古诗词

玉楼春·立春日作

陆游

三年流落巴山道。sān nián liú luò bā shān dào。
破尽青衫尘满帽。pò jǐn qīng shān chén mǎn mào。
身如西瀼渡头云,愁抵瞿塘关上草。shēn rú xī ráng dù tóu yún,chóu dǐ qú táng guān shàng cǎo。
春盘春酒年年好。chūn pán chūn jiǔ nián nián hǎo。
试戴银旛判醉倒。shì dài yín fān pàn zuì dào。
今朝一岁大家添,不是人间偏我老。jīn cháo yī suì dà jiā tiān,bù shì rén jiān piān wǒ lǎo。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

梦至洛中观牡丹繁丽溢目觉而有赋

陆游

两京初驾小羊车,憔悴江湖岁月赊。liǎng jīng chū jià xiǎo yáng chē,qiáo cuì jiāng hú suì yuè shē。
老去已忘天下事,梦中犹看洛阳花。lǎo qù yǐ wàng tiān xià shì,mèng zhōng yóu kàn luò yáng huā。
妖魂艳骨千年在,朱弹金鞭一笑哗。yāo hún yàn gǔ qiān nián zài,zhū dàn jīn biān yī xiào huā。
寄语毡裘莫痴绝,祁连还汝旧风沙。jì yǔ zhān qiú mò chī jué,qí lián hái rǔ jiù fēng shā。

闲居对食书愧二首

陆游

游宦无功坐免归,谁令盘箸极甘肥。yóu huàn wú gōng zuò miǎn guī,shuí lìng pán zhù jí gān féi。
锦鳞差尾鱼登俎,绣羽骈头雉触机。jǐn lín chà wěi yú dēng zǔ,xiù yǔ pián tóu zhì chù jī。
桑落满壶春盎盎,雨前转硙雪霏霏。sāng luò mǎn hú chūn àng àng,yǔ qián zhuǎn wéi xuě fēi fēi。
残年何地酬君赐,自古羁臣厌蕨薇。cán nián hé dì chóu jūn cì,zì gǔ jī chén yàn jué wēi。

闲居对食书愧二首

陆游

老病家居幸岁穰,味兼南北饫枯肠。lǎo bìng jiā jū xìng suì ráng,wèi jiān nán běi yù kū cháng。
满脾蜜熟餦餭美,下栈羊肥馎饦香。mǎn pí mì shú zhāng huáng měi,xià zhàn yáng féi bó tuō xiāng。
拨剌河鲂初出水,迷离穴兔正迎霜。bō lá hé fáng chū chū shuǐ,mí lí xué tù zhèng yíng shuāng。
山僧一钵无馀念,应笑先生为口忙。shān sēng yī bō wú yú niàn,yīng xiào xiān shēng wèi kǒu máng。

自嘲

陆游

岁月推迁万事非,放翁可笑白头痴。suì yuè tuī qiān wàn shì fēi,fàng wēng kě xiào bái tóu chī。
此生竟出古人下,有志尚如年少时。cǐ shēng jìng chū gǔ rén xià,yǒu zhì shàng rú nián shǎo shí。
僻学固应知者少,长歌莫问和予谁。pì xué gù yīng zhī zhě shǎo,zhǎng gē mò wèn hé yǔ shuí。
自嘲自解君毋怪,老大从人百不宜。zì cháo zì jiě jūn wú guài,lǎo dà cóng rén bǎi bù yí。

书室

陆游

客来莫笑席尘凝,静处工夫却少增。kè lái mò xiào xí chén níng,jìng chù gōng fū què shǎo zēng。
黑蚁常翻鲁壁简,瘦蛟时落越溪藤。hēi yǐ cháng fān lǔ bì jiǎn,shòu jiāo shí luò yuè xī téng。
尚能豪健如霜鹘,未遽衰残学冻蝇。shàng néng háo jiàn rú shuāng gǔ,wèi jù shuāi cán xué dòng yíng。
更喜论文有儿子,夜窗相对短檠灯。gèng xǐ lùn wén yǒu ér zi,yè chuāng xiāng duì duǎn qíng dēng。

数日秋气已深清坐无酒戏题长句

陆游

渐近重阳天气嘉,数椽茆屋淡生涯。jiàn jìn zhòng yáng tiān qì jiā,shù chuán máo wū dàn shēng yá。
山童拥彗扫黄叶,邻女傍篱收碧花。shān tóng yōng huì sǎo huáng yè,lín nǚ bàng lí shōu bì huā。
避俗要生轮四角,出门何啻路三叉。bì sú yào shēng lún sì jiǎo,chū mén hé chì lù sān chā。
晚窗酒尽无多叹,试问前村好事家。wǎn chuāng jiǔ jǐn wú duō tàn,shì wèn qián cūn hǎo shì jiā。

五更起坐

陆游

世间醉梦过浮生,谁肯披衣坐五更。shì jiān zuì mèng guò fú shēng,shuí kěn pī yī zuò wǔ gèng。
煜煜心光回自照,绵绵踵息浩无声。yù yù xīn guāng huí zì zhào,mián mián zhǒng xī hào wú shēng。
古人得意捐糟粕,痴子何知堕化城。gǔ rén dé yì juān zāo pò,chī zi hé zhī duò huà chéng。
七十老翁须努力,邻鸡才唱又窗明。qī shí lǎo wēng xū nǔ lì,lín jī cái chàng yòu chuāng míng。

癸丑重九登山亭追怀顷在兴元常以是日猎中梁山下乐甚慨然赋诗予于是生六十有九年矣

陆游

生年六十九重阳,辙遍秦吴岁月长。shēng nián liù shí jiǔ zhòng yáng,zhé biàn qín wú suì yuè zhǎng。
南郑从戎嗟尚壮,中梁纵猎最难忘。nán zhèng cóng róng jiē shàng zhuàng,zhōng liáng zòng liè zuì nán wàng。
离披雉拂雕鞍堕,独㑛狐穿古冢藏。lí pī zhì fú diāo ān duò,dú sù hú chuān gǔ zhǒng cáng。
梦断酒醒今万里,亦逢佳节重悲伤。mèng duàn jiǔ xǐng jīn wàn lǐ,yì féng jiā jié zhòng bēi shāng。

秋夜即事

陆游

鸟宿牛归户欲扃,灯前老子影伶俜。niǎo sù niú guī hù yù jiōng,dēng qián lǎo zi yǐng líng pīng。
湿云不散初闻雁,深竹微明尚有萤。shī yún bù sàn chū wén yàn,shēn zhú wēi míng shàng yǒu yíng。
一卷旧书开蠹简,半升浊酒倒馀瓶。yī juǎn jiù shū kāi dù jiǎn,bàn shēng zhuó jiǔ dào yú píng。
乘闲欲拟归来作,小草斜行满曲屏。chéng xián yù nǐ guī lái zuò,xiǎo cǎo xié xíng mǎn qū píng。

老怀

陆游

身见高皇再造初,名场流辈略无馀。shēn jiàn gāo huáng zài zào chū,míng chǎng liú bèi lüè wú yú。
旧书科斗才存字,薄业蜗牛仅有庐。jiù shū kē dòu cái cún zì,báo yè wō niú jǐn yǒu lú。
迂士岂堪新贵使,少年自与老人疏。yū shì qǐ kān xīn guì shǐ,shǎo nián zì yǔ lǎo rén shū。
荒园寂寂堆霜叶,抱瓮何妨日灌蔬。huāng yuán jì jì duī shuāng yè,bào wèng hé fáng rì guàn shū。

初寒病中有感

陆游

楚水枫林霜露新,白头一叟正吟呻。chǔ shuǐ fēng lín shuāng lù xīn,bái tóu yī sǒu zhèng yín shēn。
牛衣未起王章疾,马磨何伤许靖贫。niú yī wèi qǐ wáng zhāng jí,mǎ mó hé shāng xǔ jìng pín。
治道本来存简册,神州谁与静烟尘。zhì dào běn lái cún jiǎn cè,shén zhōu shuí yǔ jìng yān chén。
新亭对泣犹稀见,况觅夷吾一辈人。xīn tíng duì qì yóu xī jiàn,kuàng mì yí wú yī bèi rén。

野兴四首

陆游

身似孤鸿铩羽翰,悲鸣饮啄住江干。shēn shì gū hóng shā yǔ hàn,bēi míng yǐn zhuó zhù jiāng gàn。
酒阑客思多新感,病起衰颜失故丹。jiǔ lán kè sī duō xīn gǎn,bìng qǐ shuāi yán shī gù dān。
倦枕忽闻中夜雨,疏砧又报一年寒。juàn zhěn hū wén zhōng yè yǔ,shū zhēn yòu bào yī nián hán。
幽窗晤语无来客,空倚诗情强自宽。yōu chuāng wù yǔ wú lái kè,kōng yǐ shī qíng qiáng zì kuān。

野兴四首

陆游

老去痴顽百不能,非醒非醉日腾腾。lǎo qù chī wán bǎi bù néng,fēi xǐng fēi zuì rì téng téng。
敲门惟有徵租吏,好事元无送米僧。qiāo mén wéi yǒu zhēng zū lì,hǎo shì yuán wú sòng mǐ sēng。
旧俗不还谁复念,古书虽在渐难凭。jiù sú bù hái shuí fù niàn,gǔ shū suī zài jiàn nán píng。
平生意气今如此,惆怅西窗半夜灯。píng shēng yì qì jīn rú cǐ,chóu chàng xī chuāng bàn yè dēng。

野兴四首

陆游

残水涓涓入野塘,菊花犹放数枝黄。cán shuǐ juān juān rù yě táng,jú huā yóu fàng shù zhī huáng。
闷思野步便晴日,病怯冬温喜薄霜。mèn sī yě bù biàn qíng rì,bìng qiè dōng wēn xǐ báo shuāng。
汤饼鬻成新兔美,脍齑捣罢绿橙香。tāng bǐng yù chéng xīn tù měi,kuài jī dǎo bà lǜ chéng xiāng。
人间富贵知何得,商略山林却味长。rén jiān fù guì zhī hé dé,shāng lüè shān lín què wèi zhǎng。

野兴四首

陆游

水作縠纹微起伏,天如卵色半阴晴。shuǐ zuò hú wén wēi qǐ fú,tiān rú luǎn sè bàn yīn qíng。
偶来竹下支颐坐,却向藤阴曳杖行。ǒu lái zhú xià zhī yí zuò,què xiàng téng yīn yè zhàng xíng。
西埭人喧荻船过,东村灯上纬车鸣。xī dài rén xuān dí chuán guò,dōng cūn dēng shàng wěi chē míng。
幽居应接真无暇,莫讶经年懒入城。yōu jū yīng jiē zhēn wú xiá,mò yà jīng nián lǎn rù chéng。