古诗词

画马为顾彦明赋

凌云翰

老骥伏枥志千里,烈士松心同不已。lǎo jì fú lì zhì qiān lǐ,liè shì sōng xīn tóng bù yǐ。
因思饮水向天山,枕上边声梦中起。yīn sī yǐn shuǐ xiàng tiān shān,zhěn shàng biān shēng mèng zhōng qǐ。
昨者试洛江之干,蹴踏细浪成狂澜。zuó zhě shì luò jiāng zhī gàn,cù tà xì làng chéng kuáng lán。
青丝络头系乘柳,云湿五花犹未干。qīng sī luò tóu xì chéng liǔ,yún shī wǔ huā yóu wèi gàn。
朱衣奚官在坰野,不独爱马尤知马。zhū yī xī guān zài jiōng yě,bù dú ài mǎ yóu zhī mǎ。
一顾冀北无留良,只使世间观画者。yī gù jì běi wú liú liáng,zhǐ shǐ shì jiān guān huà zhě。
画师今古孰后先,曾韩古有今龙眠。huà shī jīn gǔ shú hòu xiān,céng hán gǔ yǒu jīn lóng mián。
近时亦有任水监,不及吴兴为自然。jìn shí yì yǒu rèn shuǐ jiān,bù jí wú xīng wèi zì rán。
吴兴父子真游戏,皮氏丹青亦同嗜。wú xīng fù zi zhēn yóu xì,pí shì dān qīng yì tóng shì。
曾貌前朝十二闲,落笔颇得吴兴意。céng mào qián cháo shí èr xián,luò bǐ pǒ dé wú xīng yì。
摩挲树者重入图,韩公所记今则无。mó sā shù zhě zhòng rù tú,hán gōng suǒ jì jīn zé wú。
歌行屈指能几教,谪仙少陵并大苏。gē xíng qū zhǐ néng jǐ jiào,zhé xiān shǎo líng bìng dà sū。
虎头好古宁论价,神骏端令万人讶。hǔ tóu hǎo gǔ níng lùn jià,shén jùn duān lìng wàn rén yà。
他年按图倘得之,拟献君王赤墀下。tā nián àn tú tǎng dé zhī,nǐ xiàn jūn wáng chì chí xià。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

二仙像铁拐

凌云翰

一拐随身四海闻,剑锋久暗七星文。yī guǎi suí shēn sì hǎi wén,jiàn fēng jiǔ àn qī xīng wén。
等闲磨砺光芒出,划断青天万里云。děng xián mó lì guāng máng chū,huà duàn qīng tiān wàn lǐ yún。

二仙像铁拐

凌云翰

似醉如痴不顾身,谁知一一露天真。shì zuì rú chī bù gù shēn,shuí zhī yī yī lù tiān zhēn。
露台便是中秋月,养就蟾蜍白胜银。lù tái biàn shì zhōng qiū yuè,yǎng jiù chán chú bái shèng yín。

群峰春晓图赠王士贞之官三山

凌云翰

唱彻阳关酒未阑,渭城朝雨别篱难。chàng chè yáng guān jiǔ wèi lán,wèi chéng cháo yǔ bié lí nán。
三山春色多于柳,总在王维画里看。sān shān chūn sè duō yú liǔ,zǒng zài wáng wéi huà lǐ kàn。

乔松双鹄图为俞仲和赋

凌云翰

一个长松雨鹤栖,上头不许子规啼。yī gè zhǎng sōng yǔ hè qī,shàng tóu bù xǔ zi guī tí。
仙翁应在春山裹,丹井云多路更迷。xiān wēng yīng zài chūn shān guǒ,dān jǐng yún duō lù gèng mí。

唐子华画

凌云翰

我识吴兴唐子华,丹青一出便名家。wǒ shí wú xīng táng zi huá,dān qīng yī chū biàn míng jiā。
抱琴童仆随驴去,山县今朝早放衙。bào qín tóng pū suí lǘ qù,shān xiàn jīn cháo zǎo fàng yá。

画梅

凌云翰

诗到无声也自奇,眼明窗不见疏枝。shī dào wú shēng yě zì qí,yǎn míng chuāng bù jiàn shū zhī。
江南四月冥冥雨,空忆曹瞒止渴时。jiāng nán sì yuè míng míng yǔ,kōng yì cáo mán zhǐ kě shí。

画梅

凌云翰

每爱多才赋洛神,凌波曾见袜生尘。měi ài duō cái fù luò shén,líng bō céng jiàn wà shēng chén。
谁知更有梅兄在,消得思王一写真。shuí zhī gèng yǒu méi xiōng zài,xiāo dé sī wáng yī xiě zhēn。

卢伯庸宰水图

凌云翰

桃李家山春欲无,草堂留得望西湖。táo lǐ jiā shān chūn yù wú,cǎo táng liú dé wàng xī hú。
墓门宰木今如许,惆怅临风展画图。mù mén zǎi mù jīn rú xǔ,chóu chàng lín fēng zhǎn huà tú。

桂娥梅仙二图

凌云翰

金栗平铺满树头,画阑西畔月如钩。jīn lì píng pù mǎn shù tóu,huà lán xī pàn yuè rú gōu。
风鬟雾鬓归来晚,折得天香总是秋。fēng huán wù bìn guī lái wǎn,zhé dé tiān xiāng zǒng shì qiū。

桂娥梅仙二图

凌云翰

倚树仙人是阿谁,雪肤花貌认参差。yǐ shù xiān rén shì ā shuí,xuě fū huā mào rèn cān chà。
恐惊青鸟枝头梦,玉笛拈来不敢吹。kǒng jīng qīng niǎo zhī tóu mèng,yù dí niān lái bù gǎn chuī。

海棠白头翁鸟图

凌云翰

驷马桥边忆旧游,海棠红湿雨初收。sì mǎ qiáo biān yì jiù yóu,hǎi táng hóng shī yǔ chū shōu。
春禽似识文园令,也向花前叹白头。chūn qín shì shí wén yuán lìng,yě xiàng huā qián tàn bái tóu。

高房山画

凌云翰

尚书京口住经年,每写云山出自然。shàng shū jīng kǒu zhù jīng nián,měi xiě yún shān chū zì rán。
此幅得来如有意,虹光曾射米家船。cǐ fú dé lái rú yǒu yì,hóng guāng céng shè mǐ jiā chuán。

画梅

凌云翰

墨作南枝却耐看,北枝何似怯馀寒。mò zuò nán zhī què nài kàn,běi zhī hé shì qiè yú hán。
诗人不用劳区别,开到春来总一般。shī rén bù yòng láo qū bié,kāi dào chūn lái zǒng yī bān。

画梅

凌云翰

飞来峰下雪垂垂,近水人家玉两枝。fēi lái fēng xià xuě chuí chuí,jìn shuǐ rén jiā yù liǎng zhī。
燕子春寒来不得,却教鸿雁见开时。yàn zi chūn hán lái bù dé,què jiào hóng yàn jiàn kāi shí。

咏海棠

凌云翰

春色三分已二分,海棠红软半梨云。chūn sè sān fēn yǐ èr fēn,hǎi táng hóng ruǎn bàn lí yún。
银缸休照东风树,愁杀杨州杜使君。yín gāng xiū zhào dōng fēng shù,chóu shā yáng zhōu dù shǐ jūn。