古诗词

久旱得雨

陈普

同堂合席分汝尔,况乃邈然千万里。tóng táng hé xí fēn rǔ ěr,kuàng nǎi miǎo rán qiān wàn lǐ。
寸总不知从何来,一夜拥衾八九起。cùn zǒng bù zhī cóng hé lái,yī yè yōng qīn bā jiǔ qǐ。
井田未复思扣阍,忍见秋夏田无水。jǐng tián wèi fù sī kòu hūn,rěn jiàn qiū xià tián wú shuǐ。
甘霖才是渴者饮,何事骄阳骄不止。gān lín cái shì kě zhě yǐn,hé shì jiāo yáng jiāo bù zhǐ。
旄倪奔走缘木求,惟有气龙尚循理。máo ní bēn zǒu yuán mù qiú,wéi yǒu qì lóng shàng xún lǐ。
焉知天心不广大,无愚无智皆如子。yān zhī tiān xīn bù guǎng dà,wú yú wú zhì jiē rú zi。
拜泥祷偶都不问,衔石移山良可喜。bài ní dǎo ǒu dōu bù wèn,xián shí yí shān liáng kě xǐ。
云飞风起作气势,野雾山昏酝甘美。yún fēi fēng qǐ zuò qì shì,yě wù shān hūn yùn gān měi。
三朝遂作渰渰萋,一点一粒不胜纪。sān cháo suì zuò yǎn yǎn qī,yī diǎn yī lì bù shèng jì。
吁嗟尔辈何惜命,欢呼噎呕舞欲死。xū jiē ěr bèi hé xī mìng,huān hū yē ǒu wǔ yù sǐ。
有身安得不求生,天地之心固如此。yǒu shēn ān dé bù qiú shēng,tiān dì zhī xīn gù rú cǐ。
草茅藜藿有一策,尧舜是亦人而已。cǎo máo lí huò yǒu yī cè,yáo shùn shì yì rén ér yǐ。
端居廊庙同此身,及人及物唯推己。duān jū láng miào tóng cǐ shēn,jí rén jí wù wéi tuī jǐ。
宫中圣人念民物,春不折柳漱避蚁。gōng zhōng shèng rén niàn mín wù,chūn bù zhé liǔ shù bì yǐ。
论道燮理岂不知,一夫不获古所耻。lùn dào xiè lǐ qǐ bù zhī,yī fū bù huò gǔ suǒ chǐ。
三年耕有一年食,尧水汤旱无死徙。sān nián gēng yǒu yī nián shí,yáo shuǐ tāng hàn wú sǐ xǐ。
有民心也为民谋,此道如砥直如矢。yǒu mín xīn yě wèi mín móu,cǐ dào rú dǐ zhí rú shǐ。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

东家丘蓄缘何息,百里奚牛为底肥。dōng jiā qiū xù yuán hé xī,bǎi lǐ xī niú wèi dǐ féi。
自得三人虽损一,此心到处物无违。zì dé sān rén suī sǔn yī,cǐ xīn dào chù wù wú wéi。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

鹡鸰翡翠各毛衣,未有丝麻亦衣皮。jí líng fěi cuì gè máo yī,wèi yǒu sī má yì yī pí。
白昼不冠对妻子,要令天地撤方维。bái zhòu bù guān duì qī zi,yào lìng tiān dì chè fāng wéi。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

敬身天不宽曾子,白眼人当杀嗣宗。jìng shēn tiān bù kuān céng zi,bái yǎn rén dāng shā sì zōng。
林下脱巾仍露脚,青云白石肯相容。lín xià tuō jīn réng lù jiǎo,qīng yún bái shí kěn xiāng róng。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

一合乾坤贮鬼神,入虚何敢谓无人。yī hé qián kūn zhù guǐ shén,rù xū hé gǎn wèi wú rén。
暗中射鲋谁知见,绕市青衣说与人。àn zhōng shè fù shuí zhī jiàn,rào shì qīng yī shuō yǔ rén。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

南面弹琴陈蔡饥,不停昼夜迭相催。nán miàn dàn qín chén cài jī,bù tíng zhòu yè dié xiāng cuī。
鸤鸠欲一无容伪,兄弟一家分受之。shī jiū yù yī wú róng wěi,xiōng dì yī jiā fēn shòu zhī。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

高宗诚实梦傅说,傅说何尝梦高宗。gāo zōng chéng shí mèng fù shuō,fù shuō hé cháng mèng gāo zōng。
鲐背图形满天下,柴门不启睡方浓。tái bèi tú xíng mǎn tiān xià,chái mén bù qǐ shuì fāng nóng。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

长沙太傅便叹息,华州司功辄发狂。zhǎng shā tài fù biàn tàn xī,huá zhōu sī gōng zhé fā kuáng。
持此身心上天去,更无可答万夫望。chí cǐ shēn xīn shàng tiān qù,gèng wú kě dá wàn fū wàng。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

寄笺遥问两司命,曾遣千金慰执鞭。jì jiān yáo wèn liǎng sī mìng,céng qiǎn qiān jīn wèi zhí biān。
抛却一川风月去,高车驷马定何年。pāo què yī chuān fēng yuè qù,gāo chē sì mǎ dìng hé nián。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

求鱼指鹿共诬天,驷马嘶声更可怜。qiú yú zhǐ lù gòng wū tiān,sì mǎ sī shēng gèng kě lián。
不下但嗔机上嫂,中庭犹有泪如泉。bù xià dàn chēn jī shàng sǎo,zhōng tíng yóu yǒu lèi rú quán。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

父母何曾使我愈,自将身去徇尘埃。fù mǔ hé céng shǐ wǒ yù,zì jiāng shēn qù xùn chén āi。
孔颜思孟老庄释,万语千言唤不回。kǒng yán sī mèng lǎo zhuāng shì,wàn yǔ qiān yán huàn bù huí。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

投灯飞烛未为愚,接迹纷纷是可诛。tóu dēng fēi zhú wèi wèi yú,jiē jì fēn fēn shì kě zhū。
缘木得鱼还有样,便教焚却孔明庐。yuán mù dé yú hái yǒu yàng,biàn jiào fén què kǒng míng lú。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

气云汗雨揉黄埃,不是天驱地使来。qì yún hàn yǔ róu huáng āi,bù shì tiān qū dì shǐ lái。
莫恃慈亲无杀子,害仁已甚必为灾。mò shì cí qīn wú shā zi,hài rén yǐ shén bì wèi zāi。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

盱豫悔成缘悔迟,往蹇来反又何疑。xū yù huǐ chéng yuán huǐ chí,wǎng jiǎn lái fǎn yòu hé yí。
鸡鸣一念清如水,正是籧篨可俯时。jī míng yī niàn qīng rú shuǐ,zhèng shì qú chú kě fǔ shí。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

山龙火藻舜所置,六合可无纲与维。shān lóng huǒ zǎo shùn suǒ zhì,liù hé kě wú gāng yǔ wéi。
有室有家万心愿,圣门大禁在钻窥。yǒu shì yǒu jiā wàn xīn yuàn,shèng mén dà jìn zài zuān kuī。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

金明池上绿衣儿,燮理阴阳焉用之。jīn míng chí shàng lǜ yī ér,xiè lǐ yīn yáng yān yòng zhī。
建国立家真可怪,不栽梓漆与桐椅。jiàn guó lì jiā zhēn kě guài,bù zāi zǐ qī yǔ tóng yǐ。