古诗词

黄楼

王艮

山河壮丽雄三楚,人物风流忆二苏。shān hé zhuàng lì xióng sān chǔ,rén wù fēng liú yì èr sū。
自古必争形胜地,当年曾屈霸王图。zì gǔ bì zhēng xíng shèng dì,dāng nián céng qū bà wáng tú。
吕梁东下波涛险,芒砀西来岛屿孤。lǚ liáng dōng xià bō tāo xiǎn,máng dàng xī lái dǎo yǔ gū。
试上黄楼酹明月,百金取酒未为迂。shì shàng huáng lóu lèi míng yuè,bǎi jīn qǔ jiǔ wèi wèi yū。

王艮

元绍兴诸暨人,字止善。为人尚气节,读书务明理致用。起家为吏。后历两浙都转运盐使司、海道漕运都万户府经历,核减盐引,除运船为风所败者之粮。迁江浙行省检校官,迁江西行省左右司员外郎,奸人诬两省民巨额迹避田赋,艮皆破其诳妄。后以淮东道宣慰副使致仕。 王艮的作品>>

猜您喜欢

过花村将台怀答剌罕丞相

王艮

槛外长江切岸来,曾陪丞相驻崇台。kǎn wài zhǎng jiāng qiè àn lái,céng péi chéng xiāng zhù chóng tái。
旄头不动军容肃,鹢首齐飞将令催。máo tóu bù dòng jūn róng sù,yì shǒu qí fēi jiāng lìng cuī。
虎兕萧条荒垒在,鱼龙寂寞暮潮回。hǔ sì xiāo tiáo huāng lěi zài,yú lóng jì mò mù cháo huí。
美人不见空搔首,更听云间白雁哀。měi rén bù jiàn kōng sāo shǒu,gèng tīng yún jiān bái yàn āi。

简王君实佥事

王艮

顾瞻幽蓟三千里,局促舟航十二时。gù zhān yōu jì sān qiān lǐ,jú cù zhōu háng shí èr shí。
篙拄岸沙移寸寸,雾迷朝雨下丝丝。gāo zhǔ àn shā yí cùn cùn,wù mí cháo yǔ xià sī sī。
白头应笑冯唐老,青眼几成阮籍悲。bái tóu yīng xiào féng táng lǎo,qīng yǎn jǐ chéng ruǎn jí bēi。
能向江边迂宪节,持杯来赴野人期。néng xiàng jiāng biān yū xiàn jié,chí bēi lái fù yě rén qī。

黄河道中

王艮

荒荒大野兼天远,浑浑长河与海通。huāng huāng dà yě jiān tiān yuǎn,hún hún zhǎng hé yǔ hǎi tōng。
云暗春城榆荚雨,浪翻沙岸鲤鱼风。yún àn chūn chéng yú jiá yǔ,làng fān shā àn lǐ yú fēng。
简书上计千艘集,玉帛来朝九域同。jiǎn shū shàng jì qiān sōu jí,yù bó lái cháo jiǔ yù tóng。
献纳愿陪青琐议,衰迟已是白头翁。xiàn nà yuàn péi qīng suǒ yì,shuāi chí yǐ shì bái tóu wēng。

歌风台

王艮

淮南不轨天威及,清跸西还过沛中。huái nán bù guǐ tiān wēi jí,qīng bì xī hái guò pèi zhōng。
乐作酒酣乡思激,云飞风起霸心雄。lè zuò jiǔ hān xiāng sī jī,yún fēi fēng qǐ bà xīn xióng。
龙光已逐寒烟散,鸟篆空馀碧藓蒙。lóng guāng yǐ zhú hán yān sàn,niǎo zhuàn kōng yú bì xiǎn méng。
极目荒台增感慨,冥鸿矫矫入秋空。jí mù huāng tái zēng gǎn kǎi,míng hóng jiǎo jiǎo rù qiū kōng。

发瓜州

王艮

一别芜城逾十载,重来鱼鸟亦相亲。yī bié wú chéng yú shí zài,zhòng lái yú niǎo yì xiāng qīn。
童童碧树添新冢,段段青山似故人。tóng tóng bì shù tiān xīn zhǒng,duàn duàn qīng shān shì gù rén。
把镜未须惊白发,持杯犹得及芳春。bǎ jìng wèi xū jīng bái fā,chí bēi yóu dé jí fāng chūn。
却将此日思前日,只觉今身是后身。què jiāng cǐ rì sī qián rì,zhǐ jué jīn shēn shì hòu shēn。

赠柯敬仲博士

王艮

与子浮沉三十载,归来文采更风流。yǔ zi fú chén sān shí zài,guī lái wén cǎi gèng fēng liú。
虚名聊尔或见录,尤物移人何足留。xū míng liáo ěr huò jiàn lù,yóu wù yí rén hé zú liú。
说剑谈玄皆外慕,买田筑室是良谋。shuō jiàn tán xuán jiē wài mù,mǎi tián zhù shì shì liáng móu。
眼花耳热争意气,泯灭无闻同一沤。yǎn huā ěr rè zhēng yì qì,mǐn miè wú wén tóng yī ōu。

和敬仲韵

王艮

忆子曾陪翠辇过,朔风海子起层波。yì zi céng péi cuì niǎn guò,shuò fēng hǎi zi qǐ céng bō。
上方授衣黑貂鼠,太官进膳金头鹅。shàng fāng shòu yī hēi diāo shǔ,tài guān jìn shàn jīn tóu é。
此日此时甘放旷,某山某水且婆娑。cǐ rì cǐ shí gān fàng kuàng,mǒu shān mǒu shuǐ qiě pó suō。
但愿年丰饱吃饭,击壤细和尧民歌。dàn yuàn nián fēng bǎo chī fàn,jī rǎng xì hé yáo mín gē。

题江风山月亭

王艮

往日扁舟渡扬子,水榭风轩吾旧游。wǎng rì biǎn zhōu dù yáng zi,shuǐ xiè fēng xuān wú jiù yóu。
天籁动波蛟窟夜,云根倒影兔华秋。tiān lài dòng bō jiāo kū yè,yún gēn dào yǐng tù huá qiū。
岚光漠漠浮京口,树色依依到石头。lán guāng mò mò fú jīng kǒu,shù sè yī yī dào shí tóu。
试与题诗分物色,玉箫吹月上扬州。shì yǔ tí shī fēn wù sè,yù xiāo chuī yuè shàng yáng zhōu。

题杨补之雪梅卷

王艮

水边石上竹林西,香影亭前放鹤时。shuǐ biān shí shàng zhú lín xī,xiāng yǐng tíng qián fàng hè shí。
今见画图疑是梦,南枝雪压得春迟。jīn jiàn huà tú yí shì mèng,nán zhī xuě yā dé chūn chí。

钱唐雨中招申屠彦德

王艮

春云拂地雨淅淅,户外屦空生绿苔。chūn yún fú dì yǔ xī xī,hù wài jù kōng shēng lǜ tái。
朝天门外楼依水,好棹小舟乘兴来。cháo tiān mén wài lóu yī shuǐ,hǎo zhào xiǎo zhōu chéng xīng lái。

次韵风月亭留题

王艮

重来扬子故人远,满目风烟如隔生。zhòng lái yáng zi gù rén yuǎn,mǎn mù fēng yān rú gé shēng。
我游无往不适意,世故何者能关情。wǒ yóu wú wǎng bù shì yì,shì gù hé zhě néng guān qíng。
清宵宴坐山月上,白日缓步江风轻。qīng xiāo yàn zuò shān yuè shàng,bái rì huǎn bù jiāng fēng qīng。
扁舟欲发更留滞,隔岸杳杳来钟声。biǎn zhōu yù fā gèng liú zhì,gé àn yǎo yǎo lái zhōng shēng。

追和唐询华亭十咏顾亭林

王艮

顾公读书处,乃是林塘居。gù gōng dú shū chù,nǎi shì lín táng jū。
竹树久凋谢,红翠何稀疏。zhú shù jiǔ diāo xiè,hóng cuì hé xī shū。
鱼鸟非昔游,风烟尚遗墟。yú niǎo fēi xī yóu,fēng yān shàng yí xū。
身灭名不朽,流闻千载馀。shēn miè míng bù xiǔ,liú wén qiān zài yú。

追和唐询华亭十咏顾亭林

王艮

石窦出寒冽,湛湛天影平。shí dòu chū hán liè,zhàn zhàn tiān yǐng píng。
处静能自洁,不汲元无声。chù jìng néng zì jié,bù jí yuán wú shēng。
饮之烦热除,鉴此毛骨清。yǐn zhī fán rè chú,jiàn cǐ máo gǔ qīng。
寄语沈酣者,一啜当解酲。jì yǔ shěn hān zhě,yī chuài dāng jiě chéng。

追和唐询华亭十咏顾亭林

王艮

孙氏保泽国,上马操金戈。sūn shì bǎo zé guó,shàng mǎ cāo jīn gē。
获禽非其志,岂必施虞罗。huò qín fēi qí zhì,qǐ bì shī yú luó。
霸气凌秋旻,精采一何多。bà qì líng qiū mín,jīng cǎi yī hé duō。
俯仰迹已陈,禾麻被平坡。fǔ yǎng jì yǐ chén,hé má bèi píng pō。

追和唐询华亭十咏顾亭林

王艮

湖瞰平林外,波摇断崖滨。hú kàn píng lín wài,bō yáo duàn yá bīn。
柘山应孕秀,秦女乃能神。zhè shān yīng yùn xiù,qín nǚ nǎi néng shén。
剪纸徼灵贶,乘槎觅要津。jiǎn zhǐ jiǎo líng kuàng,chéng chá mì yào jīn。
渡头风正恶,愁杀采菱人。dù tóu fēng zhèng è,chóu shā cǎi líng rén。
2312