古诗词

题金显宗墨竹

卢亘

天人赋物如天工,墨光洒竹回天容。tiān rén fù wù rú tiān gōng,mò guāng sǎ zhú huí tiān róng。
千年劲玉寒不死,清波照响悲吟龙。qiān nián jìn yù hán bù sǐ,qīng bō zhào xiǎng bēi yín lóng。
烟凝草绿承华殿,鬼冷秋霜月如练。yān níng cǎo lǜ chéng huá diàn,guǐ lěng qiū shuāng yuè rú liàn。
长毫写影竹不知,《子夜歌》残空记面。zhǎng háo xiě yǐng zhú bù zhī,zi yè gē cán kōng jì miàn。
春云一散风吹尘,茫茫海色翻青鳞。chūn yún yī sàn fēng chuī chén,máng máng hǎi sè fān qīng lín。
金仙泪痕愁汉月,尚怜玉轴随时新。jīn xiān lèi hén chóu hàn yuè,shàng lián yù zhóu suí shí xīn。
梦跨茅龙上天去,女娲补天天不语。mèng kuà máo lóng shàng tiān qù,nǚ wā bǔ tiān tiān bù yǔ。
海绡画鸾生翠羽,踏破银湾湿河鼓。hǎi xiāo huà luán shēng cuì yǔ,tà pò yín wān shī hé gǔ。
射龙江深春不度,风色萧萧怨千古。shè lóng jiāng shēn chūn bù dù,fēng sè xiāo xiāo yuàn qiān gǔ。

卢亘

元汲郡人,字彦威。幼颖悟,博览群书。为文雄逸,尤工于诗。以拟著《滕王阁记》,受知于姚燧,荐为国史院编修。后以待制卒。有《彦威集》。 卢亘的作品>>

猜您喜欢

送友

卢亘

晴云半逐雨云低,九陌无尘共落晖。qíng yún bàn zhú yǔ yún dī,jiǔ mò wú chén gòng luò huī。
满目秋芜悲泽国,一声烟鹤到岩扉。mǎn mù qiū wú bēi zé guó,yī shēng yān hè dào yán fēi。
西风帆饱随天远,残月砧寒入梦微。xī fēng fān bǎo suí tiān yuǎn,cán yuè zhēn hán rù mèng wēi。
路隔蓬莱鳌背阔,剑光长拂海涛飞。lù gé péng lái áo bèi kuò,jiàn guāng zhǎng fú hǎi tāo fēi。

送侯尊师

卢亘

白雁风高锦树空,寒郊落日满飞蓬。bái yàn fēng gāo jǐn shù kōng,hán jiāo luò rì mǎn fēi péng。
心游太始鸿蒙外,命寄圜穹象纬中。xīn yóu tài shǐ hóng méng wài,mìng jì huán qióng xiàng wěi zhōng。
京国轮蹄殊扰扰,烟霄岐路漫匆匆。jīng guó lún tí shū rǎo rǎo,yān xiāo qí lù màn cōng cōng。
青云别后仙山远,何日丹砂问葛洪。qīng yún bié hòu xiān shān yuǎn,hé rì dān shā wèn gé hóng。

奉贺李秋谷平章宿西郊

卢亘

春生骑吏飞尘外,便觉高情远世纷。chūn shēng qí lì fēi chén wài,biàn jué gāo qíng yuǎn shì fēn。
酒泛泉香清易冽,梦侵仙骨冷难曛。jiǔ fàn quán xiāng qīng yì liè,mèng qīn xiān gǔ lěng nán xūn。
珠生沧海还惊月,鹤舞层霄不见云。zhū shēng cāng hǎi hái jīng yuè,hè wǔ céng xiāo bù jiàn yún。
无象太平今有象,共欣良相遇明君。wú xiàng tài píng jīn yǒu xiàng,gòng xīn liáng xiāng yù míng jūn。

题张国纲理问塞河诗卷

卢亘

导河积石尧解忧,滔天之水成安流。dǎo hé jī shí yáo jiě yōu,tāo tiān zhī shuǐ chéng ān liú。
何年决啮半南土,清淮怒卷黄云愁。hé nián jué niè bàn nán tǔ,qīng huái nù juǎn huáng yún chóu。
宣房既筑汉歌喜,越巫抱璧神光起。xuān fáng jì zhù hàn gē xǐ,yuè wū bào bì shén guāng qǐ。
害除梁楚二渠成,海溢西南九河死。hài chú liáng chǔ èr qú chéng,hǎi yì xī nán jiǔ hé sǐ。
后来群策知谁贤,何人捧土能防川。hòu lái qún cè zhī shuí xián,hé rén pěng tǔ néng fáng chuān。
彭城楼堞照黄土,河平堰石愁金天。péng chéng lóu dié zhào huáng tǔ,hé píng yàn shí chóu jīn tiān。
吾皇放勋超万古,泽世馀功平水土。wú huáng fàng xūn chāo wàn gǔ,zé shì yú gōng píng shuǐ tǔ。
睢阳塞决付贤侯,解变狂澜作安堵。suī yáng sāi jué fù xián hóu,jiě biàn kuáng lán zuò ān dǔ。
于今此功宁复有,从容小试经纶手。yú jīn cǐ gōng níng fù yǒu,cóng róng xiǎo shì jīng lún shǒu。
千年遗爱在邦民,春风吹水浓如酒。qiān nián yí ài zài bāng mín,chūn fēng chuī shuǐ nóng rú jiǔ。

送侍讲学士邓善之辞官还钱塘

卢亘

北门古深严,论思寄筹度。běi mén gǔ shēn yán,lùn sī jì chóu dù。
自非鸿才士,训诰何由作。zì fēi hóng cái shì,xùn gào hé yóu zuò。
夫君出巴蜀,文采动京洛。fū jūn chū bā shǔ,wén cǎi dòng jīng luò。
十年掌丝纶,摛藻扬景铄。shí nián zhǎng sī lún,chī zǎo yáng jǐng shuò。
荆璞抱瑾瑜,龙渊淬锋锷。jīng pú bào jǐn yú,lóng yuān cuì fēng è。
肯献《上林赋》,宁居天禄阁。kěn xiàn shàng lín fù,níng jū tiān lù gé。
即今观浙江,眷恋睎金雀。jí jīn guān zhè jiāng,juàn liàn xī jīn què。
黄图郁紫氛,绛节生碧落。huáng tú yù zǐ fēn,jiàng jié shēng bì luò。
依然难为情,清霜养飞藿。yī rán nán wèi qíng,qīng shuāng yǎng fēi huò。

送侍讲学士邓善之辞官还钱塘

卢亘

春秋严笔削,凛若执玄钺。chūn qiū yán bǐ xuē,lǐn ruò zhí xuán yuè。
君独抱遗经,结发饱剞劂。jūn dú bào yí jīng,jié fā bǎo jī jué。
明剖是非心,微探义理窟。míng pōu shì fēi xīn,wēi tàn yì lǐ kū。
下视群儿愚,争端王正月。xià shì qún ér yú,zhēng duān wáng zhèng yuè。
朅来奋直笔,浩然心思竭。qiè lái fèn zhí bǐ,hào rán xīn sī jié。
王功与帝德,昭昭日月揭。wáng gōng yǔ dì dé,zhāo zhāo rì yuè jiē。
胡为厌词林,南欲观溟渤。hú wèi yàn cí lín,nán yù guān míng bó。
荣华若浮烟,汗简青不灭。róng huá ruò fú yān,hàn jiǎn qīng bù miè。

送侍讲学士邓善之辞官还钱塘

卢亘

词林富声华,几人得精悍。cí lín fù shēng huá,jǐ rén dé jīng hàn。
悠悠三百年,篇翰孰承缵。yōu yōu sān bǎi nián,piān hàn shú chéng zuǎn。
夫君清庙器,祼荐盛圭瓒。fū jūn qīng miào qì,guàn jiàn shèng guī zàn。
五就惜繁缨,九游载云旱。wǔ jiù xī fán yīng,jiǔ yóu zài yún hàn。
依依风向翔,忽忽月新满。yī yī fēng xiàng xiáng,hū hū yuè xīn mǎn。
泠然时雨情,短章不可断。líng rán shí yǔ qíng,duǎn zhāng bù kě duàn。

送侍讲学士邓善之辞官还钱塘

卢亘

风雨妒芳华,稂莠深嘉谷。fēng yǔ dù fāng huá,láng yǒu shēn jiā gǔ。
天地岂不仁,盛德禀命独。tiān dì qǐ bù rén,shèng dé bǐng mìng dú。
明廷萃群英,四门延穆穆。míng tíng cuì qún yīng,sì mén yán mù mù。
既卜渭水钓,又起傅岩筑。jì bo wèi shuǐ diào,yòu qǐ fù yán zhù。
声华何岌嶪,众辐辏一毂。shēng huá hé jí yè,zhòng fú còu yī gǔ。
銮坡俨清韵,硕人歌在轴。luán pō yǎn qīng yùn,shuò rén gē zài zhóu。
愿言往从之,星驾命宜夙。yuàn yán wǎng cóng zhī,xīng jià mìng yí sù。
岂知彼玄鸟,戢翼辞云屋。qǐ zhī bǐ xuán niǎo,jí yì cí yún wū。
幸无素丝悲,庶免穷途哭。xìng wú sù sī bēi,shù miǎn qióng tú kū。

送侍讲学士邓善之辞官还钱塘

卢亘

离离天星高,皓皓云月光。lí lí tiān xīng gāo,hào hào yún yuè guāng。
候雁过楚泽,蟋蟀鸣中堂。hòu yàn guò chǔ zé,xī shuài míng zhōng táng。
天时谅难测,徒然多感伤。tiān shí liàng nán cè,tú rán duō gǎn shāng。
念子去意远,沈忧结衷肠。niàn zi qù yì yuǎn,shěn yōu jié zhōng cháng。
忆昔初奉欢,露白春兰芳。yì xī chū fèng huān,lù bái chūn lán fāng。
清尊罢新制,妙趣深濠梁。qīng zūn bà xīn zhì,miào qù shēn háo liáng。
飞景急西匿,川流浩汤汤。fēi jǐng jí xī nì,chuān liú hào tāng tāng。
玄发凄岁晚,木脱天雨霜。xuán fā qī suì wǎn,mù tuō tiān yǔ shuāng。
蔓草岂容惜,松柏在高冈。màn cǎo qǐ róng xī,sōng bǎi zài gāo gāng。

送侍讲学士邓善之辞官还钱塘

卢亘

翰林子元子,武库森戈矛。hàn lín zi yuán zi,wǔ kù sēn gē máo。
英声迈千古,逸韵横九州。yīng shēng mài qiān gǔ,yì yùn héng jiǔ zhōu。
与君契金兰,投分何绸缪。yǔ jūn qì jīn lán,tóu fēn hé chóu móu。
清和谢夷惠,典刑追韩欧。qīng hé xiè yí huì,diǎn xíng zhuī hán ōu。
坐令人文焕,允塞昭王猷。zuò lìng rén wén huàn,yǔn sāi zhāo wáng yóu。
念君独远迈,寥落行人愁。niàn jūn dú yuǎn mài,liáo luò xíng rén chóu。
木瘦楚山晓,风静寒江流。mù shòu chǔ shān xiǎo,fēng jìng hán jiāng liú。
何当驾飞车,却忆昆仑丘。hé dāng jià fēi chē,què yì kūn lún qiū。
尘埃满腥腐,朝暮同蜉蝣。chén āi mǎn xīng fǔ,cháo mù tóng fú yóu。

送侍讲学士邓善之辞官还钱塘

卢亘

旸谷上寒日,影射扶桑枝。yáng gǔ shàng hán rì,yǐng shè fú sāng zhī。
瞬息及中天,流光迅难持。shùn xī jí zhōng tiān,liú guāng xùn nán chí。
人生百年内,昂昂何所施。rén shēng bǎi nián nèi,áng áng hé suǒ shī。
孤鸿东南征,浮云西北驰。gū hóng dōng nán zhēng,fú yún xī běi chí。
可怜万感身,会合须臾期。kě lián wàn gǎn shēn,huì hé xū yú qī。
安得弄明月,皎皎远忧疑。ān dé nòng míng yuè,jiǎo jiǎo yuǎn yōu yí。
折花芙蓉浦,荡桨江潢涯。zhé huā fú róng pǔ,dàng jiǎng jiāng huáng yá。
优游以卒岁,身名良不隳。yōu yóu yǐ zú suì,shēn míng liáng bù huī。

送侍讲学士邓善之辞官还钱塘

卢亘

游云苍鳞穹,阊阖不可叫。yóu yún cāng lín qióng,chāng hé bù kě jiào。
徒令虎豹关,日月近辉耀。tú lìng hǔ bào guān,rì yuè jìn huī yào。
蒙蒙八表尘,隐隐万汇窍。méng méng bā biǎo chén,yǐn yǐn wàn huì qiào。
泯然一归途,伊谁执其要。mǐn rán yī guī tú,yī shuí zhí qí yào。
栖栖圣者徒,礼乐怀幼眇。qī qī shèng zhě tú,lǐ lè huái yòu miǎo。
闭门忍朝饥,风雨深蓬蓼。bì mén rěn cháo jī,fēng yǔ shēn péng liǎo。
今年江海去,光景短萤爝。jīn nián jiāng hǎi qù,guāng jǐng duǎn yíng jué。
禾黍满故墟,闾巷馀返照。hé shǔ mǎn gù xū,lǘ xiàng yú fǎn zhào。
挥弦送飞鸿,古今入长啸。huī xián sòng fēi hóng,gǔ jīn rù zhǎng xiào。

送侍讲学士邓善之辞官还钱塘

卢亘

昔我适吴会,日夕承欢颜。xī wǒ shì wú huì,rì xī chéng huān yán。
高堂乐起舞,彩服何斑斓。gāo táng lè qǐ wǔ,cǎi fú hé bān lán。
东海汹波涛,西湖翠烟鬟。dōng hǎi xiōng bō tāo,xī hú cuì yān huán。
北归馀十年,谬迹通朝班。běi guī yú shí nián,miù jì tōng cháo bān。
家祸一朝集,音容何可攀。jiā huò yī cháo jí,yīn róng hé kě pān。
悲号苍穹迥,往事思日艰。bēi hào cāng qióng jiǒng,wǎng shì sī rì jiān。
命穷时亦迫,志弱体自孱。mìng qióng shí yì pò,zhì ruò tǐ zì càn。
安得腾化术,从君超人寰。ān dé téng huà shù,cóng jūn chāo rén huán。
执手不忍诀,临风涕空潸。zhí shǒu bù rěn jué,lín fēng tì kōng shān。

送侍讲学士邓善之辞官还钱塘

卢亘

我留君勿思,君归我当忆。wǒ liú jūn wù sī,jūn guī wǒ dāng yì。
十年胶在漆,一旦各异域。shí nián jiāo zài qī,yī dàn gè yì yù。
吴江激微波,震泽起暝色。wú jiāng jī wēi bō,zhèn zé qǐ míng sè。
鹍鹏隔天地,雁鹜杂南北。kūn péng gé tiān dì,yàn wù zá nán běi。
念我平生友,怆恨摧胸臆。niàn wǒ píng shēng yǒu,chuàng hèn cuī xiōng yì。
独看燕山云,岁暮日初昃。dú kàn yàn shān yún,suì mù rì chū zè。
永言长风翔,情寄南风翼。yǒng yán zhǎng fēng xiáng,qíng jì nán fēng yì。

送李应中检校江西

卢亘

故人昔御南风来,今年便逐轻鸿去。gù rén xī yù nán fēng lái,jīn nián biàn zhú qīng hóng qù。
短亭古堠不记人,依旧青天覆长路。duǎn tíng gǔ hòu bù jì rén,yī jiù qīng tiān fù zhǎng lù。
马鸣日落风萧萧,九月飞霜催柳条。mǎ míng rì luò fēng xiāo xiāo,jiǔ yuè fēi shuāng cuī liǔ tiáo。
出门相顾仰天笑,胸中直气干云霄。chū mén xiāng gù yǎng tiān xiào,xiōng zhōng zhí qì gàn yún xiāo。
莫恨江山连百越,自有清游醒诗骨。mò hèn jiāng shān lián bǎi yuè,zì yǒu qīng yóu xǐng shī gǔ。
都将万事付无心,徐孺亭前钓秋月。dōu jiāng wàn shì fù wú xīn,xú rú tíng qián diào qiū yuè。
2212