古诗词

客杭九日别柳道传黄晋卿出饮江头陈氏楼客杂甚

吴师道

黄菊开时酒价廉,晚声沙市簇青帘。huáng jú kāi shí jiǔ jià lián,wǎn shēng shā shì cù qīng lián。
不堪衣袂犹为客,偶上楼头试卷帘。bù kān yī mèi yóu wèi kè,ǒu shàng lóu tóu shì juǎn lián。
良友相逢还易别,老兵对饮且无嫌。liáng yǒu xiāng féng hái yì bié,lǎo bīng duì yǐn qiě wú xián。
西风放棹龙山去,何必疏狂脱帽檐。xī fēng fàng zhào lóng shān qù,hé bì shū kuáng tuō mào yán。

吴师道

吴师道(1283—1344),字正传,婺州兰溪县城隆礼坊人。生于元世祖至元二十年,卒年惠宗至正四年,年六十二岁。聪敏善记诵,诗文清丽。19岁诵宋儒真德秀遗书,乃致力理学研究,竭力排斥其他学说。元至治元年(1321)登进士第。授高邮县丞,主持兴筑漕渠以通运。因为官清正,被荐任国子助教,延祐间,为国子博士,六馆诸生皆以为得师。后再迁奉议大夫。以礼部郎中致仕,终于家。生平以道学自任,晚年益精于学,剖析精严。 吴师道的作品>>

猜您喜欢

送友人

吴师道

秋风吹古道,木叶堕征衣。qiū fēng chuī gǔ dào,mù yè duò zhēng yī。
明月今宵缺,孤云何处飞。míng yuè jīn xiāo quē,gū yún hé chù fēi。
关山行路恶,文字赏音稀。guān shān xíng lù è,wén zì shǎng yīn xī。
莫待相思剧,天寒早赋归。mò dài xiāng sī jù,tiān hán zǎo fù guī。

送人北归

吴师道

被褐南州客,依先北府居。bèi hè nán zhōu kè,yī xiān běi fǔ jū。
起辞从事辟,归读古人书。qǐ cí cóng shì pì,guī dú gǔ rén shū。
暮雨江云湿,春风汴柳疏。mù yǔ jiāng yún shī,chūn fēng biàn liǔ shū。
他年有来雁,毋惜问何如。tā nián yǒu lái yàn,wú xī wèn hé rú。

题官舍壁

吴师道

官舍千峰里,迎秋气已清。guān shě qiān fēng lǐ,yíng qiū qì yǐ qīng。
池烟明鹤影,林雨断蝉声。chí yān míng hè yǐng,lín yǔ duàn chán shēng。
红惜芙蓉落,青怜薜荔生。hóng xī fú róng luò,qīng lián bì lì shēng。
今朝少公事,吟啸且怡情。jīn cháo shǎo gōng shì,yín xiào qiě yí qíng。

春日杂咏二首

吴师道

二月忽将半,一春能几时。èr yuè hū jiāng bàn,yī chūn néng jǐ shí。
寒随鸿雁别,雨赴杏花期。hán suí hóng yàn bié,yǔ fù xìng huā qī。
江水碧于酒,山云白似炊。jiāng shuǐ bì yú jiǔ,shān yún bái shì chuī。
登楼思无限,孤客在天涯。dēng lóu sī wú xiàn,gū kè zài tiān yá。

春日杂咏二首

吴师道

怒雹时闻落,惊雷夜转多。nù báo shí wén luò,jīng léi yè zhuǎn duō。
摧花亦太甚,裂树欲如何。cuī huā yì tài shén,liè shù yù rú hé。
幸不关调燮,犹应废啸歌。xìng bù guān diào xiè,yóu yīng fèi xiào gē。
明朝好风日,一舸弄春波。míng cháo hǎo fēng rì,yī gě nòng chūn bō。

中秋泊淮安望张仲举助教不至

吴师道

中秋淮浦夜,谁共好怀开。zhōng qiū huái pǔ yè,shuí gòng hǎo huái kāi。
看月坐复坐,可人来不来。kàn yuè zuò fù zuò,kě rén lái bù lái。
独谣惭短思,多病负深杯。dú yáo cán duǎn sī,duō bìng fù shēn bēi。
想见芜城路,吹箫拥醉回。xiǎng jiàn wú chéng lù,chuī xiāo yōng zuì huí。

江山秋色图

吴师道

江南何处景,一幅淡含晖。jiāng nán hé chù jǐng,yī fú dàn hán huī。
草木半黄落,楼台深翠微。cǎo mù bàn huáng luò,lóu tái shēn cuì wēi。
桥连秋水渡,船与暮云归。qiáo lián qiū shuǐ dù,chuán yǔ mù yún guī。
我亦渔樵客,怅然思拂衣。wǒ yì yú qiáo kè,chàng rán sī fú yī。

为叶敬甫赋母线石

吴师道

密密线缝裳,依依石在匡。mì mì xiàn fèng shang,yī yī shí zài kuāng。
石如心不转,线与恨俱长。shí rú xīn bù zhuǎn,xiàn yǔ hèn jù zhǎng。
尚想精神聚,宁容发体伤。shàng xiǎng jīng shén jù,níng róng fā tǐ shāng。
殷勤珍袭意,尔后永毋忘。yīn qín zhēn xí yì,ěr hòu yǒng wú wàng。

寄友

吴师道

聚散悠悠水上萍,相思千里梦魂惊。jù sàn yōu yōu shuǐ shàng píng,xiāng sī qiān lǐ mèng hún jīng。
门扃白日闲花落,愁入春风芳草生。mén jiōng bái rì xián huā luò,chóu rù chūn fēng fāng cǎo shēng。
天北云遥回雁影,江南春尽老鹃声。tiān běi yún yáo huí yàn yǐng,jiāng nán chūn jǐn lǎo juān shēng。
飘零王粲今何处?piāo líng wáng càn jīn hé chù?
想见登楼此日情。xiǎng jiàn dēng lóu cǐ rì qíng。

送林初心

吴师道

溪上开樽洗客尘,千篇高咏句清新。xī shàng kāi zūn xǐ kè chén,qiān piān gāo yǒng jù qīng xīn。
春风冠盖英雄梦,夜雨江湖老大身。chūn fēng guān gài yīng xióng mèng,yè yǔ jiāng hú lǎo dà shēn。
万里燕山驰壮气,十年吴国起闲人。wàn lǐ yàn shān chí zhuàng qì,shí nián wú guó qǐ xián rén。
时来须得文章力,去看薇花紫禁春。shí lái xū dé wén zhāng lì,qù kàn wēi huā zǐ jìn chūn。

赤壁图

吴师道

沈沙戟折怒涛秋,残垒苍苍战斗休。shěn shā jǐ zhé nù tāo qiū,cán lěi cāng cāng zhàn dòu xiū。
风火千年消伯气,江山一幅挂清愁。fēng huǒ qiān nián xiāo bó qì,jiāng shān yī fú guà qīng chóu。
丈夫不学曹孟德,生子当如孙仲谋。zhàng fū bù xué cáo mèng dé,shēng zi dāng rú sūn zhòng móu。
机会难逢形胜在,狂歌吊古谩悠悠。jī huì nán féng xíng shèng zài,kuáng gē diào gǔ mán yōu yōu。

溪亭夜宿

吴师道

闲亭来伴野云栖,剪剪东风冷客衣。xián tíng lái bàn yě yún qī,jiǎn jiǎn dōng fēng lěng kè yī。
孤鹤有声溪上啄,落花无影月中飞。gū hè yǒu shēng xī shàng zhuó,luò huā wú yǐng yuè zhōng fēi。
愁销绿发三春过,梦拂青山半夜归。chóu xiāo lǜ fā sān chūn guò,mèng fú qīng shān bàn yè guī。
混迹渔樵莫惆怅,得时奴隶总轻肥。hùn jì yú qiáo mò chóu chàng,dé shí nú lì zǒng qīng féi。

野中暮归有怀

吴师道

野田萧瑟草虫吟,墟落人稀惨欲阴。yě tián xiāo sè cǎo chóng yín,xū luò rén xī cǎn yù yīn。
白水西风群雁急,青林暮雨一灯深。bái shuǐ xī fēng qún yàn jí,qīng lín mù yǔ yī dēng shēn。
年丰稍变饥人色,秋老谁怜倦客心。nián fēng shāo biàn jī rén sè,qiū lǎo shuí lián juàn kè xīn。
酒禁未开诗侣散,菊花时节自登临。jiǔ jìn wèi kāi shī lǚ sàn,jú huā shí jié zì dēng lín。

寄张子长

吴师道

落落长遭俗子憎,别来怀抱向谁倾。luò luò zhǎng zāo sú zi zēng,bié lái huái bào xiàng shuí qīng。
有时错莫呼张丈,无力吹嘘荐贾生。yǒu shí cuò mò hū zhāng zhàng,wú lì chuī xū jiàn jiǎ shēng。
叱石山中寻药侣,玩云林下读书声。chì shí shān zhōng xún yào lǚ,wán yún lín xià dú shū shēng。
知君亦有逍遥兴,肯与卑栖叹不平。zhī jūn yì yǒu xiāo yáo xīng,kěn yǔ bēi qī tàn bù píng。

次方韶父韵

吴师道

婺女城头掩半扉,沈侯楼上锁斜晖。wù nǚ chéng tóu yǎn bàn fēi,shěn hóu lóu shàng suǒ xié huī。
听鸿前度同游尽,化鹤重来万事非。tīng hóng qián dù tóng yóu jǐn,huà hè zhòng lái wàn shì fēi。
山水娱人真不恶,文章惊世故多违。shān shuǐ yú rén zhēn bù è,wén zhāng jīng shì gù duō wéi。
何如有酒身长健,竟月登临莫便归。hé rú yǒu jiǔ shēn zhǎng jiàn,jìng yuè dēng lín mò biàn guī。
78123456