古诗词

画马为顾彦明赋

凌云翰

老骥伏枥志千里,烈士松心同不已。lǎo jì fú lì zhì qiān lǐ,liè shì sōng xīn tóng bù yǐ。
因思饮水向天山,枕上边声梦中起。yīn sī yǐn shuǐ xiàng tiān shān,zhěn shàng biān shēng mèng zhōng qǐ。
昨者试洛江之干,蹴踏细浪成狂澜。zuó zhě shì luò jiāng zhī gàn,cù tà xì làng chéng kuáng lán。
青丝络头系乘柳,云湿五花犹未干。qīng sī luò tóu xì chéng liǔ,yún shī wǔ huā yóu wèi gàn。
朱衣奚官在坰野,不独爱马尤知马。zhū yī xī guān zài jiōng yě,bù dú ài mǎ yóu zhī mǎ。
一顾冀北无留良,只使世间观画者。yī gù jì běi wú liú liáng,zhǐ shǐ shì jiān guān huà zhě。
画师今古孰后先,曾韩古有今龙眠。huà shī jīn gǔ shú hòu xiān,céng hán gǔ yǒu jīn lóng mián。
近时亦有任水监,不及吴兴为自然。jìn shí yì yǒu rèn shuǐ jiān,bù jí wú xīng wèi zì rán。
吴兴父子真游戏,皮氏丹青亦同嗜。wú xīng fù zi zhēn yóu xì,pí shì dān qīng yì tóng shì。
曾貌前朝十二闲,落笔颇得吴兴意。céng mào qián cháo shí èr xián,luò bǐ pǒ dé wú xīng yì。
摩挲树者重入图,韩公所记今则无。mó sā shù zhě zhòng rù tú,hán gōng suǒ jì jīn zé wú。
歌行屈指能几教,谪仙少陵并大苏。gē xíng qū zhǐ néng jǐ jiào,zhé xiān shǎo líng bìng dà sū。
虎头好古宁论价,神骏端令万人讶。hǔ tóu hǎo gǔ níng lùn jià,shén jùn duān lìng wàn rén yà。
他年按图倘得之,拟献君王赤墀下。tā nián àn tú tǎng dé zhī,nǐ xiàn jūn wáng chì chí xià。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

寒江独钓图

凌云翰

诗画难评劣与优,声无声有巧相侔。shī huà nán píng liè yǔ yōu,shēng wú shēng yǒu qiǎo xiāng móu。
寒江钓雪何人笔,得句真如柳柳州。hán jiāng diào xuě hé rén bǐ,dé jù zhēn rú liǔ liǔ zhōu。

俞文辅墨菊

凌云翰

间色幽花却耐看,墨香和露不曾干。jiān sè yōu huā què nài kàn,mò xiāng hé lù bù céng gàn。
魏家池馆如栽得,唤作秋风小牡丹。wèi jiā chí guǎn rú zāi dé,huàn zuò qiū fēng xiǎo mǔ dān。

杨懋臣以红墨梅二幅赠彦真命题其上

凌云翰

珊瑚击碎冷无声,散作疏花点点明。shān hú jī suì lěng wú shēng,sàn zuò shū huā diǎn diǎn míng。
远寄馀音溪上去,春风百里故人情。yuǎn jì yú yīn xī shàng qù,chūn fēng bǎi lǐ gù rén qíng。

杨懋臣以红墨梅二幅赠彦真命题其上

凌云翰

人到英溪识浚仪,寒窗索句重相思。rén dào yīng xī shí jùn yí,hán chuāng suǒ jù zhòng xiāng sī。
江空岁晚无芳草,聊折琼瑶赠一枝。jiāng kōng suì wǎn wú fāng cǎo,liáo zhé qióng yáo zèng yī zhī。

赵休穆画马

凌云翰

吴兴自得曹韩法,父子丹青更一家。wú xīng zì dé cáo hán fǎ,fù zi dān qīng gèng yī jiā。
神骏按图犹不识,空今天马涉流沙。shén jùn àn tú yóu bù shí,kōng jīn tiān mǎ shè liú shā。

梅月水仙图

凌云翰

形影相看愈觉真,花中人是月中人。xíng yǐng xiāng kàn yù jué zhēn,huā zhōng rén shì yuè zhōng rén。
丹青想像惊鸿态,不及思王赋洛神。dān qīng xiǎng xiàng jīng hóng tài,bù jí sī wáng fù luò shén。

画菜

凌云翰

寒士须尝百瓮齑,莫教此色到群黎。hán shì xū cháng bǎi wèng jī,mò jiào cǐ sè dào qún lí。
盐梅不入和羹用,空使君王梦蔡齐。yán méi bù rù hé gēng yòng,kōng shǐ jūn wáng mèng cài qí。

画菜

凌云翰

一抹生红著土酥,曾同菘菜付庖厨。yī mǒ shēng hóng zhù tǔ sū,céng tóng sōng cài fù páo chú。
先生欲补冰壶传,燥吻时时看画图。xiān shēng yù bǔ bīng hú chuán,zào wěn shí shí kàn huà tú。

庐山图

凌云翰

梦里庐山亦偶然,披图重见意犹怜。mèng lǐ lú shān yì ǒu rán,pī tú zhòng jiàn yì yóu lián。
白云万顷松千个,看得人间李谪仙。bái yún wàn qǐng sōng qiān gè,kàn dé rén jiān lǐ zhé xiān。

为沈竹窗题竹梅二图

凌云翰

生纸何人写墨君,翠痕馀处白纷纷。shēng zhǐ hé rén xiě mò jūn,cuì hén yú chù bái fēn fēn。
翻疑手把孤鸾尾,扫出南山一段云。fān yí shǒu bǎ gū luán wěi,sǎo chū nán shān yī duàn yún。

为沈竹窗题竹梅二图

凌云翰

寻花曾记历山坡,年后如何却厌多。xún huā céng jì lì shān pō,nián hòu rú hé què yàn duō。
赖有小窗横幅在,空将老眼重摩挲。lài yǒu xiǎo chuāng héng fú zài,kōng jiāng lǎo yǎn zhòng mó sā。

马麟长春蝶并杨太后扑蝶图二小幅成一卷

凌云翰

蝶骇花飞春事无,扇罗又见内家姝。dié hài huā fēi chūn shì wú,shàn luó yòu jiàn nèi jiā shū。
昆虫草木端平画,不是豳风七月图。kūn chóng cǎo mù duān píng huà,bù shì bīn fēng qī yuè tú。

戊午元夕遇雨次莫景行韵

凌云翰

张灯只许到更阑,纵有笙歌懒作欢。zhāng dēng zhǐ xǔ dào gèng lán,zòng yǒu shēng gē lǎn zuò huān。
空忆旧时明月色,连宵还恨不曾看。kōng yì jiù shí míng yuè sè,lián xiāo hái hèn bù céng kàn。

戊午元夕遇雨次莫景行韵

凌云翰

门门种树翠成层,准拟元宵映彩棚。mén mén zhǒng shù cuì chéng céng,zhǔn nǐ yuán xiāo yìng cǎi péng。
游兴不因风雨阻,夜窗闲却读书灯。yóu xīng bù yīn fēng yǔ zǔ,yè chuāng xián què dú shū dēng。

枯林墨蕙

凌云翰

转蕙光风百里馀,空庭曾见雪消初。zhuǎn huì guāng fēng bǎi lǐ yú,kōng tíng céng jiàn xuě xiāo chū。
数丛一干谁能写,笔法浑如贝叶书。shù cóng yī gàn shuí néng xiě,bǐ fǎ hún rú bèi yè shū。