乳者携孙揖,怕见亲情别柩归。rěn kàn rǔ zhě xié sūn yī,pà jiàn qīn qíng bié jiù guī。

榕村田家

赵文

门外萧疏竹数行,小池聊可浴沧浪。mén wài xiāo shū zhú shù xíng,xiǎo chí liáo kě yù cāng làng。
木床留向竹阴下,儿踏田归话晚凉。mù chuáng liú xiàng zhú yīn xià,ér tà tián guī huà wǎn liáng。

朱湖

赵文

高低榉柳绿如苔,三两柴门傍竹开。gāo dī jǔ liǔ lǜ rú tái,sān liǎng chái mén bàng zhú kāi。
此处定无人挟弹,青青乳燕出溪来。cǐ chù dìng wú rén xié dàn,qīng qīng rǔ yàn chū xī lái。

汶归舟中

赵文

咿咿轧轧橹声歇,凄凄切切寒蛩鸣。yī yī yà yà lǔ shēng xiē,qī qī qiè qiè hán qióng míng。
满空星斗不解语,时与渔火争晶荧。mǎn kōng xīng dòu bù jiě yǔ,shí yǔ yú huǒ zhēng jīng yíng。

送春

赵文

晓起裁诗拟送春,临池把笔意殷勤。xiǎo qǐ cái shī nǐ sòng chūn,lín chí bǎ bǐ yì yīn qín。
何人送得春曾去,只见春风解送君。hé rén sòng dé chūn céng qù,zhǐ jiàn chūn fēng jiě sòng jūn。

次韵感旧

赵文

人间岁月如江波,欢乐苦少哀情多。rén jiān suì yuè rú jiāng bō,huān lè kǔ shǎo āi qíng duō。
千曲箜篌弹不尽,公无渡河公渡河。qiān qū kōng hóu dàn bù jǐn,gōng wú dù hé gōng dù hé。

秋雨

赵文

秋雨沉沉酒醒迟,小窗灯火对唐诗。qiū yǔ chén chén jiǔ xǐng chí,xiǎo chuāng dēng huǒ duì táng shī。
是谁隔屋鸣弦管,恰似吴山梦觉时。shì shuí gé wū míng xián guǎn,qià shì wú shān mèng jué shí。

灯前咏诗

赵文

青春苦留不肯住,白发不招还自来。qīng chūn kǔ liú bù kěn zhù,bái fā bù zhāo hái zì lái。
闲看灯前写诗手,百年端是窖中埃。xián kàn dēng qián xiě shī shǒu,bǎi nián duān shì jiào zhōng āi。

愁坐

赵文

草色青青有底忙,空斋愁坐日偏长。cǎo sè qīng qīng yǒu dǐ máng,kōng zhāi chóu zuò rì piān zhǎng。
一春不作看花梦,满地苔痕煮药香。yī chūn bù zuò kàn huā mèng,mǎn dì tái hén zhǔ yào xiāng。

戴嵩牛

赵文

荒草茫茫一笛风,犘鸣未必牧人通。huāng cǎo máng máng yī dí fēng,má míng wèi bì mù rén tōng。
归鸦落日江南野,何限人间真戴嵩。guī yā luò rì jiāng nán yě,hé xiàn rén jiān zhēn dài sōng。

百牛图

赵文

浮沉隐见各从容,不借山童尺棰功。fú chén yǐn jiàn gè cóng róng,bù jiè shān tóng chǐ chuí gōng。
一犁春雨吾事济,何用啧啧多牛翁。yī lí chūn yǔ wú shì jì,hé yòng zé zé duō niú wēng。