古诗词

玉楼春·立春日作

陆游

三年流落巴山道。sān nián liú luò bā shān dào。
破尽青衫尘满帽。pò jǐn qīng shān chén mǎn mào。
身如西瀼渡头云,愁抵瞿塘关上草。shēn rú xī ráng dù tóu yún,chóu dǐ qú táng guān shàng cǎo。
春盘春酒年年好。chūn pán chūn jiǔ nián nián hǎo。
试戴银旛判醉倒。shì dài yín fān pàn zuì dào。
今朝一岁大家添,不是人间偏我老。jīn cháo yī suì dà jiā tiān,bù shì rén jiān piān wǒ lǎo。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

夏日晚兴

陆游

高挂虚窗对绿池,鸟啼声歇柳阴移。gāo guà xū chuāng duì lǜ chí,niǎo tí shēng xiē liǔ yīn yí。
含风珍簟闲眠处,叠雪轻衫新浴时。hán fēng zhēn diàn xián mián chù,dié xuě qīng shān xīn yù shí。
泉冷甘瓜开碧玉,手香素藕罥长丝。quán lěng gān guā kāi bì yù,shǒu xiāng sù ǒu juàn zhǎng sī。
夕阳四面渔歌起,又赴邻翁把钓期。xī yáng sì miàn yú gē qǐ,yòu fù lín wēng bǎ diào qī。

戏咏山阴风物

陆游

万里秦吴税驾迟,还乡已叹鬓成丝。wàn lǐ qín wú shuì jià chí,hái xiāng yǐ tàn bìn chéng sī。
城边绿树山阴道,水际朱扉夏禹祠。chéng biān lǜ shù shān yīn dào,shuǐ jì zhū fēi xià yǔ cí。
项里杨梅盐可彻,湘湖莼菜豉偏宜。xiàng lǐ yáng méi yán kě chè,xiāng hú chún cài shì piān yí。
图经草草常堪恨,好事他年采此诗。tú jīng cǎo cǎo cháng kān hèn,hǎo shì tā nián cǎi cǐ shī。

老健

陆游

才智不足狂有馀,此身老健更谁如。cái zhì bù zú kuáng yǒu yú,cǐ shēn lǎo jiàn gèng shuí rú。
齿牢尚可决乾肉,目瞭未妨观细书。chǐ láo shàng kě jué qián ròu,mù liǎo wèi fáng guān xì shū。
不怪模棱嗤了了,但惊紾臂劝徐徐。bù guài mó léng chī le le,dàn jīng zhěn bì quàn xú xú。
晓看瓜垄初牵蔓,一笑呼儿勿废锄。xiǎo kàn guā lǒng chū qiān màn,yī xiào hū ér wù fèi chú。

癸丑七夕

陆游

风露中庭十丈宽,天河仰视白漫漫。fēng lù zhōng tíng shí zhàng kuān,tiān hé yǎng shì bái màn màn。
难寻仙客乘槎路,且伴吾儿乞巧盘。nán xún xiān kè chéng chá lù,qiě bàn wú ér qǐ qiǎo pán。
秋早时闻桐叶坠,夜凉已怯纻衣单。qiū zǎo shí wén tóng yè zhuì,yè liáng yǐ qiè zhù yī dān。
民无馀力年多恶,退士私忧实万端。mín wú yú lì nián duō è,tuì shì sī yōu shí wàn duān。

书叹

陆游

少年志欲扫胡尘,至老宁知不少伸。shǎo nián zhì yù sǎo hú chén,zhì lǎo níng zhī bù shǎo shēn。
览镜已悲身潦倒,横戈空觉胆轮囷。lǎn jìng yǐ bēi shēn lǎo dào,héng gē kōng jué dǎn lún qūn。
生无鲍叔能知己,死有要离与卜邻。shēng wú bào shū néng zhī jǐ,sǐ yǒu yào lí yǔ bo lín。
西望不须揩病眼,长安冠剑几番新。xī wàng bù xū kāi bìng yǎn,zhǎng ān guān jiàn jǐ fān xīn。

醉题

陆游

勿笑山翁病满躯,胸中侠气未全无。wù xiào shān wēng bìng mǎn qū,xiōng zhōng xiá qì wèi quán wú。
双瞳遇醉犹如电,五木随呼尽作卢。shuāng tóng yù zuì yóu rú diàn,wǔ mù suí hū jǐn zuò lú。
代北胡人富羊马,江南奇士出菰芦。dài běi hú rén fù yáng mǎ,jiāng nán qí shì chū gū lú。
何由亲奉平戎诏,蹴踏关中建帝都。hé yóu qīn fèng píng róng zhào,cù tà guān zhōng jiàn dì dōu。

雨凉小饮戏作

陆游

孤村小院雨输凉,团扇流尘簟避床。gū cūn xiǎo yuàn yǔ shū liáng,tuán shàn liú chén diàn bì chuáng。
蛩思感秋吟坏壁,萤光乘暗绕高梁。qióng sī gǎn qiū yín huài bì,yíng guāng chéng àn rào gāo liáng。
巾箱字细成褫懒,閤醁杯深断送狂。jīn xiāng zì xì chéng chǐ lǎn,gé lù bēi shēn duàn sòng kuáng。
坐睡觉来人已散,帘栊时度玉簪香。zuò shuì jué lái rén yǐ sàn,lián lóng shí dù yù zān xiāng。

书愤

陆游

山河自古有乖分,京洛腥膻实未闻。shān hé zì gǔ yǒu guāi fēn,jīng luò xīng shān shí wèi wén。
剧盗曾从宗父命,遗民犹望岳家军。jù dào céng cóng zōng fù mìng,yí mín yóu wàng yuè jiā jūn。
上天悔祸终平虏,公道何人肯散群。shàng tiān huǐ huò zhōng píng lǔ,gōng dào hé rén kěn sàn qún。
白首自知疏报国,尚凭精意祝炉熏。bái shǒu zì zhī shū bào guó,shàng píng jīng yì zhù lú xūn。

秋兴

陆游

秋风又满会稽城,有客飘然万事轻。qiū fēng yòu mǎn huì jī chéng,yǒu kè piāo rán wàn shì qīng。
久向林间得佳趣,不知身外有浮名。jiǔ xiàng lín jiān dé jiā qù,bù zhī shēn wài yǒu fú míng。
葡萄雨足初全紫,乌桕霜前已半赪。pú táo yǔ zú chū quán zǐ,wū jiù shuāng qián yǐ bàn chēng。
欲把一杯终觉懒,老来怀抱为谁倾。yù bǎ yī bēi zhōng jué lǎn,lǎo lái huái bào wèi shuí qīng。

秋雨初霁徙倚门外有作

陆游

三十馀年此结庐,客来不用笑迂疏。sān shí yú nián cǐ jié lú,kè lái bù yòng xiào yū shū。
前身已预兰亭会,老眼曾窥禹穴书。qián shēn yǐ yù lán tíng huì,lǎo yǎn céng kuī yǔ xué shū。
浮瓮社醅香出屋,登场秋稼穗盈车。fú wèng shè pēi xiāng chū wū,dēng chǎng qiū jià suì yíng chē。
萧萧蓬鬓虽衰矣,追逐乡邻尚有馀。xiāo xiāo péng bìn suī shuāi yǐ,zhuī zhú xiāng lín shàng yǒu yú。

雨中作

陆游

野外偏于看雨宜,映空渡水细如丝。yě wài piān yú kàn yǔ yí,yìng kōng dù shuǐ xì rú sī。
川云借润支琴石,涧水分流洗药池。chuān yún jiè rùn zhī qín shí,jiàn shuǐ fēn liú xǐ yào chí。
未肯高眠成老态,却缘危坐得新诗。wèi kěn gāo mián chéng lǎo tài,què yuán wēi zuò dé xīn shī。
悠然更助邻丁喜,渐近收荞下麦时。yōu rán gèng zhù lín dīng xǐ,jiàn jìn shōu qiáo xià mài shí。

秋晚闲步邻曲以予近尝卧病皆欣然迎劳

陆游

放翁病起出门行,绩女窥篱牧竖迎。fàng wēng bìng qǐ chū mén xíng,jì nǚ kuī lí mù shù yíng。
酒似粥醲知社到,饼如盘大喜秋成。jiǔ shì zhōu nóng zhī shè dào,bǐng rú pán dà xǐ qiū chéng。
归来早觉人情好,对此弥将世事轻。guī lái zǎo jué rén qíng hǎo,duì cǐ mí jiāng shì shì qīng。
红树青山只如昨,长安拜免几公卿。hóng shù qīng shān zhǐ rú zuó,zhǎng ān bài miǎn jǐ gōng qīng。

雨夜

陆游

岁晚茆茨劣自容,齿摇将脱发将童。suì wǎn máo cí liè zì róng,chǐ yáo jiāng tuō fā jiāng tóng。
心游万里关河外,身卧一窗风雨中。xīn yóu wàn lǐ guān hé wài,shēn wò yī chuāng fēng yǔ zhōng。
医不可招惟忍病,书犹能读足忘穷。yī bù kě zhāo wéi rěn bìng,shū yóu néng dú zú wàng qióng。
夜阑睡觉蛩声里,时见灯花落碎红。yè lán shuì jué qióng shēng lǐ,shí jiàn dēng huā luò suì hóng。

醉卧道傍

陆游

烂醉今朝卧道傍,乡闾共为护牛羊。làn zuì jīn cháo wò dào bàng,xiāng lǘ gòng wèi hù niú yáng。
高怀那遣群儿觉,至理真能万事忘。gāo huái nà qiǎn qún ér jué,zhì lǐ zhēn néng wàn shì wàng。
唤起瘦躯犹嵬峨,扶归困睫更芒洋。huàn qǐ shòu qū yóu wéi é,fú guī kùn jié gèng máng yáng。
冻齑快嚼茆檐下,拍手从人笑老狂。dòng jī kuài jué máo yán xià,pāi shǒu cóng rén xiào lǎo kuáng。

得赵若川书因寄

陆游

泽居路绝人不到,晨起忽传双鲤鱼。zé jū lù jué rén bù dào,chén qǐ hū chuán shuāng lǐ yú。
储泪一升悲世事,减愁三尺看君书。chǔ lèi yī shēng bēi shì shì,jiǎn chóu sān chǐ kàn jūn shū。
龙墀对策言伤直,山邑迎亲计未疏。lóng chí duì cè yán shāng zhí,shān yì yíng qīn jì wèi shū。
老病闭门谁省录,因风时肯问何如。lǎo bìng bì mén shuí shěng lù,yīn fēng shí kěn wèn hé rú。