古诗词

题四皓图

卢亘

姬昌圣瑞胤厥祖,泰伯仲雍逃荆蛮。jī chāng shèng ruì yìn jué zǔ,tài bó zhòng yōng táo jīng mán。
坐令周历过所卜,高风千古谁追攀。zuò lìng zhōu lì guò suǒ bo,gāo fēng qiān gǔ shuí zhuī pān。
惠皇畏废出奇计,四老昂藏趋殿陛。huì huáng wèi fèi chū qí jì,sì lǎo áng cáng qū diàn bì。
吕宗覆尽鼎再安,玉玺神光归代邸。lǚ zōng fù jǐn dǐng zài ān,yù xǐ shén guāng guī dài dǐ。
赵王枯冢生秋蓬,谷城黄石埋幽宫。zhào wáng kū zhǒng shēng qiū péng,gǔ chéng huáng shí mái yōu gōng。
空山不闻《紫芝曲》,白云影没南飞鸿。kōng shān bù wén zǐ zhī qū,bái yún yǐng méi nán fēi hóng。

卢亘

元汲郡人,字彦威。幼颖悟,博览群书。为文雄逸,尤工于诗。以拟著《滕王阁记》,受知于姚燧,荐为国史院编修。后以待制卒。有《彦威集》。 卢亘的作品>>

猜您喜欢

和阎子济韵二首

卢亘

愁忧无端来,有巧不容措。chóu yōu wú duān lái,yǒu qiǎo bù róng cuò。
平生兔三窟,挂网不知惧。píng shēng tù sān kū,guà wǎng bù zhī jù。
君子事明哲,为善天下妒。jūn zi shì míng zhé,wèi shàn tiān xià dù。
俯仰无愧怍,于以理世务。fǔ yǎng wú kuì zuò,yú yǐ lǐ shì wù。
祸罹忽然至,不幸我岂恶。huò lí hū rán zhì,bù xìng wǒ qǐ è。
所以终百年,任运恒优裕。suǒ yǐ zhōng bǎi nián,rèn yùn héng yōu yù。
哀哉古屈子,死岂忠贞误。āi zāi gǔ qū zi,sǐ qǐ zhōng zhēn wù。
委质复洁身,谗口焉得污。wěi zhì fù jié shēn,chán kǒu yān dé wū。

和阎子济韵二首

卢亘

神仙冰雪姿,方丈难企覢。shén xiān bīng xuě zī,fāng zhàng nán qǐ shǎn。
清高绝尘上,亦藉波涛险。qīng gāo jué chén shàng,yì jí bō tāo xiǎn。
世人空想像,年岁虚荏苒。shì rén kōng xiǎng xiàng,nián suì xū rěn rǎn。
秦皇与汉武,鬓雪不可染。qín huáng yǔ hàn wǔ,bìn xuě bù kě rǎn。
猖狂遗馀恨,略得笔舌贬。chāng kuáng yí yú hèn,lüè dé bǐ shé biǎn。
君看唐虞圣,闻君衽犹敛。jūn kàn táng yú shèng,wén jūn rèn yóu liǎn。

读王维夷门歌尽述侯嬴朱亥之事今春侍大人官汴省得以周览城郭而遗台废圃往往瓦砾山积所谓夷门者不可复识其处而嬴亥遗迹无知之者千数百年于此矣用其意作歌续其后大德甲辰岁也

卢亘

忆昔词客歌夷门,七雄争战纷如云。yì xī cí kè gē yí mén,qī xióng zhēng zhàn fēn rú yún。
信陵盗符侯嬴死,铁锤击碎邯郸军。xìn líng dào fú hóu yíng sǐ,tiě chuí jī suì hán dān jūn。
后来谁震关河响,五季相乘如反掌。hòu lái shuí zhèn guān hé xiǎng,wǔ jì xiāng chéng rú fǎn zhǎng。
当年意气作飞烟,空馀朽骨埋黄壤。dāng nián yì qì zuò fēi yān,kōng yú xiǔ gǔ mái huáng rǎng。
宋家九叶二百秋,仁涵义染还生羞。sòng jiā jiǔ yè èr bǎi qiū,rén hán yì rǎn hái shēng xiū。
寿山穹窿九州哭,独有遗民恨销骨。shòu shān qióng lóng jiǔ zhōu kū,dú yǒu yí mín hèn xiāo gǔ。
易水南流汴水清,黄河不洗中原兵。yì shuǐ nán liú biàn shuǐ qīng,huáng hé bù xǐ zhōng yuán bīng。
天戈一指八纮举,四海无波日月明。tiān gē yī zhǐ bā hóng jǔ,sì hǎi wú bō rì yuè míng。
雄台屹立天垣近,夔皋继出扶皇运。xióng tái yì lì tiān yuán jìn,kuí gāo jì chū fú huáng yùn。
桑阴蔽日麦连云,坐看龚黄清列郡。sāng yīn bì rì mài lián yún,zuò kàn gōng huáng qīng liè jùn。
我来喜遇春如海,瓦砾生烟变光彩。wǒ lái xǐ yù chūn rú hǎi,wǎ lì shēng yān biàn guāng cǎi。
红尘扑面人不知,独过屠门吊朱亥。hóng chén pū miàn rén bù zhī,dú guò tú mén diào zhū hài。

题金显宗墨竹

卢亘

天人赋物如天工,墨光洒竹回天容。tiān rén fù wù rú tiān gōng,mò guāng sǎ zhú huí tiān róng。
千年劲玉寒不死,清波照响悲吟龙。qiān nián jìn yù hán bù sǐ,qīng bō zhào xiǎng bēi yín lóng。
烟凝草绿承华殿,鬼冷秋霜月如练。yān níng cǎo lǜ chéng huá diàn,guǐ lěng qiū shuāng yuè rú liàn。
长毫写影竹不知,《子夜歌》残空记面。zhǎng háo xiě yǐng zhú bù zhī,zi yè gē cán kōng jì miàn。
春云一散风吹尘,茫茫海色翻青鳞。chūn yún yī sàn fēng chuī chén,máng máng hǎi sè fān qīng lín。
金仙泪痕愁汉月,尚怜玉轴随时新。jīn xiān lèi hén chóu hàn yuè,shàng lián yù zhóu suí shí xīn。
梦跨茅龙上天去,女娲补天天不语。mèng kuà máo lóng shàng tiān qù,nǚ wā bǔ tiān tiān bù yǔ。
海绡画鸾生翠羽,踏破银湾湿河鼓。hǎi xiāo huà luán shēng cuì yǔ,tà pò yín wān shī hé gǔ。
射龙江深春不度,风色萧萧怨千古。shè lóng jiāng shēn chūn bù dù,fēng sè xiāo xiāo yuàn qiān gǔ。

行卢沟之南书所见

卢亘

幽蓟忽如九天上,俯视左右分秦齐。yōu jì hū rú jiǔ tiān shàng,fǔ shì zuǒ yòu fēn qín qí。
万里南来太行远,苍龙北峙飞云低。wàn lǐ nán lái tài xíng yuǎn,cāng lóng běi zhì fēi yún dī。
冈回一崦花柳暗,川平百里风烟迷。gāng huí yī yān huā liǔ àn,chuān píng bǎi lǐ fēng yān mí。
丈夫出门自有乐,人生何必常栖栖。zhàng fū chū mén zì yǒu lè,rén shēng hé bì cháng qī qī。

九月十日接驾回因游香山寺饮于西厓之上酒酣呈主人

卢亘

迎銮北去迷风沙,看山西来走烟霞。yíng luán běi qù mí fēng shā,kàn shān xī lái zǒu yān xiá。
苍山朝含太古色,长松百尺凌云斜。cāng shān cháo hán tài gǔ sè,zhǎng sōng bǎi chǐ líng yún xié。
杰观重楼炫金碧,笑拍阑干倚天立。jié guān zhòng lóu xuàn jīn bì,xiào pāi lán gàn yǐ tiān lì。
出门却得望东山,红树青林乱秋色。chū mén què dé wàng dōng shān,hóng shù qīng lín luàn qiū sè。
痛饮崩厓鲸吸川,径欲醉倒秋风前。tòng yǐn bēng yá jīng xī chuān,jìng yù zuì dào qiū fēng qián。
但恨浮云蔽白日,使我不得瞻青天。dàn hèn fú yún bì bái rì,shǐ wǒ bù dé zhān qīng tiān。
忽忽今年负重九,树老山空复何有。hū hū jīn nián fù zhòng jiǔ,shù lǎo shān kōng fù hé yǒu。
莫将身世愧渊明,纵有黄花无此酒。mò jiāng shēn shì kuì yuān míng,zòng yǒu huáng huā wú cǐ jiǔ。

题华山太古雪赠人

卢亘

往时天大风,能吹华山裂。wǎng shí tiān dà fēng,néng chuī huá shān liè。
坠此一拳石,咸云太古雪。zhuì cǐ yī quán shí,xián yún tài gǔ xuě。
粤自开辟初,云气所凝结。yuè zì kāi pì chū,yún qì suǒ níng jié。
已经六万岁,变化同巀嶪。yǐ jīng liù wàn suì,biàn huà tóng jié yè。
望之色正白,表里共澄澈。wàng zhī sè zhèng bái,biǎo lǐ gòng chéng chè。
尘土不能涴,光彩耀日月。chén tǔ bù néng wò,guāng cǎi yào rì yuè。
愿君勿爱此,持以献金阙。yuàn jūn wù ài cǐ,chí yǐ xiàn jīn quē。
回中避暑时,可用清毒热。huí zhōng bì shǔ shí,kě yòng qīng dú rè。
2212