古诗词

沁园春·寿许贰车

危稹

籍甚声名,门阑相种,文章世科。jí shén shēng míng,mén lán xiāng zhǒng,wén zhāng shì kē。
算当年瑞世,正当夏五,仙家毓德,全是春和。suàn dāng nián ruì shì,zhèng dāng xià wǔ,xiān jiā yù dé,quán shì chūn hé。
底事屏星,著之海峤,奈此腾骧骥足何。dǐ shì píng xīng,zhù zhī hǎi jiào,nài cǐ téng xiāng jì zú hé。
君知否,看飞来丹诏,径上鸾坡。jūn zhī fǒu,kàn fēi lái dān zhào,jìng shàng luán pō。
殷勤携酒相过。yīn qín xié jiǔ xiāng guò。
要滟滟浮君金叵罗。yào yàn yàn fú jūn jīn pǒ luó。
叹同心相契,古来难觅,二年同处,意总无它。tàn tóng xīn xiāng qì,gǔ lái nán mì,èr nián tóng chù,yì zǒng wú tā。
如此平分,更教添个,也自清风明月多。rú cǐ píng fēn,gèng jiào tiān gè,yě zì qīng fēng míng yuè duō。
拼沉醉,任光浮绿鬓,笑满红涡。pīn chén zuì,rèn guāng fú lǜ bìn,xiào mǎn hóng wō。

危稹

危稹(1158~1234),南宋文学家、诗人。原名科,字逢吉,自号巽斋,又号骊塘。抚州临川(今属江西)人。 淳熙十四年进士,调南康军教授,擢著作郎兼屯田郎官,出知潮州,又知漳州。卒年七十四,文为洪迈所赏,诗与杨万里唱和,著有《巽斋集》。 危稹的作品>>

猜您喜欢

郭公篇

危稹

郭公郭公,闻尔失国春秋时,何事到此犹悲啼。guō gōng guō gōng,wén ěr shī guó chūn qiū shí,hé shì dào cǐ yóu bēi tí。
郭公前言亡国故,当时只缘臣子误。guō gōng qián yán wáng guó gù,dāng shí zhǐ yuán chén zi wù。
百年社稷不得归,而今家住柘冈西。bǎi nián shè jì bù dé guī,ér jīn jiā zhù zhè gāng xī。
满目春风都是恨,声声说与齐侯知。mǎn mù chūn fēng dōu shì hèn,shēng shēng shuō yǔ qí hóu zhī。
国亡矣,君勉之。guó wáng yǐ,jūn miǎn zhī。
31123